Tô Kính cũng không chiếm đầu to, nói tới đầu tư cảm tình thì nhiều người không cho là đúng. Trên thực tế ngươi muốn đạt được hữu nghị, nếu như không đầu tư trường kỳ là không thể nào. Loại đầu tư này không phải vì lợi ích, nó chỉ làm tốt quan hệ hòa hợp lẫn nhau mà thôi.
Thời điểm nguy hiểm phát sinh, ngươi thì nguyện ý cứu viện và có người cứu viện mới được.
Đây là đạo lý thường tình, gặp được ai cũng không bảo bối trong tay, muốn thành tiên mà không có các mối quan hệ thúc đẩy thì không thể nào. Cũng không phải không đề phòng minh hữu, minh hữ còn có thể áp dụng thủ đoạn huyết tinh đấy.
Tô Kính cũng mặc kệ chuyện này, hắn và Tô Mộ có một trăm hai mươi vạn binh sĩ, trong đó quan quân là đối tượng tài bối, có chút là võ giả cường đại, đại bộ phận là Tiên Thiên kỳ và luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.
Bởi vì khuyết thiếu Kim Đan, Tô Kính khó có thể bảo tồn nguyên liệu nấu ăn, cũng tiện nghi người Mộ gia. Tô Kính đang muốn luyện đan dược nhưng không có người làm, có rất nhiều nguyên liệu mục nát.
Tô Kính và Tô Mộ cũng không có biện pháp, chỉ có thể dùng gạo tẻ cao cấp nấu cháo, cũng bỏ các nguyên liệu vào trong cung cấp toàn quân dùng ăn. Như vậy quân đội nhất định sẽ nghỉ ngơi và khôi phục vài ngày, nguyên khí trong cháo lần này rất dồi dào, Tiên Thiên kỳ còn có thể miễn cưỡng thừa nhận, dưới dẫn khí nhập thể ăn được một chút sẽ không thể hành động trong vài ngày, hơn nữa còn cần cường giả mạnh hơn nữa giúp điều hòa nguyên khí trong người
Tô Kính dứt khoát phân phát một chút Luyện Khí khẩu quyết, cũng giúp binh sĩ mau chóng hấp thu nguyên khí. Trải qua việc như vậy, hắn và Tô Mộ không thể không lưu lại tại hải giác năm ngày.
Mộ Ngân Mâu cũng biết là vì cái gì, trong nội tâm hâm mộ. Trải qua ngư yến lần này, binh sĩ thủ hạ Tô Kính ít nhất tăng lên ba cấp.
Tăng lên này tạm thời chưa gia tăng sức chiến đấu quá lớn, thời gian dài có thể nhìn ra chỗ tốt. Tô Kính chiêu mộ binh sĩ không bằng hoàng gia, không bằng những i gia tộc.
Người tới tốt xấu lẫn lộn, có lúc này tăng lên đã đền bù sở đoản.
Một ít binh sĩ tư chất không tốt cũng hoàn toàn có thể bằng vào ngư yến tăng lên. Từ nay về sau nội tình các binh sĩ của Tô Kính ít nhất không kém gì tinh binh hoàng gia.
Nếu huấn luyện đúng phương pháp sẽ trở thành tinh nhuệ.
Đừng nhìn cường giả Kim Đan động thủ thiên băng địa liệt, chiến tranh còn phải dựa vào những binh lính này. Binh lính bình thường chém giết mới mặc kệ cái gì kiếp số hay không kiếp số, nào có băn khoăn như cường giả Kim Đan, không phải tất cả mọi người đều có thể trở thành Phó Thanh Sơn. Phó Thanh Sơn đã vìthế trả giá thật nhiều, cũng không phải mỗi cường giả Kim Đan đều nguyện ý thừa nhận.
Ngay cả Mộ gia lão tổ Mộ Dung bởi vì giết chóc quá mức, chỉ có thể trốn ở trong Thiên Lôi đài, tự nhốt mình nửa bước cũng không dám rời đi. Vận khí tốt cần thời gian mấy trăm năm có thể qua đi uy lực lôi kiếp. Vận khí không tốt thọ nguyên tận cùng, cũng không cách nào rời đi thì quá bi thảm.
Nghỉ ngơi năm ngày, đám người Tô Kính lại bảo hạm đội liên hợp xuất phát lần nữa. Lúc này Mộ Ngân Mâu vẫn ở lại trên tàu chỉ huy của Tô Kính, nhiều ra nàng cho nên Tô Mộ cảm thấy không tự nhiên.
Tuy Tô Mộ rất muốn đuổi nàng đi nhưng không có biện pháp mở miệng, chỉ có thể hận đến ngứa răng.
Tô Kính nhìn ra, hiện tại Tô Mộ còn cần tiêu hóa tiến giai mang đến chỗ tốt, còn cần đặt nền móng, không thể để nàng ở cạnh mình ham hoan ái được.
Cho nên Tô Kính cũng không có mở miệng đuổi người, hạm đội cứ như vậy vượt qua hải giác, bắt đầu hướng tây, khoảng cách bờ biển năm trăm dặm và tiến nhanh về phía trước.
Trên đường đi thật không phiền toái gì, Tô Kính không hề truy cầu săn bắn biển sâu, nếu tự đưa tới cửa thì hạm đội nhỏ lại đi săn giết yêu vật trên biển, cũng không có nguy hiểm gì.
Lúc này đi tới thành Thiên Nhai, vốn không cần phải tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục, bởi vì ký khế ước với Mộ Dung cho nên không thể không đỗ lại và trì hoãn ba ngày.
Chuyện ký kết khế ước kết minh vô cùng đơn giản, hắn và Tô Mộ, Mộ Ngân Mâu tiến vào Thiên Lôi đài, thấy lão tổ Mộ gia, do Mộ Ngân Mâu nói rõ tình huống, còn nói chuyện ngư nhân. lão tổ Mộ gia đồng ý kết minh với Tô Kính.
Từ đầu tới đuôi Tô Kính nhìn thấy chỉ là bóng lưng lão tổ Mộ gia, khoảng cách cũng tương đối xa. Không có biện pháp, cho dù ở trong Thiên Lôi đài cũng có thiên kiếp hàng lâm. Hắn và Mộ Dung lúc nói chuyện còn chưa tới nửa canh giờ đã dẫn phát vài chục lần lôi kiếp, đỉnh đầu Mộ Dung giống như cột thu lôi, thỉnh thoảng bổ xuống một đạo thiểm điện và hấp thu mất.
Cả quá trình còn phải Mộ Ngân Mâu dùng bí pháp Mộ gia câu thông lão tổ, Tô Kính cũng không muốn trì hoãn nhiều, hắn ký tên xong liền rời đi.
Mộ Dung ngồi sâu trong Thiên Lôi đài quay đầu lại, Tô Kính nhìn thấy gương mặt kia. Gương mặt này nhất định tới từ địa ngục, trừ vặn vẹo và đầy vết sẹo ra, còn có vài chục miệng vết thương vĩnh viễn không khép lại được, trong vết thương có côn trùng màu xanh chui ra.
Xương gò má của Mộ Dung khô héo, một bên khác là xương cốt lại phát sinh biến dị và lối ra, nhìn vô cùng ghê sợ.
Tô Kính rung động không phải gương mặt xấu xí kia, mà là mi tâm của Mộ Dung vỡ ra một vết sẹo rất dày, bên trong có một ánh mắt đục ngầu.
Ánh mắt này mang theo cảm giác cường đại. Dường như Mộ Dung có thể nhìn thấu tất cả bí mật trên người của ngươi.
Lần này Tô Kính sởn hết cả gai ốc.
Tô Tuyệt hay là người Tô gia, xem thấu chính mình cũng không vấn đề, Mộ Dung là người Mộ gia. Nếu nhìn thấy chính mình có huyết nhục luân, Phong Hỏa Luân, có phải hay không...
- Ngươi tên là Tô Kính? Mộ Dung mở miệng nói chuyện, Tô Kính đã cảm giác không thấy Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu tồn tại.
Lĩnh vực cực độ được xưng là lực lượng lĩnh vực trong Kim Đan, trong khu vực này cường giả Kim Đan tương đương với lực lượng tiên nhân.
Tô Kính đã hoàn toàn bị tróc ra bên ngoài Thần Châu, gương mặt này vô cùng rõ ràng.
- Ta là Tô Kính.
Tô Kính nghĩ thầm, ta có phải là Tô Kính hay không còn không biết, nói thế cũng không mất mặt, nói chuyện cũng phát run.
Mộ Dung cười cười, cười còn khó coi hơn khóc.
- Không tệ, Tô gia cũng xuất hiện thiên tài. Năm đó gia gia của ngươi không chết, chỉ sợ cũng có cảnh ngộ như thế này. Tô Kính, ngươi học tập binh gia cũng không phải chính đạo.
- Vì cái gì?
Tô Kính miễn cưỡng hỏi lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...