Hồng Liên Bảo Giám

- Ta thật sự là một khối đá biến thành, thời kỳ Thái Sơ có thiên ngoại cổ phật chạy ra khỏi vực sâu vũ trụ...

- Cái gì là vực sâu vũ trụ?

Tô Kính truy vấn.

- Chính là vũ trụ do sinh vật thâm uyên thống trị, mỗi vũ trụ cuối cùng sẽ do sinh vật gì khống chế, dựa vào là vận khí. Sinh vật thâm uyên có thể khống chế vũ trụ. Quá trình này cũng không tính quá dài dằng dặc, vũ trụ Phật môn dần diệt vong, cổ phật thoát đi, đi vào vũ trụ của ta, đó là thời kỳ Thái Sơ, cổ phật không là cái gì, hắn bị một đầu quỳ thú nuốt luôn. Cổ phật bị ma khí xâm nhiễm, quỳ thú cảm thấy chưa đủ tinh khiết nên phun cặn ra rơi vào trên người của ta, từ đó ta được phật tính.

- Cũng có ma tính, ta cuối cùng tính toán biết rõ, ngươi vì cái gì am hiểu chế tạo vực sâu như vậy.

- Cũng là phật tính.

Phật tổ giải thích nửa câu, lại nói:

- Ta cũng nhận được một tia quy tắc quỷ thú, cho nên chỗ đó gọi là Lôi Âm tự.

Hắn chỉ vào sau lưng.

- Về sau thì sao?

Tô Kính hỏi.

- Về sau ta thành Phật, thời đại Hồng Hoang chấm dứt, vũ trụ xem như triệt để thành hình và phát triển, tin đồ của ta cũng nhiều, nước lên thì thuyền lên, ta thành Phật tổ cường đại nhất.

- Cũng rất bi ai, vũ trụ của ngươi đạo môn hưng thịnh quá nhanh.


- Về sau thì sao?

Tô Kính hỏi thăm và Phật tổ bật cười.

- Vì cái gì nói cho ngươi biết?

Phật tổ không chịu nói sau, Tô Kính nhíu mày.

- Bởi vì dòng suối nhỏ này cũng làm khó dễ bản thể của ta, chỉ có thể phái thủ hạ lướt qua. Ngươi thử qua, không được, hiện tại chuyện có thể làm là nói chuyện phiếm.

Tô Kính thản nhiên nói, dường như không quá sốt ruột.

- Chúng ta rất tốt.

Phật tổ trả lời càng bình thản như nước.

- Cần gì chứ, ta không có đối thủ như vậy, giết ta, ngươi có thể khống chế vũ trụ song song và vô địch.

- Ngươi xem mình quá nặng.

Tô Kính lúc này mới cười, nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ không động tâm đấy. Nói như vậy ta càng tương đối quant rọng.

Tô Kính nói một câu phá hư huyền cơ, nếu như hắn thực không trọng yếu, Phật tổ cũng không nhắc nhở.

- Về sau... Về sau ta thu một ít đồ đệ, truyền bá giáo lý trong nhân loại, trong vạn năm là có thể phân cao thấp với đạo môn. Ta luôn gặp một ít gì đó không thể đột phá, ta thử truyền bá giáo lý trong dị loại, quả nhiên hữu hiệu, chỉ đáng tiếc ta sinh ra muộn một chút, đạo môn cuối cùng đã là kẻ thống trị vũ trụ.

- Vì vậy ngươi tựu niết bàn?

- Đúng, ta chế tạo Vị Lai Phật quốc, thế giới trong hạt cát. Dùng vực sâu câu thông vũ trụ khác, phân thân của ta có thể làm rất nhiều chuyện cho ta. Có lẽ ngươi cũng có có chuẩn bị, cho dù ta giết ngươi, ý nghĩa cũng không quá lớn.

- Ngươi muốn giảng hòa sao?

- Giảng hòa? Ngươi trải qua không nhiều như ta, cho ngươi thời gian thì sớm muộn ngươi cũng giống ta, đến lúc đó ta thực giết không ngươi. Hiện tại ngươi cần động bạn mới có thể là đối thủ của ta. Mà động bạn của ngươi kém xa ngươi.

- Ta vừa vặn ký thác hi vọng lên người của bọn họ.

Tô Kính không bị đầu độc. Phật tổ nói cái gì kỳ thật cũng không thể dao động quyết tâm của hắn, ít nhất sức chiến đấu của Tô Mộ còn trên hắn, nhưng màTô Mộ không có biểu hiện ra ngoài, Phật tổ không cho hắn lỗ thủng, Tô Mộ cũng sẽ kéo dài, chỉ cần Phật tổ ở bên cạnh mình xuất hiện sai lầm, Tô Mộ sẽ một lần hành động đánh chết Phật tổ phân thân, Phật tổ phân thân chết một sẽ sụp đổ cả tính toán của Phật tổ.

Đến nay mới thôi, Phật tổ và phân thân của hắn không có lỗ thủng gì, Tô Kính sốt ruột cũng không có ý nghĩa.

Phật tổ nói:

- Vũ trụ nhiều như vậy...


- Không thể chứa ta và ngươi...

Tô Kính cắt lời Phật tổ, hắn đứng dậy và quay người trở lại Ngũ Trang Quan.

Phật tổ thấy thủ đoạn không có hiệu quả cũng quay về Lôi Âm tự, Tô Tuyết đi theo phía sau hắn, lần đầu tiên có biểu lộ suy nghĩ.

Phật tổ nói:

- Như thế nào, hối hận?

- Có cái gì hối hận chứ, nếu như ta vẫn còn ở trongTiêu Dao Hầu phủ thì hiện tại đã chết già. Tu thành Phật quả cũng dựa vào lão sư.

- Ai, người có tâm hướng đại đạo cũng không để ý sinh tử. Ta lúc đầu lưu lại nhiều thủ đoạn phục sinh như thế cũng không phải bởi vì sợ chết. Những thủ đoạn này chỉ là tiểu xiếc đi thông đại đạo.

- Vậy bây giờ lão sư có ý định dong dài sao?

- Đương nhiên không. Ta muốn triệu hoán viễn cổ Bát Bộ Thiên Long hộ pháp, một lần hành động đánh chết Tô Kính.

- Lão sư!

Tô Tuyết mở to mắt, nói:

- Triệu hoán viễn cổ Bát Bộ Thiên Long sẽ làm cho ngài...

- Sẽ làm ta niết bàn lần nữa nhưng đó là sau khi giết Tô Kính. Niết bàn cũng không sao cả, ngươi có thể thành tựu Hiện Tại Phật và thống lĩnh vũ trụ của ta.

Nội tâm Tô Tuyết lạnh xuống, nói:

- Lão sư, ngài muốn thả vứt bỏ ta sao?

Phật tổ nhìn vẻ mặt Tô Tuyết. TÔ Tuyết sợ hãi cũng không có ngụy trang, hắn cười cười, nói:


- Đây là cơ hội của ngươi. Nếu ta không thể phục sinh, ngươi...

- Ta sẽ biến thành ngài.

Tô Tuyết lắc đầu nói:

- Chẳng lẽ thật sự không có biện pháp.

- Thực lực của đám người Tô Mộ ít nhất có thể kéo ta mấy trăm năm. Thời gian lâu như thế đầy đủ Tô Kính nghĩ ra biện pháp vượt qua dòng suối nhỏ.

- Lão sư cũng có thể nghĩ ra.

- Ta chỉ có một người, chỉ có thể vượt qua một dòng suối nhỏ.

Phật tổ bất đắc dĩ nói.

Tô Tuyết trầm mặc, Phật tổ triệu hoán Bát Bộ Thiên Long không phải chuyện gì lớn, chỉ là lần này triệu hoán là thời đại viễn cổ, tám Phật tổ thủ hộ giả, tám gia hỏa này đã sớm chết sạch sẽ. Phật tổ dùng lực lượng Vị Lai Phật quốc và thủ đoạn nghịch chuyển tơời cùng tồn tại nhân quả sâu nhất triệu hoán bọn họ, tiêu hao lực lượng làm Phật tổ không chịu nổi.

Đây là chủ động niết bàn, sau khi giết chết Tô Kính, Bát Bộ Thiên Long cũng sụp đổ. Người được lợi ích duy nhất trong vũ trụ song song chính là Tô Tuyết.

Thế nhưng mà Tô Tuyết chịu không nỗi lực lượng nhân quả lớn như vậy, nhất định sẽ bị chuyển hóa thành Phật tổ phân thân.

Phật tổ tương đương xâm chiếm tất cả của Tô Tuyết, sau đó lợi dụng nhân quả của Tô Tuyết giết về vũ trụ của mình. Khi đó Tô Tuyết ở trong vũ trụ của mình không bị bài xích, lực lượng có thể phát huy tới mức lớn nhất

Chờ đợi Tô Tuyết thống nhất vũ trụ ki, đoán chừng sẽ mất đi bản thân mình và tử vong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui