- Quân đoàn của ta có thể điều cường giả Kim Đan bên phụ thân qua, đại khái mỗi năm ngàn người có thể được hai danh ngạch.
Tô Kính không thể tin được, bởi vì tính ra năm vạn người là hai mươi Kim Đan, năm mươi vạn là hai trăm. Toàn đế quốc tính luôn ẩn cư, mỗi môn phái giấu Kim Đan không hơn vạn người.
Nên biết toàn đế quốc số lượng cường giả Kim Đan ngoài sáng chưa đến ba ngàn. Hai trăm tức là gần một phần mười rồi, điều này sao có thể?
- Chúng nó không phải nhân loại.
Vô Ưu công chúa nói:
- Phụ thân ở vị diện khác thu phục nhiều cường giả, trong đó có nhiều cường giả là chủng tộc trừ nhân loại. Khi chúng ta tây chinh phỏng chừng chúng nó đã thích ứng với thế giới Thần Châu. Không có thủ đoạn dự phòng thì phụ thân làm sao dám tùy tiện tiến công quốc gia Tà Thần?
- Ra là vậy.
Tô Kính bỗng cảm thấy hoàng đế Khương Diễm của Đông Tần đế quốc thật giống vực ngoại thiên ma, đi tới thế giới này, còn có thể câu thông dị giới. Ý nghĩ này chợt lóe rồi biến mất, nếu là vực ngoại thiên ma đến thế giới này làm hoàng đế thì rất buồn cười, thiên đạo pháp tắc của thế giới này không biết rõ sao?
- Bởi vậy việc lập quân bên Tô Mộ chỉ là thử nghiệm, mọi người chưa quá quen thuộc thể chế quân mới. Ta cho rằng nhiếp chính vương làm như vậy không phải vì cái trước mắt mà để mọi người nhẫn nhịn ba, năm năm, khi nào quen thuộc thể chế quân mới rồi đi tây chinh. Người này không thể coi thường, không phải muốn cướp duyên pháp lớn của phụ thân ta.
- Hừ!
Tô Kính nghĩ thầm nhiếp chính vương thay đổi quân chế, nếu tây chinh thắng lợi thì mệnh lệnh của y là công lớn. Quân chế mới khiến quân đội đế quốc càng linh hoạt hơn, quy mô một doanh năm ngàn người có thể một mình tác chiến với kẻ địch số lượng bình thường. Cũng có thể hợp lại thành đại doanh bốn vạn người tác chiến, có thể công thành nhổ trại. Một quân đoàn hai mươi vạn người có thể một mình đảm đương một phía, một quân sáu mươi vạn người cơ bản là chủ lực một hướng chiến đấu.
Điều động thuận tiện, quân giới phân phối hợp lý hơn. Công lao này có trời biết, nhiếp chính vương không thiếu nhận ích lợi.
Hắn cần gì làm giá y cho nhiếp chính vương? Về quân chế đương nhiên Tô Kính sẽ không trái với mệnh lệnh đế quốc, về quân giới thì tư quân như hắn không bị đế quốc trói buộc.
Ăn trái cây Thánh Nhân làm Tô Kính khổ không nói nổi. May nhờ Vô Ưu công chúa cho tin tức rất có ý nghĩa. Nếu Vô Ưu công chúa và Tô Kính mỗi người lĩnh một quân thì ưu thế rất lớn, vì chín gia tộc lớn thành lập quân đội tây chinh theo tiêu chuẩn một quân.
Một quân đương nhiên là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, những tổ chức bộ đội tư nhất khác quy mô từ một vạn đến năm vạn, sau đó lấy một quân làm hạch tâm đẩy hướng tây.
Đau cũng vui, Tô Kính tưởng tượng mình còn có thể sáng tạo hai quân đoàn thì hoàn toàn yên tâm việc tây chinh.
Vì quân của Vô Ưu công chúa có trên hai trăm cường giả Kim Đan, những Kim Đan này dư sức kiềm chế người của đối phương, Tô Kính chỉ cần lo nhân vật dưới Kim Đan là xong.
Tô Kính muôn vàn khổ cực từ Tâm Ý tông làm ra tám Kim Đan, người mạnh nhất mới chỉ là Kim Đan tứ trọng, không thể ảnh hưởng thế cục chiến dịch khổng lồ. Vô Ưu công chúa phù hợp điển hình dựa vào phụ thân, hở chút đã có trên hai trăm Kim Đan.
Tô Kính biết rõ cường giả Kim Đan sẽ không đấu tranh anh dũng vì hắn, nhưng hắn có lòng tin miễn cường giả Kim Đan địch không ra tay với quân đội của hắn là hắn sẽ trăm trận trăm thắng.
Khuyển Thập Lang ngồi dưới đất ngoài cung điện, không chút hình tượng.
Khuyển Thập Lang lấm la lấm lét hỏi Ưng Dương:
- Ngươi nói xem công chúa và thiếu gia đang làm gì?
Ưng Dương không lên tiếng, đứng thẳng trước cửa, mắt nhìn thẳng.
Khuyển Thập Lang vỗ trán nói:
- Ta hỏi lầm người, loại người như ngươi sẽ không hiểu.
Ưng Dương không nhịn được nói:
- Ta không phải là người.
- Ta cũng không phải là, nhưng chúng ta dù sao có bộ dạng con người. Không đúng không đúng, ta không nói ý này, loại người cầm thú như ngươi chỉ thích đực.
- Ngươi có tin là ta...!
Khuyển Thập Lang ngạo nghễ cướp lời:
- Ngươi có tin là ta phun máu chó vào ngươi, cho ngươi trong vòng mười năm bị sao quả tạ không?
Ưng Dương câm miệng, gã sợ chiêu này thật. Tô Kính chưa nghiên cứu rõ máu chó của Kim Đan có công hiệu gì, ít nhất bên Hồ Lô khẩu đã giết chết một Kim Đan.
Một người cảnh giới Kim Đan, còn là người tu luyện võ đạo vậy mà liên tục ngã nhào, làm sao cũng không đứng dậy nổi, thật khó khiến người tin tưởng nhưng chuyện này cứ xảy ra suốt.
- Ưng Dương, nghĩ tình cùng nhau hầu hạ thiếu gia nên ta không làm khó dễ ngươi. Nhưng sau này ngươi ít đứng trước giường của ta đi, nếu còn có lần sau thì... hừm.
Ưng Dương hết sức buồn bực nói:
- Ta luôn thắc mắc tại sao Nha Đầu tiền bối chọn lựa ngươi đưa cho thiếu gia.
Nếu đổi lại người hợp tác khác Ưng Dương tự tin có thể ở chung vui vẻ.
Không phải Khuyển Thập Lang quá khốn kiếp làm người khó chịu, chẳng qua là vui vẻ quá mức sẽ khiến người gớm.
Khuyển Thập Lang sẽ không hại Ưng Dương, nhưng cộng sự với Khuyển Thập Lang sẽ bị giảm tuổi thọ.
- Đó là vì tiền bối nhìn thấu phẩm chất bên trong ta, còn các ngươi chỉ chú trọng bề ngoài. Mặc dù bề ngoài ta đẹp trai không thể tả, nếu không phải bị anh tư của thiếu gia thu hút, trong Ngọc Kinh thành còn có...
Ưng Dương nhức đầu nói:
- Ngươi còn nói tiếp thì ta thà rằng bị ngươi phun máu chó!
- Ưng Dương, ngươi nhớ thiếu gia giáo dục không?
- Giáo dục gì?
- Ngươi có thể không đồng ý quan điểm của ta, nhưng ngươi phải tôn trọng quyền nói chuyện của ta.
- Ta thà rằng đồng ý quan điểm của ngươi cũng không muốn tôn trọng quyền nói chuyện của ngươi. Khuyển Thập Lang, nếu ngươi không muốn bị công chúa chặt thành tám khúc thì ngậm miệng lại, ngươi chọc ta nóng máu là ta học lại những gì ngươi nói cho công chúa nghe!
Ưng Dương không ngờ gã đường đường là yêu tộc mà lưu lạc đến mức dùng thủ đoạn này để đối phó Khuyển Thập Lang.
- Ưng Dương, ngươi sai lầm. Công chúa vô cùng vui mừng đem thiếu gia vào nhà thì sao quan tâm ta nói cái gì. Ta nói càng nhiều công chúa càng vui mới đúng.
Ưng Dương hoang mang, có thật không?
- Về sau khi hầu hạ thiếu gia hãy suy nghĩ nhiều đến tâm tình của công chúa, không thì rất nhanh thiếu gia sẽ xa cách ngươi. Ngươi ngẫm lại xem ta có thiên phú gì? Về chuyện vuốt mông ngựa một trăm người như ngươi cũng thua mình ta.
Ưng Dương không cách nào phản bác, tính cách như gã mà kêu gã đi nịnh nọt còn khó hơn bắt gã chết.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...