Chương 8 Nội gia Hùng Kê quyền
Minh đem cuốn Tạc Đao kinh ra xem thì thấy phần giới thiệu. Thì ra Tạc Đao kinh không phải dạy đao pháp chuyên giết người mà chuyên dùng để hành nghề tạc tượng bằng bất cứ nguyên liệu gì, từ gỗ, đá, ngọc vv …. Đương nhiên cũng có thể dùng để giết người nhưng e rằng không thuận lợi. Đao pháp gồm có mười hai tầng, tầng thứ nhất có mười tám chiêu, tầng thứ hai có chín chiêu, tầng thứ ba sáu chiêu tầng thứ tư ba chiêu, tầng thứ năm hai chiêu, từ tầng thứ sáu đến tầng mười hai mỗi tầng thêm một chiêu. Tầng thứ nhất đến tầng thứ bảy thì dùng đao để tạc, sau đó dùng bàn tay phát ra đao khí để tạc. Minh đọc đến đây thấy phía dưới là hình và sơ đồ sáu thanh đao lớn nhỏ khác nhau. Muốn luyện trước phải có đao và nguyện liệu, mình lại chưa có thể mua đao đành bỏ qua một bên, khi nào có đao thì bắt đầu tập.
Minh lại đem cuốn Hùng Kê kinh ra xem, phần giới thiệu Kinh do tác giả Lý Thụ biên soạn năm 267 trước công nguyên. Kinh sách có mười hai chương, chương nhất luận về Hùng kê, tả từ chi tiết tướng, thân mình, lông, da, đầu, mòng, mắt, mỏ, cổ, cánh, gối, chân, ngón, vảy, móng, cựa, khí chất con kê, sau đó luận về các loại cầm thú liên quan, Phượng hoàng, Hùng Ưng, Hạc, Yến, Nhạn, vv... Tám chương sau là tám tầng nội kình và tám chiêu tương hợp ví dụ để sử dụng từ dễ đến khó. Khi luyện đến tầng thứ tám thì kỳ kinh bát mạch hay thập nhị chính kinh, kể cả những kinh mạch nhỏ đều hoàn toàn thông suốt. Nội kình có thể như ý trong nháy mắt đạt đến các bộ vị trên toàn thân, đại chu thiên đả thông đạt đến võ giả cực hạn tiến cấp tiên thiên cảnh giới.
Minh lên giường ngồi xếp bằng như trong sách chỉ dẫn theo đồ hình kinh mạch và cách vận chuyển chân khí liền từ đan điền vận chuyển thông qua các huyệt đạo cuối cùng chân khí trở lại đan điền. Sao đã xong rồi, dễ vậy sao...
Theo như trong sách ghi chú trước tiên phải quy tụ khí vào đan điền rồi chuyển qua các kinh mạch như đồ hình, thời gian tập luyện thành là một đến hai năm. Minh trong đầu vừa ý thức tụ khí đan điền liền cảm thấy một luồng chân khí xoáy ốc cuồn cuộn liền vội vàng kiềm chế chân khí dẫn theo kinh mạch sách chỉ dẫn liền dễ dàng như nước chảy mây trôi lập tức hoàn tất. Minh nghi ngờ lại thử luôn năm ba lần nữa thấy vẫn thành công như cũ liền thử tầng thứ hai cũng dễ dàng như vậy, liền tiếp tục đến tầng thứ tư mới gặp trở ngại mới dừng lại.
Minh không biết mình vô tình được Thông Thiên Linh Bảo Châu trợ giúp cải tại thân thể, bài trừ tạp chất cùng đả thông hai mạch nhâm đốc hoàn thành tiểu chu thiên nên nghi hoặc. Minh luyện đến tầng năm thì gặp mạch chưa được thông nên trở ngại sau muốn tập thì phải luyện từ tầng năm.
Minh lại đọc ghi chú trong sách, người luyện đến tầng năm thời gian luyện cần thiết là hai chục năm, tư chất kém có thể cần ba chục năm hoặc không bao giờ đạt tới.
Người luyện đến tầng năm phải đả thông huyệt Bách Hội tức cũng đả thông hai mạch nhâm đốc hoàn thành tiểu chu thiên. Mỗi khi vận chuyển chân khí một chu thiên chân khí lại hấp nạp thiên địa linh để luyện hoá ra chân khí, chân khí lại cũng kích thích các kinh mạch, cường hoá từng huyệt vị.
Minh lại bắt đầu luyện lại tầng thứ tư, chân khí theo kinh mạch qua từng huyệt vị của ‘Thủ thái dương’ và ‘Thủ thái âm’ …. kinh bị chân khí tác động làm kích thích tê tê phảng phát như có người dùng tay nắn bóp vào sau đó như làn sóng lan ra kinh mạch như con giun con trùng đang ủi đất trong kinh mạch, kích thích làm cho kinh mạch dẻo dai cường đại. Cứ sau khi chân khí vận chuyển một chu thiên thì kinh mạch, huyệt đạo cường đại lên một ít.
Khi chân khí dồi dào và kinh mạch đã đủ cường đại thì có thể theo chiêu thức chân khi phát ra kình lực qua hai tay.
Minh luyện một hồi liền thu công ra ngoài mới biết mình ngồi luyện đã được nửa ngày. Minh lại lật sách ra học thuộc các chiêu thức từ chiêu một đến chiêu bốn, sau đó ướm thử họ từng chiêu một. Sau khi học thuộc bộ pháp cùng thủ pháp chiêu thứ nhất là „Kim Kê Triển Sí“. Minh thử vận khí theo chiêu thức thì cảm thấy chân khí cuồn cuộn ra hai cánh tay, đúng lúc theo chiêu thế dùng hai tay như hai cánh vũ động Minh liền cảm thấy thân mình vọt thẳng lên trên không trung, hai chân Minh liền theo chiêu thế thứ hai „Tam Cước Đoạn Cốt“ ba thế đá liên hoàn thì thấy chân khí truyền đến bàn chân phát ra kình lực mạnh như vũ bão hướng ngay cây mít phía trước lao tới.
- Ầm ầm ầm cây mít phía bị chấn gẫy rồi bị hai luồng kình lực nối tiếp đánh tới bay ra chín mười thước đè lên mấy cây cà phê.
Cây mít rơi xuống thì Minh đã như một con chim đáp xuống đất. Hai tay Minh đã thu lại. Chiêu Kim kê triển xí đã hoàn thành.
- Chuyện gì thế, tiếng gì lớn như cây vừa đổ ầm ầm thế?
Mẹ Minh đang dưới bếp nghe bên hông nhà có tiếng ầm ầm vội chạy ra thì vừa lúc thấy Minh từ trên cao lơ lửng từ từ đáp xuống đất như một co chim, mặt mày tái ngắt như bị cực kỳ sợ hãi.
- Không có gì, con vừa mới tập một hai chiêu trong cuốn sách hôm trước.
Hai mẹ con chạy đến xem cây mít đè lên hai cây cà phê. Cũng may cà phê mới hái thu hoạch xong nên gẫy mấy cành cà phê cũng không thiệt hại nhiều, còn cây mít bị đoạn gẫy chỉ còn trơ trọi cái gốc cao một mét.
Hàng xóm chung quanh nghe thấy tiếng cũng chạy qua xem, hỏi thăm chuyện gì thì Mẹ của Minh nói:
- Chẳng biết sao tự nhiên cây mít bị đổ đè lên hai cây cà phê.
Mọi người thấy cũng lạ, cây mít mãi đàng này sao đổ xuống lại bay qua cả chục mét được. Hay là gặp cơn lốc?
Hàng xóm có lòng tốt liền giúp hai mẹ con kéo cây mít ra khỏi cây cà phê rồi mới về.
Chờ hàng xóm về hết hai mẹ con vào nhà Minh kể lại bí mật hai cuốn sách kia và luyện tập thử, phát hiện ra mình đả thông hai mạch nhâm đốc lúc nào không biết, có thể dễ dàng vận chuyển chân khí theo kinh mạch hoàn thành tiểu chu thiên, trong kinh nói ít nhất cần phải luyện hai hục năm vv.... Sau đó đánh thử hai chiêu kết quả làm cho giật mình sợ hãi lẫn vui sướng.
Mẹ Minh ngạc nhiên vui mừng lẫn lo lắng xem kỹ thân thể Minh, trong đầu thầm nghĩ có lẽ nào con chưa đến tám tuổi chỉ tập Vovinam nhập môn đã đả thông mạch nhâm đốc, chính mình luyện võ, luyện những bài nội gia quyền cổ truyền hai mươi mấy năm cũng chỉ mở ra được một hai huyệt đạo mà thôi. Nhìn lại đứa con thương yêu thì thấy đôi mắt sáng thỉnh thoảng phát ra mấy tia thần kỳ, da trơn bóng loáng, thoang thoáng có mùi hương thơm, nàng lại nói Minh cởi quần áo ra, chỉ mặc quần đùi thì thấy Minh tuy còn nhỏ nhưng gân cốt bắp thịt chắc nịch, rõ ràng dưới lớp da bóng bẩy kia ẩn tiềm sức sống mạnh liệt nhưng nhìn bất cứ ai thoáng nhìn qua chỉ thấy thân thể Minh hình dáng bình thường như bao đứa trẻ khác, còn xem như hơi gầy là khác. Nàng lại chú ý hơi thở của Minh thì nghe thấy rất nhẹ như có như không, hơi thở dài gần gấp đôi người bình thường, nhịp tim cũng chậm hơn rất nhiều.
Nàng lại hỏi Minh sau khi luyện Hùng kê quyền thì người cảm thấy gì khác không thì Minh cười:
- Con cảm thấy trong người như đầy dẫy sức mạnh, chân khí vận hành cuồn cuộn rất thoả mái dễ chịu hơn mọi khi, lúc đánh xong hai chiêu con giật mình sợ hãi, người như mệt mỏi nhưng chỉ sau một chút thì không những trở lại bình thường lại cảm thấy thân thể trở nên ấm áp lên, các cơ bắp tay chân, eo bụng, lưng dường như thêm có một chút sức mạnh.
Hùng Kê Quyền này con mình luyện không biết gốc gác từ đâu rõ ràng mãnh liệt hơn Hùng Kê Quyền võ cổ truyền Việt-Nam của cụ Nguyễn-Lữ nhiều lắm, không lẽ trước đó đã có tiền nhân cũng đã sáng tác nghiên cứu ra pho Hùng Kê Quyền lợi hại này.
- Con đừng bao giờ đem mấy thế võ đó ra đánh người, nguy hiểm lắm đấy, có thể gây họa chết người. Con lại phải để ý luyện kiềm chế chân khí trong thân thể cũng như khi xuất chiêu luồng nội kình bắt phải theo như ý mình sử dụng, muốn mạnh nhẹ như thế nào tuỳ ý và khi con tập ra chiêu thì nên kiếm chỗ trống kẻ lại gây ra tai hại, nhất là khi có người đang ở gần, sẽ vừa bị lộ, vừa gây tử thương không biết chừng. Còn Tạc Đao pháp con vẽ thanh đao đầu tiên đưa cho Mẹ, hôm này mẹ đi nhờ người đánh rèn xem.
- Vâng.
Minh lấy giấy ra vẽ lại hình dáng thanh đao cùng số đo, cả các đường vân trên cán đao. Minh suy nghĩ nếu mẹ tập hai quyền kinh này sau đó chỉ cho mình thì chắc hơn, nghĩ vừa rồi xảy ra chuyện Minh vẫn còn sợ nên lại lấy hai tờ viết và vẽ tầng một và hai của Hùng kê quyền và Tạc đao pháp rồi đưa cho Mẹ. Minh nghe lời mẹ cũng không dám đem Hùng Kê quyền những chiêu còn lại ra thử đành chờ đến khi nào kiếm được chỗ vắng hãy luyện tiếp.
Hôm sau Minh đi học lại không quên đen hai con quay để chơi, trước tiên Minh đem con quay mới ra chơi khiến cho mấy đứa trẻ xuýt xoa hâm mộ xen lẫn thèm khát không thôi, không ngờ Minh lại đẽo con quay mới đẹp hơn con đầu rất nhiều, trên thân cũng như đầu quay hiện nên những đường vân đường vết đao sắc xảo, thằng Trung và thằng Quang rờ vuốt thích yêu thích không muốn buông tay. Chơi quay hết giờ chơi thì thằng Bảo đến hỏi:
- Thế con quay cũ của mày đâu?
- Tao đang cất trong cặp, mày hỏi làm gì?
- Mày có con quay mới này, nếu con kia mày không cần thì bán nó cho tao.
- Thế mày muốn trả cho con quay cũ của tao bao nhiêu?
- Hai trăm ngàn, bằng con quay tiện.
Minh thấy con quay tiện bán một trăm ngàn thì quay mà có giá trị gấp mấy lần. Con quay tiện chơi chán thấy mồ, vừa nhỏ vừa nhẹ tênh, Minh đánh giá quay mình phải trị giá gấp mười.
- Không bán. Quá rẻ.
- Năm trăm ngàn.
- Vẫn còn rẻ. Không bán.
Thằng Bảo không trả thêm nữa thì đến giờ vào học. Vừa đến giờ tan học thì thằng Hóa lớp ba lại đến hỏi mua quay. Thằng Hoá con nhà khá giả trong vùng, nhà nó có cửa tiệm bán xe máy bây giờ vẫn phải chơi quay tiện muốn mua quay đẽo chơi nhưng không ai bán. Lúc ra chơi Hoá thấy thằng Bảo trả giá mua quay của Minh, trong lòng chỉ sợ Minh bán cho Bảo nên vừa tan học Hóa liền chạy đến tìm Minh hỏi mua quay sợ thằng Bảo hay thằng khác mua mất.
- Ê Minh. Mày bán con quay cũ của mày cho tao đi!
- Mày muốn trả bao nhiêu?
- Tám trăm ngàn.
- Không bán.
- Một triệu bán không, hơn nữa tao không thể mua...
- Được tao bán.
- Cho tao xem lại một chút được không?
- Không thành vấn đề.
Hóa xem quay một hồi rồi nói:
- Hôm nay tao không mang đủ tiền, ngày mai đưa đi học tao lấy. Mày phải giữ kỹ không được bán cho thằng khác cũng đừng đem nó ra chơi.
- Được, đồng ý! Nhưng nếu ngày mai hết giờ ra chơi mà mày không lấy đừng trách tao bán cho thằng khác.
Hôm sau Minh bán quay đưa tiền cho mẹ khoe:
- Hôm nay con bán được một con quay, con đẽo được tất cả ba con, một con đổi lấy hai cuốn sách cổ, một con đẻ chơi còn một con cũ con hôm nay bán cho thằng Hóa một triệu a.
Mai-Nhị nhìn con vui mừng cười nói:
- Những một triệu à Minh. Vậy con đẽo thêm mấy con nữa thì có đủ tiền rèn một thanh
Tạc Đao số một, hôm nay mẹ đi hỏi rồi, phí tổn là năm triệu.
Mình vẫn không biết để dành gom tiền cho đủ năm triệu để rèn đao, dự định để qua năm bây giờ chỉ còn hai tháng nữa là tới tết Nguyên-Đán lúc đó phải chi tiêu nhiêu, nay Minh bán quay có tiền thì sự mong muốn cho Minh học Tạc-Đao có thể thực hiện được.
Tạc-Đao pháp nàng rất chờ mong, nghe tên đã biết là đao pháp để hành nghề tạc tượng, tạc tranh... con mình kinh mạch đã thông học đao pháp này tuyệt đối có thể thành công, đến lúc đó kinh tế gia đình sẽ được củng cố. Dù mình mất chỗ làm dạy học, liền có nghề khác kiếm tiền nuôi sống hai mẹ con. Bất giác cảm thấy nhu gánh nặng trên vai nhẹ đi rất nhiều, mấy năm nay lo lắng suy nghĩ sao làm ra tiền để nuôi thân tuy nghề dạy của mình đã có kinh nghiệm tám năm, nhưng kinh tế càng ngày càng khắc nghiệt, cạnh tranh càng lúc càng dữ dội, ngay nghề dạy học lương thấp lại cực nhọc nhưng cũng bị cạnh tranh, giáo viên tuổi trẻ tài cao ra trường hàng năm không thiếu, chỉ một vài năm nữa mình nghỉ dạy không sai. Lúc đó hai mẹ con chỉ còn nửa mẫu cà phê thì sao đủ tiền cho Minh ăn học. Nàng đang miên mang suy nghĩ thì Minh đã đem một con quay mới khoe:
- Hôm nay con đã đẽo thêm được một con ngày mai con đi học lại đem nó ra bán.
- Ừ, con mau làm rồi bán nhanh kiếm đủ tiền rèn đao để bất đầu luyện Tạc đao.
Minh đi học lúc ra chơi lại có mấy đứa đến hỏi còn quay bán không.
Thì ra Minh hôm qua bán quay cho thằng Hóa, Hóa đem ra chơi rất vừa ý, đem quay tiện cho mấy thằng em họ. Bạn bè hỏi Hóa mua quay ở đâu thì nó ờ ờ cạc cạc không chịu nói, mãi sau lừa dụ mới nói nên lại có nhiều đứa muốn mua quay.
Minh thấy nhiều đứa muốn mua quay mình thì lên giá:
- Đây tao có hai con, hôm qua tao bán cho thằng Hóa một con một triệu. Hai con quay này của tao vừa đẹp vừa đậu hơn, trị giá cao hơn con quay đã bán cho thằng Hoá nhiều nên phải trả hơn tao mới bán, không thì tao để chơi.
- Tao trả mày một triệu mốt.
- Không bán.
- Triệu hai.
Minh chần chừ chưa kịp trả lời thì thằng bảo đến:
- Triệu hai năm chục.
- Triệu ba. Thằng Kiên sợ Bảo mua mất nên vội lên giá.
Chờ một lúc không có thằng nào trả thêm Minh lên tiếng:
- Được triệu ba. Tao bán cho mày một con.
- Triệu ba tao cũng muốn một con. Bảo nói:
- Triệu rưỡi. Thằng Tinh đi theo Kiên cũng sợ không mua được liền dốc túi trả hết.
Minh nhìn thằng Tinh nói quyết định:
- Được tao bán cho mày con quay còn lại duy nhất.
Ở nhà mày còn con nào không, ngày mai đem bán cho tao con giống hai con này tao đồng ý mua triệu rưỡi.
- Không biết, để tao về kiếm gỗ đẽo thử xem.
Hôm sau Minh lại đem theo hai con nữa đi bán được ba triệu. Thằng Trung và thằng quang thấy Minh bán quay được nhiều tiền thì cũng muốn bán quay mình thì bọn trẻ chỉ chịu trả bảy trăm ngàn. Cuối cùng bọn chúng không bán để chơi.
Minh chơi quay bây giờ không đối thủ nên cũng chán không chơi nữa, tuy nhiên thỉnh thoảng có đứa đến hỏi mua quay, Minh lại về đẽo đem bán, cuối cùng mười khúc gỗ đã được Minh đẽo quay bán sạch. Tổng cộng trong một tháng Minh bán được chín con quay mười hai triệu tám trăm đưa hết cho mẹ rồi trả dao quắm cho anh K Roi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...