Chương 223 Nhất đao chấn tiên thành
Hàn Tinh nghe giọng nàng đầy vẻ quan tâm lòng ấm hẳn lên chàng gật đầu ra vẻ biết rồi, tinh thần tập trung vào đối thủ, tướng mạo thanh niên trông thanh tú, mày rậm, mắt rất sáng chứng tỏ tinh thần ý chí rất mạnh, mũi cao môi mỏng mím chặt tỏ vẻ đang căm hận, thân mặc lục bào, nhìn không ra lực lượng tiềm tàng, song tu vi đã đạt hoàng tiên trung kỳ ngang với mình thì không thể là kẻ yếu được.
Thôi Nghiệp bị mất trọn vẹn số hắc sắc phi trùng một cách mơ hồ nhịn không được, đây là số vốn lớn nhất hắn đã tích tụ phát triển cho tônng phái, từ khi lãnh trách nhiệm dưỡng trùng hơn ngàn năm nay chưa có bao giờ xảy ra trường hợp này, đối phương nhẹ nhàng phất tay đã thu trọn vẹn đàn trùng hơn tỷ con dù có nằm mơ cũng không thể tin được, hắn biết rõ để đối phó với Chân Tiên giả chỉ cần dùng một con đánh lén cũng đủ giết chết đối phương, cấp hoàng tiên chỉ dùng trăm con, chỉ khi đối phó với cấp huyền tiên mới đem toàn bộ ra. Lần này đối phó sáu tên tiên binh, muốn đem đối phương thanh toán nhanh một chút sau đó tiện dịp thanh toán luôn hai người này nên đem toàn lực ra phô trương thanh thế, quả nhiên dễ dàng giải quyết tiên binh đội một cách nhanh chóng.
Thôi Nghiệp thấy thanh niên trẻ tuổi trước mắt tu vi có lẽ ngang ngửa với mình, thái độ bình tĩnh thanh thản, yên lặng như mặt hồ thu; ánh mắt không ngừng rà lên mình để quan sát đánh giá, chạm vào ánh mắt này liền cảm giác như một con thú bị vạch trần khiến tinh thần run lên. Trường hợp này chỉ xảy ra khi chạm phải ánh mắt của cao giai tu sĩ vượt trên mình một cấp tức là huyền tiên, "chẳng lẽ đối phương có huyền tiên tu vi, giả trang làm hoàng tiên?". Mặc kệ ta cứ thẳng tay giết, không được thì bỏ chạy, chẳng lẽ khả năng trốn độn của ta cũng không thoát... Thôi Nghiệp vững tâm bình tĩnh lại, khí thế đứng lên bất khuất như cương kiếm dương lên không có gì cản được.
Hàn Tinh cảm giác được sát khí từ đối phương chợt bức ra kèm theo độ sắc bén như muốn chọc thủng thân mình, nhu khí hộ thân bị rung động, cảm giác bất an chợt hiện chàng niệm ngay đến thanh tạc đao số năm xuất ra, đao khí như sóng nước toả ra không gian chung quanh bức ra từng đợt. Quả nhiên đối phương bất kỳ bất ý xuất kiếm nhanh như điện, mạnh như vũ bão, tinh quang đầy trời khi chạm vào những tầng đao khí của mình vừa đẩy ra phòng thủ. Hai bên lùi lại một bước, Thôi Nghiệp vọt lên trước tay kiếm rung lên tạo một màn trời mưa đầy kiếm ảnh vọt đến, đồng thời thân ảnh của hắn cũng bí mật biến mất.
Hàn Tinh biết ngay đối phương muốn lẻn ra phía sau mình chàng dùng đao ý tạo đao khí như một cái lưới ngăn chận kiếm ảnh, không để tâm tới nó nữa, đồng thời dùng cảm quan theo dõi di chuyển quỹ đạo thân hình đối phương. Quả nhiên ẩn thuật của hắn che dấu được ánh mắt thần thức nhưng không khí nhẹ ba động bị cảm quan của chàng nhận thức, hắn vừa lẻn ra phía sau lập tức xuất kiếm, tay phải ném ra một nắm ám khí, chàng vội hụp đầu né tránh phi tiêu đồng thời trảm mười ba đao về phía đối phương. Bỗng chàng biến sắc nhận ra ám khí lướt qua đầu bay đi bất chợt quỷ dị quay ngược lại, chàng nhận ra ám khí đó là những cây đinh độc đen bóng. Hàn Tinh thấy nguy vội gầm lên một tiếng lớn đao thủ cuộn một vòng thành một màn đao ảnh bao phủ toàn thân phi thân lên vận hết sức mình vào hai tay bổ thẳng xuống một đao đơn giản như chẻ một cây cọc.
Khi thân chàng bay lên đinh độc chạm vào màn đao phòng ngự bị đánh rơi xuống, đồng thời kiếm chiêu lướt sát hai bàn chân mà qua.
Thôi Nghiệp không ngờ đối phương tiền hậu bị giáp công nhưng vẫn cảnh giác, phát hiện ra quỹ đạo nghịch chuyển của Phá Giáp đinh, kịp thời đánh rớt, bỗng thấy đối phương phi thân lên trời không thì cả mừng cười đắc ý định đem hắc sắc phi trùng vương ra phóng thì đối phương chỉ còn chờ chết...Ai dè chưa kịp xuất cung hắn liền biến sắc, toàn thân kể tiên nguyên đều như bị trói buộc, không còn nhúc nhích được. Thần thức hắn dò phía trên thì thấy một lưỡi đao ảnh khổng lồ đang từ trên cao bổ xuống. Thôi Nghiệp sợ hãi nhưng không làm gì được, bị chiêu đao hung mãnh uy hiếp cô đọng đóng băng toàn thân tinh thần thể xác, đến độ không nhúc nhích được dù là chớp mắt.
Đao ảnh hạ xuống, Thôi Nghiệp đứng chờ chết bỗng có giọng la to:
- Hạ thủ lưu tình!!!
Hàn Tinh nghe tiếng hô, muốn dừng đao cũng không vội lật qua lại một cái chém xuống bên cạnh.
- Phụt!
Một tiếng vang, bỗng nhiều người nhìn thấy một đường đao chém xuống đất dài hai mươi trượng, rộng ba phân, sâu không thấy đáy.
Hàn Tinh cảm giác thấy Sát trận đã bị chiêu đao phá tan, chung quang tiên vệ đông đảo đang đứng chung quanh ngạc nhiên ngẩn người.
Bỗng một mảnh không gian bị khống chế, chỉ thấy Thôi Nghiệp, Thiết Ngũ cùng hai Chân Tiên cao thủ đã đi theo họ bị bắt đi..
- Đa tạ.
- Bốn người này ta bắt giam xét xử. Các ngươi giải quyết việc còn lại.
Lời vừa dứt bóng người đem đi đã khuất xa không còn thấy.
- Vâng Tạ Văn đoàn trưởng.
Tạ Văn ngồi tĩnh tu trong điện vốn chẳng thèm quan tâm chuyện tranh chấp ngoài phố, mọi chuyện nhỏ trước nay đều do tiên vệ đội trưởng cùng tiên vệ phụ trách. Chính lúc Thôi Nghiệp xuất ra hàng tỷ con hắc sắc phi trùng hắn liền chú ý, tiếp đến sát trận hình thành rồi tiên vệ đội vô năng làm bổn phận của mình oanh kích phá trận, hắn cũng vẫn kiên nhẫn chờ xem, đến khi thấy không gian ba động kịch liệt trận pháp lung lay muốn bị phá, hắn phát hiện trong trận thanh niên lạ mặt bổ một đao xuống Thôi Nghiệp, mới lên tiếng can thiệp kịp thời cứu Thôi Nghiệp một mạng. Nguyên hắn cũng chẳng coi trọng mạng của hắn, chỉ là tuỳ hứng làm một việc khiến các tiên vệ cấp dưới dễ dàng làm việc hơn, nếu không tiên vệ chẳng còn chỗ đứng trong thành.
Tạ Văn thấy Hàn Tinh chỉ là hoàng tiên trung kỳ, sao có thể ngộ được chiêu đao kinh động không gian. Nếu hắn có tu vi huyền tiên chẳng phải là càng kinh khủng đáng sợ. Nhân vật này ta phải chú ý mới được..
Hàn Tinh đánh xong chiêu đao thấy kết quả như vậy chàng cũng giật mình ngẩn người suy nghĩ. Sương-Sương thấy nguy hiểm đã qua cũng thu trận ra xem. Lúc thanh tỉnh trở lại chàng liền cùng Sương-Sương âm thầm rời đi.
Sương-Sương thắc mắc:
- Vừa rồi Tinh ca dùng loại đao pháp gì lại có uy lực kinh khủng như vậy, lúc đó muội ở trong ngự trận tinh thần cũng bị ảnh hưởng cứ như bị phong ấn không thể nhúc nhích được, chẳng trách tên Thôi Nghiệp kia tu vi mạnh như thế cũng đứng trơ ra như gỗ đá chịu đao bổ xuống.
- Nói sợ Sương-Sương không tin, thật ra chiêu vừa rồi cũng chẳng thuộc loại đao pháp gì, vừa rồi trong lúc hiểm cảnh ngu huynh chỉ thuận tiện dùng toàn lực bổ ra ai dè chẳng những đao nhân hợp nhất lại còn dung hợp hài hoà, cộng hưởng với thiên địa cảnh vật lúc đó.
Đáng tiếc có Tạ tiên vệ đoàn trưởng đến, nếu không ngu huynh có thể tham ngộ được ảo diệu trong đó và tên Thôi Nghiệp kia khó thoát khỏi cái chết.
- Dù hắn thoát được một kiếp nhưng hắn tâm thần bị thương nặng, tương lai khó lòng vượt qua được tâm ma phản phệ, con đường tiên đạo trở nên càng ghồ ghề.
- Sương-Sương có đồ đạc cần thu dọn không, ngu huynh phải kiếm một chỗ tu luyện mấy ngày sau đó lên đường.
Nhắc đến tu luyện Hàn Tinh rất chờ mong không biết Cổ Loa Quyết luyện tại tiên giới này có thu hoạch tốt hơn ở Tu chân giới không, chàng nhớ đến mỗi lần đả tọa hấp thụ linh khí thì đánh động cả tinh cầu. Nơi đây Tiên giới cường giả rất nhiều, nguyên cao thủ như Tạ tiên vệ đoàn trưởng kia chàng còn kém một bậc huống chi cao thủ như hắn ở Tiên Giới không thiếu.
Ba ngày sau trong một tu luyện phòng trọ một nam một nữ yên tĩnh xếp bằng tu luyện, sau khi đổi phòng trọ thường lấy phòng trọ chuyên sử dụng cho tu luyện, nơi đây tuyệt đối yên tĩnh, tiên khí độ dầy hơn chỗ thường. Hàn Tinh cũng bảo Sương-Sương nhân tiện lúc này cũng nên ngồi xuống tu luyện, nàng không chịu, sau đó chàng để mặc nàng muốn làm gì thì làm ngồi xuống tu luyện. Trước tiên kiểm tra lại kinh mạch, đan điền sau khi dùng hai chén rượu thuốc của ông nội Sương-Sương hôm đó chân khí và toàn thân cường mạnh lên một ít nhưng cổ loa quyết thành quả vẫn giữ như cũ. Mục tiêu kế tiếp chàng muốn hoàn thành Cổ Loa quyết tầng nhất, từ lúc bước vào tầng một chàng chưa hề bế quan ngồi xuống tu luyện lần nào, lần này nhân tiện xem hấp thụ tiên khí biến chuyển ra sao nên yên tĩnh tu luyện mấy ngày.
Chàng khởi công tu luyện Cổ Loa quyết hình thành chín vòng xoắn quanh người, lúc này cổ loa viên đá thứ hai mới hình thành lớn bằng một phần mười viên thứ nhất màu sắc còn ảm đạm, trước kia màu xám, sau khi hấp thụ hằc sắc âm hỏa biến thành màu xanh đen, hai viên đá nằm yên trong đan điền, chân khí vừa động đan điền liền biến động xoay chuyển, tiên khí thu nạp vào kinh mạch, liền theo đại chu thiên vận chuyển hết một vòng, hai vòng càng lúc càng nhanh đến khi trong đan điền chân khí vòng vận chuyển cổ loa viên đá bị cuốn theo không ngừng xoay tròn thì chân khí vận chuyển đại chu thiên bình tĩnh trở lại vận tốc điều hoà bất biến, trong kinh mạch đan điền bất biến song bên ngoài tiên khí tụ hội vào phòng tăng lên cô đọng gấp mười không ngớt xoay vào, sau nửa ngày thì không có dấu hiệu tăng thêm nữa thì độ dày tiên khí cô đọng gấp lúc đầu hai chục lần.
Sương-Sương lúc đầu không chịu nghe cùng ngồi xuống tu luyện, nàng cảm ứng tiên khí tụ hội xoay quanh Hàn Tinh thì lạ lùng, nàng đã theo ông nội mười mấy năm, cả những khi ông nội tu luyện nàng cũng ngồi bên tu luyện nên hiểu rõ tình trạng tu luyện ra sao, hôm nay nàng chứng kiến Hàn Tinh tu luyện có chút bất đồng, tiên khí dường như bị triệu hồi về đây, rồi bị thao túng khống chế vận hành theo quỹ tích xoắn ốc, càng vào vòng trong càng tinh thuần nhập vào thân thể qua các lỗ chân lông, nàng thấy càng lúc tiên khí hội tụ về càng đậm đến nửa ngày thì không đồ dày thấy tăng lên nữa nàng mới quan sát chàng hoàn toàn tĩnh lặng, bất động hoàn toàn, khuôn mặt không còn chút rung động nào cứ như tượng đá, chỉ khác mỗi sắc mặt và nước da vẫn tràn đầy sức sống, quan sát một hồi không thấy gì biến đổi Sương-Sương an tâm ngồi xuống tu luyện.
Hết ngày thứ ba như Hàn Tinh dự định, trong đan điền biến động, chàng xem lại đan điền thì thấy chân khí vẫn xoay chuyển bình thường nhưng cổ loa thạch viên thứ hai đã ổn định nằm yên chồng lên viên kia như lúc đầu, chỉ khác một điều là hai viên đá lúc này kích cỡ bằng nhau và màu sắc đậm hơn viên thứ nhất một chút, trong trung tâm vòng xoáy chân khí một điểm nhỏ như hạt cải lại hình thành, không còn ý thức được thời gian qua bao lâu chàng vội thu công đem cổ loa thạch mới ra xem thì phát hiện khí tức của nó bức ra khác hẳn, không biết diệu dụng khác chỗ nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...