Chương 146 Đêm giao thừa đụng răng nanh Dracula
Tối 31.12 Minh và Laura đến bến tầu, thì được tàu nhỏ đón lên tàu lớn. Khi nhìn xa chiếc tàu nhìn không lớn khi đến gần thì như là một căn biệt thự khổng lồ 16 tầng, dài 294m rộng 32m30 có thể chứa, bao gồm phòng ốc, tiện nghi ngủ nghỉ cho 2058 hành khách.
Khi đến đại sảnh Minh đã thấy khá đông người, sân khấu trang trí lộng lẫy, phía sau là quầy rượu, nước, đồ ăn... người phục vụ vừa thấy khách lên boong liền niềm nở đón chào mời rượu Sekt. Minh và Laura nhận mỗi người một ly thì một thiếu nữ vận đồ trắng bước đến lấy một ly, nhưng chưa kịp bước thì ngã chúi phía trước, ly rượu trên tay rơi theo bắn về hướng Laura, chàng vội vàng bước lên chộp lấy ly rượu rồi nâng thiếu nữ kia lên hỏi:
- Cô không sao chứ?
- Không sao, xin lỗi hai vị..
Minh thấy mặt cô ta trắng mét như tờ giấy thì ngạc nhiên, cô này bệnh hoạn sao lại ở trên thuyền du lịch này... chàng lại thấy hơi lạnh từ thân thể cô ta truyền sang tay mình thì lại càng ngạc nhiên thầm nghĩ “cô này âm khí trong người nặng lắm”, sau đó vội dồn hoả chân khí ngăn chận không cho âm khí kia thâm nhập vào người mình.
- Anh có thể dìu tôì đến dãy ghé bên kia không?
- Được!
- Tên tôi là Lily, không biết tôi có được hân hạnh biết tên anh...
- Minh!
- Anh Minh mới lên thuyền, đêm nay trình diễn phải không? Chút nữa nhất định phải khiêu vũ với em một bản để em có cơ hội tỏ lòng cám ơn đối với anh...
- Lily khách sáo rồi, có gì là ơn nghĩa...
Minh rời Lily trở lại tìm Laura thì lúc này ban nhạc đã lên thuyền đầy đủ. Mọi người chào hỏi rồi chuẩn bị nhạc cụ, sân khấu...Minh dùng thần thức quét một vòng quan sát từ các phòng ra ngoài sân, hồ bơi, nơi giải trí, dưới tầng hầm sân bóng rổ, bóng bàn sân đá banh nhỏ, sân Volley banh...người người vui vẻ nhưng Minh phát hiện ra một nhóm năm người đặc biệt, ba nam hai nữ, khí chất trội vượt người thường, nam thanh nữ tú, cao ráo đẹp trai, yểu điệu thục nữ sang trọng mười phần trong đó có Lily. Trừ Lily ra mấy người kia khí huyết đầy đủ chứ không như nàng..tuy vậy Minh cảm thấy bọn họ năm người có hơi thở tương đồng và khác hẳn người thường... “Chẳng lẽ họ tu luyện cùng một môn pháp quyết?”
Minh mặc kệ họ chuyên tâm việc trình diễn, ban nhạc hôm nay ngoài mấy bản trình diễn đặc sắc còn phải chơi nhiều bản dân tộc, nhạc quê hương, thường là những bài điệu Fox. Ban nhạc đã quen thuộc những bản này nên không cần tập dợt. Minh nghe vậy vội hỏi nhạc trưởng Michael:
- Mấy bản nhạc dân tôi không biết thì làm sao bây giờ?
- Anh không cần lo, cứ theo cảm giác mà thổi là được, với trình độ nhạc của anh thì không đáng kể...Này tôi hỏi anh có biết bản này không?
Nói xung Micheal lại chiếc Piano dạo một chút, Minh nghe thì sửng sốt hỏi:
- Biết! đương nhiên biết, “Bao giờ biết tương tư” đây mà. Ông nghe được bản này ở đâu, biết ý nhạc diễn tả điều gì không?
- Tôi nghe ở nhà tôi, vào một buổi sáng sớm tinh sương..
Michael thấy mặt Minh vẫn không phản ứng dị thường gì thì nghĩ “hay là không phải nó thổi” sau đó tiếp lời:
- Không rõ lắm, nhưng khi tôi nghe thì cảm thấy tình đầu của tôi thời còn trẻ hiện lên, đẹp, thơ mộng làm sao cùng với nỗi nhung nhớ sầu khổ không kể xiết.
- Phải rồi! Bản này là “Bao giờ biết tương tư” Minh dịch ra tiếng Đức cho Michael hiểu.
Sau đó lại kết một câu:
- Không ngờ lúc tôi nhớ người yêu, thổi lên bản này vào sáng hôm đó ông lại nghe được..
- Thì ra đúng là anh, hay quá! Không trách nào tôi nghe giọng tiêu của anh liền nhận ra ngay...
ooOOoo
- Lily! sau hôm nay mặt em tái như vậy? Tu luyện có vấn đề hay sao?
- Không có gì, mấy hôm nay không kiếm ra được tài liệu phù hợp nên bị phản phệ...
- Sao không kiếm tài liệu cũ dùng tạm....
- Không được, không có tác dụng... Vừa rồi em kiếm được mục tiêu mới nhưng có lẽ gặp khó khăn...
- Khó khăn gì, nói anh giúp cho.
- Đối phương là người đông phương, võ công tuyệt cao...
- Võ công mà chống được tinh thần lực, thần thông thôi miên thuật của em hay sao...Đừng sợ hãi gì, em cứ tiến hành như trước đi. Nếu xảy ra chuyện gì bọn anh hỗ trợ cho.
ooOOoo
Đúng tám giờ xướng ngôn viên bắt đầu giới thiệu chương trình, giới thiệu ban nhạc, ban nhạc trẻ và ban nhạc múa Brazil, xong phần giới thiệu, trước tiên ban nhạc trình diễn bản “Chân Trời Mới”. Đây cũng là ý của nhạc trưởng Michael vì đoạn đầu thật đau buồn, thống thiết, sau đó vui. Nếu để trình diễn sau thì làm tâm tình mọi người nặng nề không hợp không khí vui nhộn đêm giao thừa.
Xướng ngôn viên cảnh cáo mọi người:
- Bản “Chân trời mới” khúc đầu rất buồn, mọi người nên chú ý chuẩn bị tinh thần kẻo tổn hại đến buổi vui chơi đêm nay....
Mọi người ngoài người trong ban nhạc đều khinh thường không thèm để ý lời của xướng ngôn viên.
- Cái gì chuẩn bị tinh thần, cái gì tổn hại. Nghe bản nhạc chẵng lẽ có thể tổn hại tinh thần hay sao, thật là nói quá lời.
- Cũng không biết đâu được vì âm nhạc khiến cho người nghe tinh thần phấn chấn, vui tươi không dứt, và cũng có thứ âm nhạc kích thích làm cho người ta cuồng điên....
Mọi người nghe hai người nói chuyện tuy nhỏ nhưng đang lúc ban nhạc sắp trình diễn nên yên phăng phắc nên nghe rõ ý kiến hai người đứng tuổi nêu ra...
Tiếng tiêu nhỏ từ xa vọng lại dẫn ngườì nghe vào ý cảnh, lúc đầu tiêu âm như có như không làm cho mọi người phải cố gắng tập trung hết vào thính lực rồi nghe rõ hơn cuối cùng hoàn toàn bị âm nhạc lôi cuốn. Minh không ngờ cô nàng thổi tiêu với mình hôm trước học được chiêu này, khiến hai tiêu âm hòa quyện vào nhau làm ý nhạc diễn càng xuất sắc, tiếng đàn, tiếng nhạc cụ hòa vào nhau đúng là so với hôm tổng dợt hay hơn nhiều lắm....
Hầu hết khán thính giả bị đưa vào ảo cảnh, trong đó chính tự mình cảm thấy cô đơn, đau khổ, nghi ngờ không ai hiểu mình, niềm tin không còn, đúng là quằn quại trong tối tăm đau khổ, rên la. Minh quét thần thức xuống xem khán giả thấy nhiều người biểu hiện ra nét mặt, thất vọng, đau khổ, mồ hôi trán lấm tấm. Đến khúc chân trời mở ra thì thấy nét cuời trên mặt, khoé mắt, nhiều người tình cảm dạt dào hơn thì nước mắt lưng tròng, hoặc ướt hết cả mặt...Chẳng mấy chốc bản nhạc dứt. Minh thấy mọi người biểu hiện như lúc tầp dợt, tất cả chìm trong yên lặng, mọi người còn đắm chìm trong nhạc ý cảnh, hạnh phúc, hy vọng, niềm vui, đầy sức sống....
Ban nhạc diễn tám bản trong đó xen kẽ những bản nhạc Fox cho khiêu vũ, sau đó đến phiên nhóm nhạc trẻ chơi liên tục 8 bản, ban nhạc trở lại diễn mười bố bản xen kẽ những bản đệm cho các ca sĩ đã mời hát. Phần còn lại ban ca nhạc múa Brazil phụ trách. Nhạc Brazil hầu hết sống động vui tươi, Samba, Lambada cũng xuất xứ từ nơi này... Những cô vũ công Brazil da ngăm thân hình tuyệt đẹp, đường cong tạo thân hình hấp dẫn lôi cuốn...
Minh vừa cất câu Thanh Vân Tiêu của mình đi qua xem mấy cô Brazil làm gì thì một cô chộp ngay tay chàng kéo lên sân khấu nhảy, thấy bài và điệu nhảy có vẻ quen không nhớ đã nghe nơi nào, Minh nhìn lạì thấy các cô nhởn nhơ đưa ngực lắc hông trước người mình, lúc này Minh nhớ ra thì ra điệu này chàng đã xem ở bãi biển gần Rio năm nào, lúc đó còn có Như Xuân bên cạnh. Minh không ngại nhãy với mấy cô này, thân hình dẻo không kém chỉ khác là không có hai ngọn đồi cao, và eo hông mềm để biểu diễn cho giống... Nhảy mấy bản Minh đàng đổi kiều nhảy cho hợp với mình thay vì trước biểu hiện mềm dẻo, nhanh, bây giờ thành cứng, mạnh, dẻo và chậm hơn, có lúc lại xen kẽ vài tư thế trong các bài quyền, tuy bàn tay không nắm quyền, nắm đao nhưng bộ pháp vẫn giữ, miễn sao hài hòa với mấy cô vũ công và nhịp điệu bản nhạc.
Nhảy thêm mấy bản định xuống thì Lily cũng lên nhảy, lúc này các vũ công lại dẫn nhau xuống khỏi sân khấu vì chung quanh ghế ngồi đã dọn thành một sàn nhảy lớn, Minh và Lily cũng xuống theo điệu nhạc, bước nhảy...Bảy tám bài Samba bỗng điện tắt bớt thành đèn màu lu mờ và một bản nhạc Slow nhẹ nhàng, Lily thừa cơ hội này muốn cùng Minh khiêu vũ bản này. Chàng để tâm kiếm Laura nhưng nàng mãi đàng xa... vả lại cứ nhảy với cô Lily này một bản cho yên thân chứ trong vòng tay ôm một thân thể tuy mềm mại nhưng lạnh như tảng đá chẳng có gì là hứng thú....Mùi nước hoa xông vào mũi làm chàng so sánh với mùi thân thể của các mỹ nữ chàng đã kiến thức thua xa.. chẳng khác gì hàng giả so với hàng gốc chính tông.
Lily ôm lấy Minh thì cảm giác cả người ấm áp, thân hình đối phương nhìn bề ngoài nhỏ nhưng khi ôm không phải vậy, còn cường tráng, cơ bắp, tiềm tàng ẩn chứa không biết bao nhiêu lực lượng, mùi thơm lạ xông vào mũi khiến nàng dễ chịu thoải mái...nàng nhìn vào mắt Minh, ánh mắt chạm nhau nàng liền cảm thấy tâm thần run sợ, nàng vội gục đầu trên vai Minh thấy gân mạch cổ to lớn khiến hai chiếc răng nanh của nàng ngứa ngáy khó chịu, chỉ muốn được cắn vào nơi huyết mạch cổ chàng ngay lập tức...
Minh tuy ôm người đẹp khiêu vũ nhưng luôn dùng thần thức xem xét nàng Lily này, không hiểu tại sao có người có thân thể lạnh như thế, lúc này thấy môi miệng nàng hơi cong lên, để lộ ra hai cái răng trắng dài nhọn. Minh vội dùng băng thuẫn thuật che lấy cổ và đầu mình và theo dõi nàng Lily hành động nhưng không như dự đoán nàng Lily vẫn ngoan ngoãn khiêu vũ đến hết bản nhạc....
Hết bản Minh cám ơn Lily rồi đi kiếm Laura, thì thấy nàng đang nhảy bản kế tiếp với một thanh niên đẹp trai, cao trên 1m9 trong nhóm năm người của Lily. Minh nhận ra có thể Laura gặp nguy nên vội dùng ẩn thân thuật đến gần hai người. Quả nhiên hết nửa bản Laura bị tia mắt thanh niên thôi miên, sau đó hai chiếc răng nanh đặt vào cổ nàng. Minh thấy không chờ được nữa vội lấy bàn ta chộp ngay gáy thanh niên bóp chặt, tay một tia chân nguyên bắn vào tam tinh Laura làm nàng tỉnh lại, nàng nhìn mặt thanh niên đang ôm mình thì giật mình kinh hãi hét một tiếng, giẫy dụa..
Minh thấy vậy ném thanh niên ra đàng sau khiến hắn văng ra năm sáu thước rồi bay ra phía bên phải thu ẩn thân thuật giả vờ từ xa chạy lại...Laura thấy Minh lại đây thì như chết đuối gặp được phao vội vàng ôm lấy run lên bần bật không thôi. Minh không hỏi gì chỉ ôm nàng dìu đi ra ngoài.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...