Hồng Nhan Say Yêu Hậu Tóc Trắng Của Lãnh Hoàng


Edit: Minnie Phạm
Khi Tuyết Ninh tỉnh lại, Lãnh Nguyệt Hàn đang nằm ngủ say ở bên giường, nàng vừa mới động đậy, Lãnh Nguyệt Hàn lập tức tỉnh lại, ân cần hỏi han: "Ninh nhi có nơi nào không thoải mái?"
Tuyết Ninh lắc đầu một cái, yếu đuối hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
"Trẫm, không có việc gì nữa"
Hai người nhìn nhau cười một tiếng.

Mấy ngày nay vì Lãnh Nguyệt Hàn hôn mê nên có quá nhiều quốc sự chồng chất, từ sau khi tỉnh lại hắn trở nên bận rộn, còn sức khỏe Tuyết Ninh thì đang từ từ hồi phục.
Nghe nói thái tử cùng công chúa nước Vân Thủy đang có ý định trở về nước, Tuyết Ninh nghe tin tức đó chỉ cười nhạt một tiếng, có lẽ đây là kết cục tốt nhất, Vân Mộc Trần không phải Vân Thiên, hai người không nên có bất kỳ quan hệ gì, cho dù hắn là Vân Thiên, hiện tại hai người cũng không thể có quan hệ gì.
Đêm trước khi Vân Mộc Trần rời đi, Lãnh Nguyệt Hàn vẫn như cũ cử hành một bữa yến tiệc, chẳng biết tại sao có lẽ ly biệt luôn mang cho người ta cảm giác phiền muộn, bất tri bất giác tất cả mọi người ai cũng đều uống rất nhiều rượu.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Bởi vì Lãnh Nguyệt Hàn còn có tấu chương phải phê, liền đi đến Ngự Thư Phòng, Tuyết Ninh để Châu nhi cùng Tắc Bắc lui xuống, một mình đi nghĩ, chẳng hiểu tại sao, hôm nay Châu Nhi đặc biệt kỳ quái, nàng ấy như có điều gì muốn nói nhưng lại thôi.
Tuyết Ninh một mình đi dạo , đột nhiên Linh Lung xuất hiện nói với nàng rằng Thái hậu muốn gặp nàng ở đình Bích Yên. Tuyết Ninh đi theo Linh Lung, khi đi tới nơi đó thì không thấy bóng dáng Linh Lung đâu.
Chẳng biết tại sao Tuyết Ninh cảm giác bản thân nàng càng ngày càng mơ hồ, liền đi vào trong đình, mới vừa ngồi xuống đã nghe thấy tiếng có bước chân, vốn tưởng rằng là Thái hậu, không ngờ lại là Vân Mộc Trần,
Bốn mắt nhìn nhau, hai người đều cả kinh nhìn dáng dấp Vân Mộc Trần ắt hẳn uống cũng không ít rượu, hắn lảo đảo nghiêng ngã ngồi xuống đối diện Tuyết Ninh, cười nói: "Tại sao ngươi lại xuất hiện trong mộng của ta, ngươi rốt cuộc là ai, tại sao mỗi một lần, bóng dáng ngươi đều khắc sâu trong lòng ta, vì cái gì phải xuất hiện ở trong mộng của ta, sao mỗi lần thấy ta ngươi lại giả bộ làm như không biết ta"
Tuyết Ninh cả kinh, nhìn dáng dấp Vân Mộc Trần hẳn là đã uống say, thở dài, là tại nàng chấp nhất cứ nghĩ hai người đó là một, Tuyết Ninh nhẹ giọng nói: "Là Tuyết Ninh nhận nhầm người, thái tử điện hạ không cần để ý"
Vân Mộc Trần ngơ ngác nhìn Tuyết Ninh: "Nhưng ta phát hiện ta thích ngươi thì phải làm thế nào?"
Tuyết Ninh không nói gì, chỉ cảm thấy đầu tâm trí càng ngày càng mơ hồ, đến mắt cũng không mở ra được, nàng chỉ là muốn nói cho Vân Mộc Trần "Không cần thích nàng" nhưng lời còn chưa nói hết, liền té xỉu ở trên bàn đá.

Vân Mộc Trần liếc mắt nhìn Tuyết Ninh, vừa định gọi nàng, ai ngờ bản thân hắn cũng chìm vào trong bóng tối, hôn mê bất tỉnh. Trong đêm tối, xuất hiện hai người áo đen phi thật nhanh ôm lấy Tuyết Ninh cùng vân Mộc Trần biến mất ở trong bóng tối.
Tuyết Ninh bị nước lạnh dội tỉnh, khi tỉnh lại, trên người chỉ mặc mỗi cái yếm, còn Vân Mộc Trần đang nằm ở bên cạnh, cũng bị nước lạnh dội tỉnh. Trong nháy mắt Tuyết Ninh liền mất hồn, ngay sau đó kéo qua y phục của mình.
Lạnh lùng nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, Phượng quý phi cùng Thái hậu đang đứng ở trước giường, ánh mắt Lãnh Nguyệt Hàn lạnh lẽo làm cho người ta sợ.
Vân Mộc Trần đã tỉnh táo lại, vội vàng mặc quần áo vào, nhìn Lãnh Nguyệt Hàn, cuống quít giải thích: "Hoàng thượng không phải như ngươi nghĩ, tại hạ và hoàng hậu nương nương thật không có làm bất cứ chuyện gì"
Tuyết Ninh cười khẽ, kế sách hạ lưu như vậy cũng dùng, thái hậu nương nương thật đúng là không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào.
Thái hậu mặt lộ vẻ đau lòng: "Ninh nhi, làm sao ngươi có thể không biết liêm sỉ, làm ra chuyện như vậy?"
Lãnh Nguyệt hàn từng câu từng chữ lạnh lẽo hỏi "Nói!!! Đã xảy ra chuyện gì?" Nhìn chằm chằm Tuyết Ninh.
"Hoàng thượng không phải đều đã nhìn thấy tất cả, một nam một nữ cùng nằm ở trên giường còn có thể làm gì" Giọng Tuyết Ninh mang theo giễu cợt, nói không có chút nào quan tâm.

Lãnh Nguyệt Hàn nhẫn tâm tát vào mặt Tuyết Ninh một cái, ngay sau đó khóe miệng nàng xuất hiện tia máu, nàng vẫn như cũ cười không giải thích một câu.
Vân Mộc Trần vội vã nói: "Nương nương ngươi cần gì nói như vậy, nhanh hướng hoàng thượng giải thích, hoàng thượng xin nghe tại hạ nói, tại hạ và hoàng hậu nương nương tuyệt đối trong sạch, không có làm chuyện gì xấu"
Lãnh Nguyệt Hàn nghe như không nghe, nhìn Tuyết Ninh lạnh lùng nói: "Ngươi đúng là vị hoàng hậu không có liêm sỉ, lại cùng người khác tư thông. Người tới, lập tức đem đôi nam nữ không biết xấu hổ này dẫn vào đại lao, chờ xử trí"
Lôi Kình mang người đi vào, Tuyết Ninh một câu cũng không có biện hộ ình, khi đi qua Lãnh Nguyệt Hàn thì khẽ cười nói: "Một ngày nào đó ngươi sẽ phải hối hận" Nói xong ánh mắt sắc bén nhìn tới Thái hậu cùng Phượng quý phi một cái, cũng không có quay đầu nhìn lại cứ như vậy mặc thêm áo, theo Lôi Kinh đi ra ngoài.
Tuyết Ninh vẫn biết, ở trong hậu cung này, chuyện bị hãm hại là bình thường, chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy, tất cả tới quá đột ngột, khiến nàng trở tay không kịp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui