Edit: Trang Chấy
Ngoài cửa Dung Thành Di Hồng Viện
Còn chưa tới buổi tối, ngay cả một người khách cũng không có, Tuyết Ninh mang theo khăn che mặt, một thân bạch y đứng trước cửa Di Hồng Viện, trải qua hai ngày bôn ba, cuối cùng Tuyết Ninh cũng tới được Dung Thành. Nàng tìm được một cái khách điếm, sau khi nghỉ ngơi ăn mặc một phen, nàng hỏi thăm lão bản thì biết được, Dung Thành đệ nhất kĩ viện chính là Di Hồng Viện. Nhưng Di Hồng Viện này hiện tại sắp phải đóng cửa.
Nghe nóiở Dung Thành có một kĩ viện mới mở, gọi là Mai Hoa Các, mở cửa ngắn ngủi hơn một tháng nhưng đã trở thành kĩ viện đệ nhất ở Dung Thành, đoạt mất tất cả khách của Di Hồng Viện, đẩy Di Hồng Viện vào tuyệt lộ, sắp phải đóng cửa. Trong lòng Tuyết Ninh cười một tiếng, thầm nghĩ: đúng là hợp ý ta, lát nữa rửa mặt, gỡ mặt nạ xuống, đeo lên khăn che mặt rồi ta sẽ đến Di Hồng Viện.
Còn chưa tới cửa liền nghe thấy ma ma lớn giọng hùng hổ quát:” Ngươi nói ta đây nuôi các ngươi có ích gì chứ, ngay cả khách nhân cũng không giữ được, lão nương ta cả đời oai phong, hiện tại thì ngược lại, một cái Mai Hoa Các mới mở không đầy một tháng liền đem tất cả khách nhân của chúng ta cướp đi, đẩy chúng ta vào tuyệt lộ”. Bà ta vừa nói vừa cầm chổi lông gà trong tay đánh những cô nương kia.
Tuyết Ninh một thân bạch y đi vào Di Hồng Viện, nhìn ma ma nói:” Ngươi đánh các nàng thì có tác dụng gì, khách nhân sẽ trở lại sao?”
Ma ma Hồng Di nghiêng mắt hỏi:” Ngươi là ai? Nơi này của chúng ta là kĩ viện, không tiếp nữ khách. Sao còn không cút nhanh lên, đừng có ở đây mà làm loạn”
Tuyết Ninh chẳng những không rời đi mà còn đi hẳn vào trong, tự mình rót một ly trà rồi ngồi ở đó uống trà, Hồng Di tức giận chỉ vào Tuyết Ninh mắng to:” Ngươi nữ nhân điên từ đâu tới! Lại dám ở địa bàn của ta giương oai. Người đâu, đem nàng đuổi ra ngoài”. Hồng Di vừa dứt lời, mấy tên đại hán liền đi ra muốn đuổi Tuyết Ninh ra ngoài.
Tuyết Ninh bình tĩnh uống một ngụm trà, từ trong tay ném ra một xấp ngân phiếu nói:” Ta muốn mua Di Hồng Viện này của ngươi”. Hồng Di sửng sốt hỏi:” Ngươi nói cái gì? Ngươi muốn mua lại Di Hồng Viện?”.
Tuyết Ninh không đáp mà hỏi ngược lại:” Thế nào? Ngươi không muốn bán?”
Hồng Di lập tức vui vẻ ra mặt, ngồi xuống đối diện Tuyết Ninh, vẻ mặt nịnh nọt nói” Đồng ý bán, đồng ý bán”. Nói xong liền đoạt lấy ngân phiếu, nhanh tay đếm, trong lòng thầm nghĩ: Di Hồng Viện này chẳng bao lâu nữa sẽ phải đóng cửa, đến lúc đó chẳng những mình không kiếm được tiền mà còn phải bù vào, hiện tại có một người coi tiền như rác muốn mua, còn ra giá cao như vậy, tất nhiên mình phải nhanh nhanh đem củ khoai lang nóng phỏng tay này ném đi.
Tuyết Ninh nhìn quanh Di Hồng Viện một lượt, tổng cộng trên dưới chia làm hai tầng, vừa đúng ý của nàng. Tuyết Ninh nhìn Hồng Di nói:” Ta chẳng những muốn mua lại Di Hồng Viện này còn muốn mời ta tiếp tục làm lão bản, ta chỉ là người đứng sau, ngươi có bằng lòng hay không? Mà tất cả các cô nương và người làm của Di Hồng Viện ai đồng ý đều có thể ở lại”.
Hồng Di vừa nghe có chuyện tốt như vậy tất nhiên là vui mừng, liền nịnh nọt nói tốt một hồi. Tuyết Ninh nói:” Được rồi, hiện tại mang ta đi xem một vòng đi”. Hồng Di liền đưa Tuyết Ninh đi xem xét khắp nơi trong Di Hồng Viện, lưu lại các vị cô nương ở đây hai mặt nhìn nhau. Chỉ mới nói chuyện một lát mà lão bản của bọn họ đã đổi rồi, hơn nữa còn là một vị cô nương trẻ tuổi không rõ dung mạo.
Tuyết Ninh sau khi hiểu rõ địa hình Di Hồng Viện liền để Hồng Di phân phó người chuẩn bị chỗ ở cho nàng đồng thời cũng triệu tập toàn bộ cô nương của Di Hồng Viện ở đại sảnh.
Tuyết Ninh liếc mắt nhìn lại, ước chừng có khoảng hai, ba mươi cô nương, đứng đầu là bốn cô nương ăn mặc diễm lệ, nhìn dáng dấp chắc là hồng bài của Di Hồng Viện.
Cộng thêm người làm, nha hoàn chắc khoảng bốn, năm mươi người. Tuyết Ninh ngồi ở ghế chủ vị, nhìn mọi người đang bàn tán không ngừng.
Tuyết Ninh ho khan một tiếng, ung dung nói:” Từ hôm nay trở đi, ta chính là lão bản phía sau của Di Hồng Viện. Mọi người nếu đồng ý thì có thể ở lại, ta đảm bảo sẽ làm cho Di Hồng Viện không phải đóng cửa. Dĩ nhiên ai không muốn ở lại ta cũng sẽ không ngăn trở”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...