Chương 317
Cổ Loa Quyết đột phá, nền Cổ Loa thành thay vầng trăng
Hồng-Linh thấy anh minh giải quyết xong con Thao Thiết quái vật và mình góp được chút công sức thì vui vẻ cười tít mắt, mặt hớn hở...
Trong khi Minh nhẹ nhõm cả người thì ở một tiếng nổ vang lên. Minh biến sắc cảm thấy cả thân chấn động, chân nguyên trong kinh mạch, đan điền hỗn loạn Tâm thần rung động từng hồi... Minh vội khoanh chân xếp bằng ngồi xuống, lại một tiếng tiếp nổ tung.
- Phành.
Minh ổn định chân nguyên, thần trí lúc này nhận ra hai trăm năm mươi sáu tảng đá Cổ Loa thạch cùng nổ một lúc, mỗi lần nổ số lượng đá nhân đôi lên. Thì ra vừa rồi cổ loa thạch hấp thụ quá nhiều năng lượng, lúc trước khi cổ loa thạch thu năng lượng từ tám thiên lôi kiếp đã không những ngưng tụ đầy đủ 256 khối, còn chất chứa dư thừa năng lượng, miễn cưỡng không bị bạo nổ. Bây gìờ lại thu hút không ngừng năng lượng khiến số lượng năng lượng tăng lên gấp bốn bình thường nên bộc phát lúc này, 256 khối phân giải thành hai rồi lại một lần nữa phân giải làm hai, thành 1024 khối.
Minh nhận ra cổ loa thạch tự động phân đôi, phân tư lại có linh ứng mật thiết với chân nguyên trong người, khiến mình cũng bị chấn động, chàng vội bỏ hết tạp niệm trấn an chân khí trong người rồi theo Cổ Loa quyết thong thả vận hành, chàng lập tức khống chế được tình hình, cảm nghiệm một ngàn hai mươi bốn khối Cổ Loa thạch trên bầu trời tuơng ứng với chân nguyên xoay tròn nơi đan điền. Cổ loa thạch đang ở vị trí hỗn loạn liền sắp xếp xoay tròn. Minh vội theo Cổ Loa Quyết hình thành bước cuối của Cổ Long quyết tầng một, đó là dung hợp, kết thành một khối hình đĩa.
Minh cảm ngộ tính chất từng khối cổ loa thạch, nhận định rồi sắp xếp chúng vào đúng quỹ tích. Tuy chàng đã nhiều lần diễn luyện phỏng chừng bước cuối này nhưng vẫn gặp nhiều lỗi nhỏ khiến cho bước cuối này cần thời gian nhiều gấp đôi.
Cuối cùng cổ loa thạch cũng liên kết hình thành một khối hình đĩa, khối hình đĩa liền được Minh khởi động khiến nó phóng đại, đồng thời vọt lên trời cao, phá hủy lớp màn khí cái lồng trận của Minh đã bố trí.
Diện tích khối hình đĩa tăng không ngừng, sau khi phóng đại đợt đầu hoàn thành đã có diện tích chừng một ngàn cây số vuông, lúc đó ở độ cao một ngàn cây số khiến cả mấy tỉnh vùng lân cận như tỉnh Gia Lai, Kom Tum, Quảng Nam, Quảng Ngãi bầu trời bị che phủ không còn ánh trăng.
Khối hình đĩa sau khi phóng đại lần thứ hai diện tích liền tăng lên gấp mười, thành khoảng một trăm ngàn cây số vuông, bằng một phần ba diện tích Việt Nam. Lúc này không những mấy tỉnh lân cận không còn ánh trăng mà ngay cả cá nước lân cận Lào, Campuchia, Thái Lan, một phần vùng biển đông vv... đảo Hải Nam của trung quốc cũng bị che phủ.. Khối hình đĩa vẫn chưa ngưng lại một lần nữa bạo phát phóng đại lần nữa tăng diện tích gấp mười thành một triệu cây số vuông so với diện tích Việt Nam to hơn gấp ba... ở độ cao ba ngàn cây số.
Sau ba lần khối hình dĩa không tiếp tục phóng đại nữa cũng không bay lên cao thêm thay vào đó phát sáng khiến trên mặt đất ánh trăng đang bị che lấp trở thành đêm đen bây giờ lại trở lên sáng rực rỡ ánh sáng màu hồng lợt khiến người ta nhìn lên có cảm giác kỳ dị lòng trở nên bất an.
Hồng-Linh và hai đứa đệ tử phía dưới thấy cảnh thanh đổi trước mắt đều giật mình trợn mắt nhìn lên xem còn màn gì đặc sắc không... Nhưng đợi nửa tiếng vẫn không có gì xảy ra thêm.
Ở những thành phố lớn có vô số những người trí thức thông hiểu thiên văn vội lấy ống kiếng thiên văn ra nhòm, quân đội thì chuẩn bị súng ống hoả tiễn nhắm sẵn. Người mê tín dị đoan thì quỳ xuống lẩm bẫm cầu nguyện vì dị tượng xảy ra trên bầu trời, lại có mầu máu hồng.. Người tin khoa học thì cho là đĩa bay từ hành tinh khác đến...
Minh đợi nửa giờ thấy cổ loa thạch liên kết dung hợp với nhau thành một khối hình đĩa xong, chàng tập trung tinh thần ý niệm động, khối sáng hình đĩa liền thu nhỏ lại nhanh chóng bay thẳng xuống, rơi vào tay chàng. Minh nhìn lại chỉ thấy cổ loa thạch sau khi dung hợp chủ lớn bằng miệng điạ CD/DVD, dày hai phân rưỡi, nặng ba ký lô....
Minh cất nó vào trữ vật túi, sau đó nhìn hai đứa đệ tử thấy chúng vận được bảo vệ trong trận pháp, bên ngoài thực nhân đằng cái lồng cũng còn. Chàng phất tay phá trận, thiêu hủy hết dây Thực Nhân đằng nói:
- Chúng ta về Hồng Mông Linh Châu giới đã..
Minh dọn dẹp hiện trường một chút, thu trận xong rồi đem ba người vào Hồng Mông Linh Châu giới.
Mọi người đi rồi dưới lòng đất, ác quỷ chủ nhân của thao thiết mặt trông rất khiếp sợ, hắn mới bị thương tổn đến nguyên thần, vì đã để hai phần mười nguyên thần quỷ khí trên thân thao thiết. Nguyên thần quỷ khí bị Minh và Hồng Linh chôn vào hư vô, hắn như bị rơi xuống vực thẳm, chung quanh cảnh vật quay cuồng ngã xuống. Ác quỷ dứng bên không yên ủi thì chớ còn cười nhạo:
- Hắc hắc, cái gì Thao Thiết một ngàn năm mới sáng tạo ra được. Đúng là cọp giấy, ngay một thàng nhỏ cũng không giải quyết nổi.
- Chó mà, mày không thương hại an ủi tao vài câu, còn nói móc, còn khinh dể...
- Hừ! Mày và tao đều là ác quỷ, quỷ chỉ có thù hận, giết chóc hãm hại làm vui, không có thương hại, yêu dấu vớ vẩn gì cả... Tao thương mày thì tao không còn là ác quỷ.
Trong cung diện Bạch-Lan dường như chờ đã lâu sốt ruột nên khi vừa thấy họ đã mừng rỡ đón tiếp, nàng ở đây ba ngày một mình đã chán ngán, tuy đã được Hồng-Mai dẫn đi chơi khắp nơi.
Hồng-Linh và Minh để mặc bọn chúng, đi ra phía ngoài cung điện. Hồng-Linh cuối cùng không nhịn được hỏi:
- Mấy viên thần thạch của anh biến dị thành vật gì rồi anh cho em thưởng thức một chút..
- Em cũng thật là tò mò, cũng theo ý người ngoài cho nó là thần thạch.
- Không phải thần thạch thì là gì?
Em biết anh tu luyện Cổ Loa Quyết, trước khi em bị mất tích anh mới củng cố tu quyết này ở tầng một..:
- Những viên đá anh gọi là Cổ Loa thạch vì được dùng Cổ Loa quyết ngưng tụ thành. Bây giờ đ0t được tầng một viên mãn nên dung hợp thành một khối.
Minh lấy khối hình đĩa ra cho Hồng-Linh xem, nàng thấy chẳng khác gì một cái đĩa ăn làm bằng tảng đá màu trắng bình thường không thể tin sao vừa rồi nó có vẻ thần kỳ, gây ra biến động to lớn đến như thế...
- Em thấy cũng bình thường, không có gì đặc sắc nhưng sao vừa rồi...
- Bình thường? Em nhận không ra là phải. Đây là nền móng cột trụ của Cổ Loa thành...rộng một triệu cây số vuông.. Bây giờ anh khởi động nó rồi chúng ta cũng nên đi tham quan kiến thức một chút thành đô mới xây nền móng..
- Cái gì? Anh tu luyện Cổ Loa quyết chỉ vì xây Cổ Loa Thành... rộng một triệu cây số vuông... rộng đến thế cơ à? Mau lên chúng ta đi xem...
- Đừng mừng vội, chỉ mới hoàn thành nền móng, chắc hẳn là hoang vu, chưa có sinh vật coi xem cũng không có gì nhiều đáng xem.
Minh nói xong khởi động cổ loa thạch. Khối hình địa cổ loa thạch vừa xoay vừa phóng đại lắc lư vặn vẹo chuyển động đi lên, chưa đầy mười giây đã hiện trên bầu trời cao, ở dưới nhìn lên chỉ còn thấy nò lớn bằng một vầng trăng.
Minh ôm eo người yêu thuấn di lên đó, quả nhiên chỉ thấy một mặt phẳng lớn vô tận, dưới chân những khối đá lớn còn ngổn ngang, nơi đây đất không có không thể trồng trọt được gì.. Cả hai đều cảm thấy mặt phẳng vững vàng cảm giác như đứng trên mặt đất và không cảm giác một tia dao động nào khiến cho người ta bất an...
Hai người xem một hồi đến mép nhình xuống, thấy bốn đứa Mai-Tinh, Rần, Bạch-Lan và Hồng-Mai đang ở bên ngoài cung điện nhìn lên.. Thằng Rần nhận ra có Minh hô lên:
- À, Sư phụ.... đang ở trên đó...
Hồng-Linh nghe vậy đề nghị:
- Hay anh cho bọn chúng lên xem một chút...
Minh gật đầu nghĩ cứ cho bọn chúng coi dạng ban đầu, mai sau có thay đổi muốn cho xem cũng không được. Chàng gọi:
- Chúng bay cẩn thận...
Minh phất tay một luồng gió lốc liền theo động tác vũ động bay xuống đem một lúc bốn đứa lên trời cao. Hai đứa con gái sợ hãi hét lên thành tiếng... nhưng tiếng hét chưa tắt, người đã vững vàng đứng vững bên mọi người mà mắt vẫn còn nhắm chặt.
Mai Tinh và Rần tò mò chạy tới chạy lui tung tăng đi xem xét nhưng không phát hiện được cái gì ngoài đá tảng và sỏi cuối cùng trở lại đã nghe sư phụ nói:
- Bây giờ còn mới chưa có gì đặc biệt đâu mà coi. Chúng ta chuẩn bị trở về là vừa....
Bạch-Lan lúc này đánh giá:
- Ở trên đây mát lạnh, gió cũng nhiều, không khí trong lành còn hơn ở dưới.
Hồng-Linh cười:
- Con có muốn ở đây một mình không, sư phụ thằng Hiếu làm cho con căn nhà con ở..
Bạch-Lan nghe vậy rùng mình sợ hãi:
- Không! Con sợ ở một mình lắm..
Sáu người xuống xong Minh thu Cổ Loa thành nền móng lại, sau đó đem bốn người rời khỏi Hồng Mông Linh Châu giới, về Đắc-Lắc.
Về đúng vào buổi sáng sớm, Mai-Nhị vừa đi lễ buổi sáng về gặp Hồng-Linh mừng rỡ ra mặt, vội dặn dò bọn trẻ chuẩn bị bữa điễm tâm, còn chính mình kép con dâu vào phòng hỏi chuyện...
Bọn trẻ mồ côi, nhất là những cô thầm mến thằng Rần, thấy Rần gần gũi một cô gái đẹp hơn mình rất nhiều thì tủi thân, biết mình từ nay không xứng với Rần nữa.
Ăn xong bữa điểm tâm, mọi người chia tay. Ba đứa trẻ đón xe về Sài Gòn, Hồng-Linh một mình đi tìm đệ tử Hạnh-Chi vì ba năm rồi không gặp, còn Minh nói chuyện riêng với mẹ một lúc mới biết mình có cha. Mai-Nhị giọng không buồn không vui bình tĩnh kể:
- Con ạ, ba con bỏ rơi chúng ta khi mẹ mang thai con. Ba con nghe lời ông nội con đã khinh chê mẹ con chúng ta, vì mẹ là người dân tộc. Ba con thành hôn một người kinh có diện đi mỹ, sau hai mươi lăm năm, tức là năm ngoái mới từ mỹ trở về xin lỗi mẹ, rồi hỏi đến con. Thật ra ba con sống cũngchảng hạnh phúc gì, hia mươi năm bị lương tâm cắn rứt thì con có thể hình dung nên mẹ vì lòng chúa nhân từ đã che chở mẹ con ta nên mẹ đã tha thứ cho cha con, tình nghĩa vợ chồng một năm tuy còn nhưng không thể nối tiếp, nên đành vậy. Ba con đã để lại địa chỉ, nếu con muốn thì có thể đi thăm một lần, cũng cần phải quyết định sớm vì ba con đang mắc bệnh hiểm nghèo. Đây là Visit Card trên đó có địa chỉ của ba con.
- Vâng, con sẽ đi trong vòng mấy tuần tới..
- Tốt! Như vậy mới là con của mẹ, quyết định dứt khoát nhanh nhẹn. Con phải giải quyết sớm sau đó mới có thể vui vẻ thành hôn với Hồng-Linh..
- Mẹ lại đề cập đến chuyện thành hôn rồi..
- Chứ không phải, nếu không có chuyện mất tích của Hồng-Linh thì bây giờ mẹ đã có cháu rồi...
- Thôi con đi thăm mộ cụ Thứ và cụ Nhơn sư tổ đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...