Hồng Mông Linh Bảo


Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 431 Đại Hồng Thủy lãnh vực
Anh-Đài thấy Tĩnh Minh trở về bên cạnh liền hỏi:
- Anh làm gì nàng, sao nhéo má nàng làm gì?
- Ha ha, ai bảo nàng ta mở miệng mắng bậy ba, dám khích anh dùng hết sức bú sữa mẹ ra dùng. Anh hành động như vậy tỏ ra nàng còn kém lắm, chính nàng mới phải dùng hết sức bú mẹ. Đừng, sao em hỏi kỹ như vậy phải chăng cũng muốn bị anh nhéo má?
- Anh đừng chọc em.
- Không chọc ghẹo em phải chọc ai bây giờ, hay anh đi kiếm Bích-Quyên ..
- Anh đừng đi..

Hai người bay về thượng tầng bỗng một tiếng chuông vang dội. Tĩnh Minh cội ấn nàng ngổi xuống tĩnh tọa, rồi chính mình cũng ngồi xuống.
Anh-Đài ngồi tĩnh tọa, chuông âm sóng triều còn vang vẳng bên tai lập tức tâm trí nàng trở nên thanh tịnh bao nhiêu tạp niệm tan biến, đi vào cảnh ngộ tinh tuyền thanh tịnh, bao nhiêu biến động trong trời đất nàng đều cảm nhận, âm sóng từng đợt như những cầu vồng sắp xếp lên nhau tản ra, nhu hòa như sóng nước, tốc độ tuy nhanh nhưng nàng cảm giác rất chậm. Vạn vật chung quanh như ngừng động, không tiếng côn trùng chẳng còn tiếng chim ca múa hót nhảy nhót chuyền cành, bọn chúng dường như cũng yên lặng tận hưởng tiếng chuông nhận ra điều gì hữu ích. Anh-Đài đơn thuần chỉ tĩnh tâm thanh tịnh nhưng lúc tiên nguyên tự động một cách ôn hòa nhẹ nhàng, trong khi tâm linh trở nên trong sáng mạnh tinh thuần hơn trước.
Trong khi Anh-Đài, Bích-Quyên nhận được nhiều điều tốt lành lợi ích, Thanh Nguyệt và ba cao thủ Cực Lạc tông bị hành hạ đau đớn, người Cực Lạc tông hành sự bừa bãi theo sở thích đam mê của mình, nên mới có tên cực lạc, hiếu sát, dâm ô, kiêu ngạo, tham lam. Khi nghe tiếng chuông tâm trí thay vì thanh tỉnh thì lại hỗn loạn, bao nhiêu tội ác đã làm quay cuồng trong tâm trí không sao tan vỡ thoát ra được, bốn người họ tùy theo lương tâm, linh chất lúc hét lên kinh dị sợ hãi, lúc rên lên như cực khoái, lúc gầm như thú dữ như trong cơn giận dữ, lúc khóc gào như người điên..
Minh luyện xong Thí Luyện tháp chín tầng ngay trong lúc Hồng-Linh đem nhốt bốn người lạ vào trong khốn trận. Chàng thấy thằng Rần đã trở về, liền cập nhập tin tức qua nguyên thần trong ngọc bội. Vừa xem xong tiếng chuông đã điểm, chàng quan sát thấy phản ứng của mọi người thấy phản ứng của bốn người lạ chàng ngạc nhiên vô cùng. Không ngờ tếng chuông làm họ nóng nảy, nổi cáu, đau khổ dằn vặt như gặp phải cực hình. Chàng xem đến thằng Rần thấy nó cũng khốn đốn một hồi sau đó trở nên thanh tịnh, đi vào cảnh ngộ đạo. Chàng gật đầu thầm nghĩ thằng này cũng may tự giác ngộ lầm lỗi tu sửa tâm tính kịp thời, tu ci cảnh giới bị vượt mặt cũng chẳng phải việc to tát, điều quan trọng phải giữ tâm cho sáng, ngay thật, hướng thiện... Nó xem nhiều điển tịch công pháp như vậy nếu tâm kém quá sẽ dễ chọn con đường tà ác. Thế giới tu chân đầy dẫy những công quyết tà ác, người tu luyện trở nên ác độc, ích kỷ mất hết tính người.
Hai nữ tử Tĩnh Minh dẫn về không tệ, tâm linh thuần khiết trong sáng có thể lập tức đi vào ngộ đạo cảnh hưởng không ít chỗ lợi ích.
Bỗng chàng phát hiện tiếng rên xen lẫn tiếng thở nặng nề truyền lại, trong giây phút thiêng liêng mọi người chìm đắm trong ngộ đạo cảnh, ba tên cực lạc môn tự động thoát hết y phục, ánh mắt đỏ lên xông vào nữ tử gần cạnh, nữ tử cũng bị lôi cuốn vào cảnh xuân, tiếng rên kích thích đến cùng cực, một trong ba tên cường tráng mạnh mẽ nhất gầm lên xông vào chộp nữ tử xé hết y phục nàng ra, lập tức ôm chặt nàng dùng hung khí xông trận, nữ tử không phản kích còn cười khanh khách, không ngờ hai tên kia xông đến định lôi tên thứ nhất ra, dị biến xảy ra. Tên thứ nhất bỗng nhiên người mềm như bún, co rút nhỏ dần cuối cùng chỉ còn bô xương bọc da, sinh khí đã tắt. Tên thứ hai giống như không biết nguy hiểm xông vào ôm nữ tử xông trận, cũng bị đồng dạng. Chưa đầy hai phút nên nữ tử chỉ còn ba bộ xương và ba kiện trữ vật túi.
Nữ tử không để ý gì đến ba kiện trữ vật túi, cất tiếng cười the thé, ánh mắt đỏ rực hung dữ như ác quỷ, khí thế áp lực kéo lên, từ hoàng tiên cấp sáu, lên cấp bảy, cấp tám, cấp chín cấp mười, huyền tiên, ổn định huyền tiên, huyền tiên cấp một, huyền tiên trung kỳ, huyền tiên hậu kỳ, kinh mạch phá hủy, kinh mạch tái lập, địa tiên, địa tiên trung kỳ, địa tiên hậu kỳ, kinh mạch phá hủy, kinh mạch tái lập, thiên tiên..
Hồng-Linh và các nàng lúc này thanh tỉnh thấy biến động vội thăm dò thấy trong khốn trận Thanh-Nguyệt điên cuồng tiến cấp nên tự hỏi:
- Không hiểu nàng ta tu luyện loại công pháp bá đạo gì sao khủng khiếp tà ác đến thế..
Thanh Nguệt tấn đến tiên thiên hậu kỳ rồi thanh tỉnh cười the thé, trên tay bỗng có thêm một cây búa nhỏ mà đen. Nàng hét lên một tiếng hắc phủ rung động phát ra khí tức cường đại, áp lực khủng bố..

Nàng hét lên:
- Phá!
Hắc phủ lập tức biến hoá phóng đại như một tòa nhà lầu chém ra.
- Oanh!
Một tiếng nổ rung chuyển trời đất, khốn trận của Thùy Nhung bố trí lập tức bị phá thành mảnh vụn. Nhân ảnh lập tức bay ra cười đắc ý một hồi rồi lên tiếng thách thức:
- Quân chó má, dám khinh thường bà, giam vào khốn trận còn đập chuông công kích tâm thần bà. Ra đây đánh một trận thống khoái đi.
Hồng-Linh xuất hiện hỏi:
- Thống khoái cái gì, mày còn thanh tỉnh không, trông dáng nửa người nửa quỷ phải chăng tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma.
- Tẩu hoả nhập ma. Ha ha, thật buồn cười kiến thức nông cạn, Quỷ Phủ Quyết đại thành tầng tám, dương oai uy vũ mà bảo là tẩi hỏa nhập ma. Để ta cắt đầu mày xuống, tiễn đưa gặp diêm vương lúc đấy mới biết thề nào là lợi hại.. Hừ địa tiên mà dám đối đầu với thiên tiên đúng là không biết lượng sức mình.
Minh truyần âm cho Hồng-Linh:

- Em cẩn thận, Quỷ phủ thần ma bảo hoàng cấp đấy.
- Em biết rồi anh không cần lo, cứ xem em thi triển Đại Hồng Thủy lĩnh vực, em vừa lĩnh ngộ xem sao.
Thanh-Nguyệt vừa phát huy quỷ phủ chém ra Hồng-Linh ẩn thân biến mất, chỉ thấy gió bão mưa to gào thét, nước ở dưới dâng lên, đến mắt cá chân, đấu gối,đến bụng, cổ rồi ngập đầu.. Nàng khinh thường hừ một tiếng, bình tĩnh cất quỷ phủ, bắt đầu bơi rồi phi thân lên trên, không ngờ một cơn sóng bất thình lình từ phía sau đánh phủ đầu lôi kéo khiến nàng chới với, uống luôn một ngụm nước. Thanh-Nguyệt nhăn mặt như khỉ, trong miệng vừa đắng chát, vừa chua cay khó chịu vô cùng. Nàng nhìn chung quanh thì nơi đâu cũng chỉ là nước màu hồng, rộng vô bờ bến chẳng khác gì chỉ có đại dương. Lúc nà nàng mới hoảng hốt, tìm cách rời khỏi mặt nước. Nàng bố trí một lớp hộ khí cái lồng rồi bay lên, lúc này mây đen kép về chớp giật sấm vang từ xa vọng lạ, khiến nàng không dám bay quá cao sợ sét đánh cây cao.
Thế nhưng sợ cũng không tránh nổi lôi điện oanh tạc trúng, hộ khí cái lồng bị phá tan, toàn thân điện xà chạy loạn triền thân, da đầu tê dại, tóc dựng ngược cả lên rơi ngay xuống nước uống thêm một ngụm... Thanh-Nguyệt chửi thầm đối phương hèn hạ đánh lén không dám đối mặt tranh tài dùng thủ đoạn hạ lưu này. Nàng lại ngoi lên nhưng một luồng nước xoáy ôm chặt lấy eo lôi kéo nàng xoay tròn, đưa nàng đến tận đáy, rồi lại đưa vọt lên trên mặt nước, một luồng lôi điện hình roi tua tủa sáng trắng quật đến.
Thanh-Nguyệt kinh sợ hét lên:
- Không muốn! Tha mạng...
Nàng run lẫy bẩy bị đánh cho quần áo cháy đen, da thịt bỏng sưng đỏ lên, lại bị ngấm thứ nước quái dị tăng thêm nổi đau chịu không nổi.. Tung kéo đánh mấy lần lúc sóng đánh lúc lôi điện, Thanh-Nguyệt hoàn toàn ở thế bị khống chế trong vòng nước xoáy. Cuối cùng chịu không nổi áp lực tinh thần thể xác bất tỉnh.
Hồng-Linh thấy đối phương chịu đựng không nổi vội thu Đại Hồng Thủy lãnh vực lại, nhìn Thanh-Nguyệt gật nẩy mình, thân thể nàng bây giờ da đỏ hỏn nhẳn nhụi chắng khác gì một đứa trẻ sơ sinh khổng lồ, tóc lông trụi lủi, quần áo bị lau không còn một mảnh, hoàn toàn trần trụi. Nàng vội lấy chăn cuộn vào trong mang về cung, nàng ra tay nhanh vô cùng không ngờ Minh nhanh mắt hơn thấy tất cả cười nói:
- Không ngờ lãnh vực của em dùng lần đầu đã sinh ra một em bé quá lớn.
Hồng-Linh đang mừng rỡ Đại Hồng Thủy lãnh vực của mình luyện thành công bước đầu nghe vậy không khỏi xấu hổ đỏ mặt. Nàng kiếm quần áo mặc cho Thanh-Nguyệt rồi giao cho Minh nói:
- Phần còn lại anh lo mà giải quyết.

- Ủa! Em không để nuôi à?
- Ai thèm chứa thứ nửa người nửa quỷ này. Anh lo mà xử cho hợp lý.
Minh đánh giá Thanh-Nguyệt nói:
- Thân thể nàng dường như bị nước hồng thủy thanh tẩy quá giờ, sạch sẽ bóng bảy. Nhưng tâm linh vẩn dơ bẩn hôi thối, quỷ dị như trước.
Hồng-Linh lúc này không vui nói:
- Em biết rồi, Đại Hồng Thủy lãnh vực cần phải hoàn chỉnh nhiều điểm.
Nguyên Hồng-Linh từng nghe Minh giảng giải về lãnh vực, nàng cảm thấy tinh thần lực mình không đủ nên bỏ qua không để tâm, không ngờ hôm nay nghe tiếng chuông tâm ngộ đạo cảnh lại ngộ ra lãnh vực đi vào cánh cửa cảnh giới mới.
Mọi người thấy Hồng-Linh dùng một biển nước mầu hồng khốn Thanh-Nguyệt thiên tiên cảnh giới thảm bại đến ngất đi, liền kinh hô hâm mộ vô cùng. Năm nàng và các con bay liệng xuống bên chúc mừng Hồng-Linh.
Hoa Anh-Đài, Tô Bích-Quyên chẳng hiểu thế nào là lãnh vực nhưng chứng kiến một màn kinh diễm cũng theo mọi người chúc mừng. Hồng-Linh khiêm nhường trả lời mấy câu:
- Không đáng giá, chỉ là sơ sài đơn giản lãnh vực mà thôi.
Minh đem Thanh-Nguyệt về đọc trí nhớ. Chàng ngạc nhiên thì ra Quỷ Phủ Quyết không phải bí quyết của Vô Cực Tông, nàng vô tình cướp đoạt được tu luyện từ lâu nhưng không thành công cấp nào, không ngờ lần này bị tiếng chuông gây ảnh hưởng tâm thần, bao nhiêu ác tính phát ra, cuồng dâm hấp hết tinh lực của ba cao thủ, trong lúc tâm trí nàng mơ hồ hỗn loạn tình cờ theo đường lối Quỷ Phủ Quyết vận hành tiên khí, không ngờ có tác dụng và lập tức tiến cấp thăng cảnh giới một đường phi thăng từ hoàng tiên trung kỳ lên tận thiên tiên hậu kỳ, ba đại cảnh một tiểu cảnh. Minh suy nghĩ một hồi xoá ký ức phần cuối từ lúc nàng hạ giới cho đến hiện tại, cất giấu hắc phủ, rồi đem đi Cổ Loa Thành nhờ Khổng Tuyết Tâm Băng sắp đặt cho người chiếu cố theo dõi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui