- Ngươi xem, coi như ta muốn giao ra Hắc Lưu Tinh Vực thì cũng không biết cho ai sẽ tốt hơn a. Hắc Lưu Tinh Vực này trên danh nghĩa là của Thần Châu thế giới, ta cho Thần Binh đế quốc cũng giống như vậy a.
Nguyên Duẫn lãnh đạm nói:
- Ngươi xuất thân từ Đạo Môn, tại sao lại có thể nói lời như vậy cơ chứ?
- Đùa gì vậy? Sư phụ ta là cường giả binh gia a!
Bây giờ Tô Kính căn bản không quan tâm tới loại chuyện này, lại còn lấy ra để phản bác Nguyên Duẫn, lý lẽ hào hùng.
- Ngươi muốn như thế nào!
Nguyên Duẫn nói một câu như vậy, Tô Kính chợt cười, nói:
- Ngươi nói chuyện không tính toán gì hết. Đối với Hoàng Đế mà nói, các ngươi cũng không tin, như vậy dùng phương án của ta để giải quyết trước a.
Nguyên Duẫn bực mình, hắn ngồi đối diện ở chỗ Tô Kính, cũng không dám nói gì.
Tô Kính kiên trì suy tính, loại chuyện này cũng là một cơ hội, chỉ cần theo kế hoạch là được.
- Ta sẽ ăn ngay nói thật, ngươi cũng không cần có câu oán hận gì cả. Hắc Lưu Tinh Vực không phải là thứ mà Thần Châu thế giới cầm trong tay, cho nên ta sẽ tự mình ra tay.
Nguyên Duẫn cho rằng mình đã nghe lầm. Thế nhưng không ngờ Tô Kính suy nghĩ hồi lâu lại nói ra một câu nói như vậy?
- Bất quá đây...
Trong đầu Tô Kính sắp xếp ngôn ngữ một phen, lại nói với Nguyên Duẫn:
- Dù sao nơi này cũng đã từng là lãnh thổ của Thần Châu thế giới, giữa song phương nhất định sẽ không có cách nào đạt thành chung nhận thức được.
- Đó là đương nhiên.
- Cho nên về vấn đề chủ quyền, chúng ta tạm thời không nói chuyện tới. Hắc Lưu Tinh Vực cũng coi như là điểm quan sát, cũng có đặc sản. Chúng ta gác lại chuyện tranh luận, cùng nhau khai phá thế nào?
- Đây là ý gì?
- Nói cho đúng là, sau này Hắc Lưu Tinh Vực thuộc về ai, chúng ta sẽ không đi thảo luận. Trước tiên nên nghiên cứu phải làm thế nào mới có thể lợi dụng tốt. Khế ước giả xuất hiện ở nơi này, nhất định ở đây sẽ có giá trị nào đó. Lớn bao nhiêu chúng ta cũng không rõ ràng. Đơn giản, nếu như liên hợp lại tiến hành nghiên cứu đối với nơi này, khai phá, tất cả thu nhập chúng ta sẽ dựa theo tỉ lệ phân chia a.
- Như vậy, chủ nhân chỗ này rốt cuộc là ai?
- Ta a, các ngươi không tiếp thu cũng được. Ta cũng không quan tâm tới cho lắm. Thế nhưng dù sao cũng là quan hệ minh hữu, không thể dùng phương thức chiến tranh để giải quyết được. Cho nên trước tiên chúng ta không nên lo lắng tới chuyện này, chẳng lẽ đây không phải là một cách làm cơ trí hay sao?
Tô Kính nói như vậy, thuần túy là thu được tin tức từ Thần Tướng. Hắc Lưu Tinh Vực có được số lượng Ám tinh khoáng sản rất lớn, thông qua đường hầm không gian, nếu như trực tiếp nhảy qua mà nói, thành phẩm sẽ hơi thấp.
Mặt khác ở trong không gian đặc thù này, nhất định có quan hệ với khế ước giả.
Loại địa phương này, dù thế nào Tô Kính cũng sẽ không bỏ rơi. Cho nên mới phải có mặt ở chỗ đó.
Nguyên Duẫn tức giận cũng không được, nơi này đang ở trong tay ngươi, ngươi nói gác lại tranh luận, gác bao lâu không phải là do ngươi tính toán hay sao? Thế nhưng hắn không đại biểu được cho toàn bộ Đông Tần. Diễm Đế Minh ở trước mặt hắn, làm cho hắn cái gì cũng không làm được.
- Mọi chuyện có thể từ từ nói, ta sẽ không làm đối tượng đàm phán. Đây cũng là chuyện tương đối phiền não, cho nên, không bằng mọi người cùng ngồi lại một chút, cùng nhau thương nghị ah.
Tô Kính thầm nghĩ, đây là lúc để cho Đàm Viêm đứng ra, thúc đẩy kế hoạch mà hắn định ra.
Bởi vì có tin tức quan trọng khác truyền đến, bên Ma Môn Tinh vực kia, hạm đội của Thần Châu thế giới chiến bại, tử thương đã vượt quá một thành. Bởi vì số lượng tuyệt đối khổng lồ, cho nên một thành này có khả năng chính là mấy ngàn vạn, thậm chí là hơn ức quân đội.
Nguyên Duẫn cũng nhận được tình báo, Hắc Lưu Tinh Vực đã là râu ria, bên Ma Môn Tinh vực mới là quan trọng.
Đông Tần không giải quyết được, Thần Binh đế quốc sẽ tăng số binh lực lên. Sau đó lại bị bên Thần Binh đế quốc chia đều, còn không bằng để cho bên Tô Kính này cũng nhúng một tay vào trong chuyện này.
Loại tâm tư này tương đối kỳ diệu, Tô Kính là địch nhân của Hoàng Đế minh, so với bên Thần Binh đế quốc kia còn thân cận hơn. Dù cho bên Đông Tần cũng có không ít đệ tử binh gia, thế nhưng đệ tử binh gia trong Đông Tần tuyệt đối sẽ không ủng hộ Thần Binh đế quốc.
Ma Môn Tinh vực thất bại, khiến cho song phương phải nhanh chóng ngồi xuống đàm phán.
Bên Tô Kính xuất động năm vị Đại La Kim Tiên, bên Đông Tần đế quốc thì tất cả đại thế lực đều phái người tới tham dự, cũng do năm vị Đại La Kim Tiên làm chủ nói
Địa điểm đàm phán ở ngay trong Ngọc Kinh thành. Khương Thần không có chủ trì mà an tâm đi tu hành. Người chủ trì lần đàm phán này là Vũ Uy Vương.
Vô Ưu công chúa không tới, Diễm Đế Minh phái Lan Phán Tình qua đây đàm phán.
Đây là một thái độ công chính, trên thực tế Vô Ưu công chúa đã rất ít ra lệnh rồi. Lần này Diễm Đế Minh ở bên Ma Môn Tinh vực đã hao tổn không ít người.
Người chủ trì bên Tô Kính là Đàm Viêm, bên Đông Tần người chủ trì là Vũ Uy Vương, song phương trước đó cũng không có gặp gỡ. Cho nên mọi người cũng thấy Tô Kính cũng coi như là thành khẩn.
Đàm Viêm đứng ra đàm phán có vẻ có chút non nớt. Tiên Nhân bên Đông Tần có cảm giác, Đàm Viêm này rất là cơ trí, thông minh tới cực điểm, không có bất kỳ một chút kinh nghiệm nào làm loại chuyện này, tất cả đều làm từng bước, chắc là Tô Kính đã cho hắn một điểm mấu chốt.
Điểm mấu chốt này chưa từng bị đột phá, cho nên bên Đông Tần cũng có thể đem lợi ích tối đa hóa.
Đàm Viêm là người như vậy, sẽ không xảy ra vấn đề, cũng sẽ không có thể kiếm được nhiều chỗ tốt.
Đàm phán mới tiến hành không tới một canh giờ, thế nhưng cũng đã tương đương với phàm nhân tổ chức hội nghị một trăm năm. Lại nói, dường như tâm tình của Đàm Viêm cũng không quá tốt, đưa ra chuyện Hắc Lưu Tinh Vực, hắn trực tiếp hỏi Vũ Uy Vương. Nếu như Tiên cảnh thế giới đánh hạ Ma Môn Tinh vực, có phải sẽ giao cho Thần Châu thế giới, sau cùng sẽ rơi vào tình cảnh công dã tràng hay không.
Vũ Uy Vương cũng rất khó khăn, cho dù quan hệ giữa hắn và Tô Kính tốt, thế nhưng cũng không thể đáp ứng tặng Hắc Lưu Tinh Vực chon hi tử mình. Bởi vì... chuyện này cũng ý nghĩa là thừa nhận loại phương thức phân phối này. Sau đó Ma Môn Tinh vực cũng sẽ xuất hiện loại phiền phức như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...