Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 417 Quỷ ấn
Quang Huy và Công Hiếu cùng mang theo một thanh niên ăn mặc lịch sự bay thẳng vào nhà.
Chính Lộ chờ họ định thân mới hỏi:
- Mọi việc trôi chảy chứ?
- Có chút vấn đề nhỏ nên chậm một chút.
- Vấn đề gì?
Không đợi Quang Huy trả lời chàng quay sang thanh niên chào:
- Chào chú Cảnh, cháu tên Chính Lộ! Hai đứa nhỏ này không làm phiền chú chứ?
- Làn phiền cũng đã phiền đủ rồi, mày còn hỏi nữa.
- Chú Cảnh đang còn lưu luyến người yêu, ngay trong buổi Party sinh nhật bị chúng em lôi đi.
- À thì ra vậy, nếu chú còn hứng thú chúng ta trở lại đó quậy một phen.
- Thôi không cần, chuyện này quên đi.
Quang Huy cười nói:
- Nhìn chú không vui thế kia cháu không đành lòng, hay là đền cho chú một lọ uy dũng bất khuất xuân dược, bảo đảm không có tác dụng phụ, dù chiến đấu một đêm cũng không mệt mỏi, tinh thần cò phấn chấn.. Hoặc là Trú Nhan đan, nếu cho người yêu uống nàng sẽ trẻ đẹp mãi không già.
- Mày nói đồ vật gì ta chẳng hiểu gì cả?
Công Hiếu cười ha hả giải thích:
- Anh Huy nói tiên đan kích dục và tiên đan giữ gìn nhan sắc đấy!
Chính Lộ không ngờ thằng em mới gặp đã muốn đầu độc chú Cảnh, chàng nhìn chú đánh giá rõ ràng ăn chơi quá độ, thiếu máu tinh thần uể oải lại vẫn còn ham mê vui chơi nên vội nói:
- Đừng trêu chọc chú Cảnh, nếu cần chú nên dùng đan dược bổ huyết thân cường thể bồi dưỡng tinh thần đã.
Nói xong đưa ra hai viên Bổ Huyết đan hạng nhẹ dành cho người thường, một cho ông nội một cho chú Cảnh.
- Viên thuốc chữa bệnh gì đây?
- Chú cứ tin tưởng uống đi, bảo đãm sẽ cảm thấy thoải mái thư sướng như trẻ ra mấy tuổi.
Nhận viên thuốc còn viên thứ hai đưa cho người khác, lúc này Thanh Cảnh nhìn theo mới phát hiện cha mình, hơn năm năm nay không gặp ngạc nhiên hô:
- Ba!
Ông Nhàn sáu bảy năm sống cô độc đã không còn hy vọng gặp lại không ngờ thằng con xuất hiện nên vui vẻ nói:
- Thì ra con vẫn nhận ra ba.
- Xin lỗi ba, mấy năm nay con bận rộn quá nên không về.
- Quên đi! Mái ấm gia đình đã không còn, về cũng không còn gì.
- Vậy ba định làm gì?
- Còn làm được gì. Mấy năm nay ba đã mất hết hy vọng, nhiều lúc cảm thấy cuộc đời vô vị muốn được mau chết cho xong. Lần này mấy đứa cháu mời chúng ta xum họp gia đình, có lẽ là cơ hội làm lại từ đầu, ba sẽ sống cuộc đời còn lại cho thật có ý nghĩa về Việt Nam ở luôn tại quê hương.
Ba anh em Chính Lộ nghe vậy trầm ngâm, chuyện của ông nội mình không nên nhúng vào, Chính Lộ bèn đem cô Anh Thư và Khiết-Tâm ra. Không ngờ cảm giác trữ thú nhẫn rung động liên tục chàng kinh hô nhìn ra Khiết-Tâm đang chật vật trong đó:
- Hai đứa mau vào hỗ trợ em gái!
Quang Huy và Công Hiếu vào trữ thú nhẫn của Chính Lộ, bị một luồng bạo hắc quỷ khí đập vào mặt, hai anh em không hẹn lập tức đồng thời quang nhu khí dồn ra bảo vệ toàn thân. Sau đó nhìn thấy em gái đang ngồi trên không, niệm ý ngưng tụ quang ảnh chiến đấu với một hắc quỷ ảnh đầy đủ tay chân, hai mắt đỏ như lửa đang đến hồi quyết liệt, tiếng gió rít mang theo tiếng gào rú vang vọng từng cơn, mỗi cơn tấn công đều đẩy lui quang ảnh của em gái lùi lại nửa thước.
Quang Huy và Công Hiếu biết ngay đối phương dạng ma quỷ nguyên thần, em gái chịu không được bao lâu nên lập tức niệm nguyên thần ngưng tụ ra quang ảnh tương tự em gái, bay lên chia ra hai bên trái phải hướng quỷ nguyên thần ảnh công đến.
Quỷ nguyên thần hắc ảnh bị bức lui biến mất, chui vào trong thân thể một nữ tử đang bị đóng băng đứng hơn dưới ao, chỉ có cái đầu trên mặt nước ao đã bị đóng băng.
Khiết-Tâm thấy hai anh đến hỗ trợ đánh lui kẻ thù liền an tâm ngồi phục hồi nguyên lực bị tiêu hao.
Quang Huy cẩn thận đến xem nữ tử kia:
- Ủa, cô Anh Thư đây mà, sao quỷ nguyên thần hắc ảnh chui vào người cô Cái này nguy rồi. Công Hiếu trước tiên chúng ta cứu cô ra khỏi ao băng sưởi ấm cô đã.
Hai anh em kéo cô lên thấy nàng ăn mặc hở hang chẳng khác gì lõa thể trước mắt khiến hai anh em giật mình, cả hai không nói. Quang Huy vội dồn một tia chân nguyên ấm áp đẩy lui giá băng.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Cô Anh Thư đang nói chuyện không hiểu sao bỗng nhiên trở nên hung ác đôi mắt đỏ ngầu rồi ra tay tấn công em, bị em đóng băng khóa trụ, bỗng quỷ nguyên thần từ người cô xông ra xưng danh cái gì Schilo bảo cô Anh Thư thuộc về hắn, rồi ra tay công kích nguyên thần. Như vậy có phải chuyện lạ không, anh nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra cho cô Anh Thư.
- Chuyện này ra ngoài hỏi anh hai xem, e rằng anh hai cũng không giải quyết được phải chờ ba mẹ quyết định. Chẳng mấy chốc nữa cô tỉnh lại nên em lấy ra một bộ quần áo cho cô Anh Thư dùng, còn chúng ta ra ngoài ..
Ba anh em ra ngoài kể lại cho Chính Lộ. Chàng hô lên:
- Thì ra hắn! Nếu anh không lầm, hắn đã đóng quỷ ấn trên linh hồn cô Anh Thư?
- Anh biết tên Schilo này?
- Biết, lúc đem cô Anh Thư ra khỏi nơi quỷ kia, hắn hiện ra chặn đường. Chúng ta giao thủ hai chiêu, địa ngục hỏa của hắn uy lực vô song đến nỗi Như Ý cầu của anh thu vào chịu không nổi nổ tung.
Văn Nhàn nghe bọn trẻ nói chuyện câu hiểu câu không, nhưng rõ ràng chúng nhẹ nhàng đề cập đến Anh Thư con gái của mình, bị quỷ đóng ấn linh hồn liền sợ hãi, tóc gáy dựng lên, da gà nổi lên khắp thân châu, cả người lạnh run lên. Lại nghe hai vợ chồng Thanh Minh có thể giải quyết nên đỡ lo... Chú Cảnh cũng nghe được mất cả bình tĩnh hỏi:
- Cái gì con Anh Thư bị quỷ đóng ấn linh hồn?
- Đúng vậy! Chú có biết cô Anh Thư đã làm chuyện gì không?
- Chú không rành lắm! Nó theo băng Hắc Thiên Thần, bọn này chuyên dụ dỗ thanh thiếu niên tham dự Black Party, nghe nhạc kích dâm, hành lạc hỗn loạn. Chú có lần nghe nó nói, nhập vào băng này cả đời không thoát ra được, lúc tuyên thệ còn nhận một con chip cấy vào người. Chẳng lẽ băng Hắc Thiên Thần này là của bọn ma quỷ nắm giữ tổ chức.
- Phải rồi! Con chíp kia không những đóng ấn trên người, còn khống chế linh hồn người ta. Ai nhận con chíp này cũng có nghĩa là thuộc về chúng. Rất khó tháo gỡ...
- Vậy phải làn sao bây giờ?
- Không biết, chúng cháu không có phương pháp nào giải cứu được, đành phải đem về hỏi ba mẹ xem.
Văn Nhàn nghe chuyện bây giờ mới than:
- Nguy hiểm thật, không ngờ bọn này hãm hại hành động công khai, còn được công nhận là hợp pháp. Thế giới này xã hộ ngày nay e sợ rằng không có chỗ nào yên lành nữa.
- Ông nội đừng lo, ba mẹ cháu không sợ bọn họ, chỉ cần chúng ta xum họp, gia đình hội tụ, sống gần bên nhau, bọn họ không làm gì được chúng ta.
- Vậy chúng ta đi thôi, để ba con giải trừ quỷ ấn cho con Anh Thư sau đó kiểm tra ông nội, thằng Cảnh xem có bị quỷ ấn đó không.
- Ông nội dọn hết những thứ cần thiết chưa? Chuyến này đi có lẽ không trở lại đâu.
Văn Nhàn nhìn một vòng, đồ đạc bàn ghế, sa lông, ti vi, bếp mới sắm trong lòng tiếc nuối không thôi nhưng không nói gì.
Quang Huy thấy vậy nói:
- Ông nội muốn đem mấy món đồ này phải không, cháu đem theo cho ông.
Văn Nhàn, và Thanh Cảnh trợn mắt, căn nhà trong chốc lát trống rỗng chẳng còn thứ gì, ngoại trừ cái xác. Bước ra ngoài thấy có mấy chậu cảnh, chậu hoa Quang Huy cũng không hỏi lại một vòng thu sạch.
Đột nhiên mọi người nghe tiếng xe cảnh sát hú còi inh ỏi, Chính Lộ liền hô:
- Khởi hành! Quang Huy mang ông nội và chú Cảnh vào Trữ thú nhẫn, Khiết-Tâm hỗ trợ đem theo Hạnh-Chi.
Hạnh-Chi tu luyện thời gian không được bao lâu, thực lực trúc cơ hậu kỳ, tuy chiến đấu cường mạnh nhưng thần thông độn, chuyển thua xa Khiết-Tâm. Bọn ngưòi trong vòng hai giây thuấn di một lần đã về tận Đắc Lắc.
Không ngờ vừa định thân đã bốn anh em bị một sức mạnh vô hình trói buộc mặt tối sầm, rồi như bị ai lôi kéo từ bóng tối ra ánh sáng, ba đã đứng bên cạnh hô:
- Hừ! Hắc ám lĩnh vực thần thông, không ngờ xuất hiện tại đây.
- Đạo hữu là ai, sao có thể nhận ra hắc ám lĩnh vực thần thông của chúng ta. Có bản lãnh thoát ra khỏi hẳn không phải kẻ vô danh.
Chính Lộ lúc này mới định thần nhận ra khí tức quen thuộc nhìn về phía trước thì ra Schilo mang theo ba tên nữa theo đuổi đến tận đây. Ba tên kia tướng mạo còn uy mãnh hơn hắn, thân hình cao lớn ít nhất hai thước mốt, vạm vỡ lưng cọp eo gấu, mỗi khối da thịt đen như đồng đều tràn đầy lực lượng, khuôn mặt lạnh lùng tà ác, trên đầu trên thái dưong nhô ra hai khối u, đôi mắt tinh quang quỷ dị, ánh mắt đảo chuyển liên tục..
- Chính tên Schilo này đóng quỷ ấn trên người cô Anh Thư, còn nói cô thuộc về hắn. Ba đừng cho nó chạy.
- Ừ! Các con chưa là đối thủ bọn họ, cẩn thận vận Cổ Loa vòng xoáy bằng quang khí ra tự vệ để ba giải quyết chúng.
- Hừ nói khoác không biết ngượng, một thần quân nho nhỏ cũng lên mặt đòi đối phó chúng ta. Thật không biết chữ sợ chết viết như thế nào.
- Hừ, có được ba khối đồng khôi lỗi làm nơi ẩn trú có gì đẹp đẽ mà chê bai người khác.
- Dừng!
Không gian chung quanh lập tức bị niệm lực giam cầm, trở thành lĩnh vực của mình.
Ánh mắt Minh loé lên quang mang, tám phương bốn hướng quanh bốn người đều có tia ánh quang chiếu tới...không gian lĩnh vực bên trong lập tức mây đen phủ đầu, lôi điện oanh nổ, sấm động, tia chớp..
Bọn Chính Lộ trong mắt chỉ nhận ra bốn người đốn phương bị trụ cứng đơ trở thành bốn khối hình nộm, khí tức quỷ dị vẫn còn đó mắt trợn không chớp nhưng ánh mắt ảm đạm, nét mặt vặn vẹo đau đớn...
- Xin hạ thủ lưu tình!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...