Tô Tiên vỗ tay cười nói:
- Thế tử nên nói là đệ nhất nhân đời thứ mấy của Tô môn. Ngại quá, trong thế hệ của ta thì ta là người thứ nhất thành tựu Kim Đan, nói là đệ nhất cũng không quá đáng. Mau kêu tiếng tỷ tỷ nghe coi, thế tử đi Dực châu ta hứa bảo vệ cho.
Tô Kính ngẫm nghĩ, Tô Tiên chưa đến ba mươi tuổi đã thành tựu Kim Đan đúng là đệ nhất nhân thế hệ này, có lẽ trong lịch sử Tô gia không được vài thiên tài như vậy.
Dưới tình huống bình thường thiên tài ý chỉ người chỉ tu đạo trong trăm năm đã thành tựu Kim Đan, Tô Tiên hơn xa thiên tài bình thường.
Tô Kính không tiếp lời, mỉm cười nói:
- Vào trong nói chuyện, bên ngoài gió lạnh.
Tô Tiên ngạc nhiên nhìn Tô Kính. Trong thế hệ này của Tô gia số người muốn nịnh nàng không đến ba, năm ngàn cũng cỡ bảy, tám trăm. Tuy Tô Kính có thân phận thế tử nhưng đặt ở Dực châu chỉ là thành viên trung tâm của gia tộc. Dạo này Tô Kính còn phải đi Dực châu chiêu mộ trợ thủ, vậy mà không tỏ ra nhiệt tình với nàng.
Trong phòng khách nhỏ có cái bàn đặt gần cửa sổ, ghế dài rộng lớn đặt đối diện nhau. Lục Hà đi lên cởi áo da cừu giúp Tô Tiên, đưa khăn cho nàng lau mặt. Hoàng Sương đã bày dụng cụ trà, Thanh Liên dùng lò nhỏ nấu nước.
Tô Kính và Tô Tiên ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ lấp lánh ánh sáng tuyết, trời âm u. Hoàng Sương bỏ than trắng vào lò đồng, chậm rãi nấu nước.
Tô Kính mở miệng hỏi:
- Ta nên xưng hô thế nào?
Tô Tiên cười tủm tỉm hỏi lại:
- Chúng ta là đời bao nhiêu của Tô gia?
- Tính theo quy định hiện tại của chúng ta là đời thứ năm, tính từ xưa có lẽ là ngàn đời, không thể tính được.
- Ừm, trong đệ tử Tô gia đời thứ năm cường giả làm vua, ta là đại tỷ.
Tô Kính không già mồm:
- Vậy thì gọi tỷ tỷ.
Đã nói cường giả làm vua, cho Tô Kính một trăm năm cũng không thể mạnh bằng Tô Tiên.
Tô Tiên nhìn Tô Kính, tiểu tử này tuổi nhỏ chưa đến mười sáu mà sao ánh mắt thâm trầm như vậy?
- Vậy ta gọi ngươi là gì?
Tô Kính bất đắc dĩ nói:
- Tùy ý tỷ tỷ.
- Vậy được rồi, ta lười xưng hô ngươi là thế tử gì đó, gọi thẳng là Tiểu Kính Tử đi. Tiểu Kính Tử, nghe nói ngươi và Tô Mộ muốn đi Dực châu chiêu mộ trợ thủ. Tiểu Kính Tử nói cho tỷ tỷ nghe ngươi muốn chiêu mộ người thế nào?
Tô Kính ngẫm nghĩ, xác định lại quy hoạch lúc trước:
- Ta muốn một đám đệ tử có thể bồi dưỡng thành thân binh, gia cảnh không quá túng thiếu, thực lực thì yêu cầu kém nhất là Dẫn Khí Nhập Thể.
Tô Tiên nhíu mày hỏi:
- Tại sao không muốn nhà nghèo?
- Ta muốn huấn luyện tinh nhuệ chứ không phải tốt thí, không cần loại người quá cấp tiến. Ta muốn đặt nền móng vững chắc, dễ trao đổi.
- Tiểu Kính Tử nói thú vị ghê, Tiểu Kính Tử muốn bao nhiêu?
- Không hơn năm trăm người, Tô Mộ đại khái chiêu mộ từ một vạn đến một vạn sáu ngàn người. Trong năm trăm người này chọn lựa kỹ nữa, hiện đang thiếu người, không chỉ muốn thân binh còn muốn tinh nhuệ trong quân. Đối xử những người này như trung tâm, nếu cảm giác không tệ thì ta sẽ cho làm thân binh một lúc.
- Không yêu cầu về huyết thống?
Tô Kính trả lời:
- Có, phải là thế gia vọng tộc trong Dực châu, ta trưng binh chứ không phải tìm phụ tá.
Tô Tiên nói:
- Vậy thì tỷ tỷ có thể giải quyết cho, nếu Tiểu Kính Tử đến Dực châu cứ trực tiếp tìm tỷ tỷ.
Tô Tiên lấy một khối ngọc bội ra đặt lên bàn.
Tô Kính vươn tay định lấy, Tô Tiên đè tay hắn lại cười nói:
- Tiểu Kính Tử, không thể lấy không.
- Tỷ nói sẽ giúp ta.
- Nhưng Tiểu Kính Tử cũng phải giúp đỡ tỷ tỷ.
Lúc Tô Tiên nói câu đó tỏ ra hơi trẻ con, nhưng lực lượng Kim Đan cường đại khiến người xem cảm thấy ngây thơ con nít chứ không ngớ ngẩn.
- Ta có thể giúp gì cho tỷ tỷ?
Tô Kính kinh ngạc hỏi:
- Tài nguyên ta có thể điều động không bằng một phần của tỷ.
- Ha ha, ngươi quá đề cao chính mình, tỷ tỷ có thể điều động tài nguyên gấp trăm lần Tiểu Kính Tử, thấy phục tỷ tỷ chưa?
- Đã rất phục, nếu tỷ thích thì ta sẽ khâm phục thêm lần nữa.
Tô Kính không hề tức giận trước thái độ của Tô Tiên, ngược lại cảm thấy thân thiết, kiểu nói chuyện rất giống người Trái Đất.
Tô Tiên hỏi:
- Ngão Thiết thú của ngươi đi tiêu thế nào?
- Hả?
Tô Kính chợt nhớ ra nuôi Ngão Thiết lâu rồi mà không thấy nó đi cầu, vì thế hắn trả lời sự thật.
Tô Tiên nói:
- Tỷ sẽ cho Tiểu Kính Tử một phần danh sách, chuẩn bị hết nhiều thực vật cho Tiểu Kính Tử, còn lại Tiểu Kính Tử hỗ trợ kiếm thêm tử điện điêu gì đó, dù sao tỷ tỷ không nhờ hỗ trợ thì Tiểu Kính Tử cũng sẽ đi lĩnh đúng không? Sắp tới đây Ngão Thiết của ngươi sẽ bắt đầu bài tiết, Tiểu Kính Tử, đó là kho báu!
- Ý tỷ tỷ nói Ngão Thiết có thể đi tiêu ra kim loại?
Tô Kính cho rằng đó chỉ là từ hình dung, truyền thuyết của thế giới này có nhiều cái rất khoa trương.
- Đúng vậy! Đặc biệt là lần đầu tiên thứ Ngão Thiết bài tiết ra có một số tài liệu luyện khí tốt kèm thuộc tính đặc biệt. Tiểu Kính Tử chú ý chút, trong mấy tháng này tỷ tỷ muốn hết thứ Ngão Thiết bài tiết ra.
- Mấy thứ này có thể làm cái gì?
- Không phải kim loại nhưng có thuộc tính luyện hóa tốt hơn kim loại. Nếu không phải kỳ thú như Ngão Thiết quá hiếm thì giá thành khá rẻ, bây giờ nguyên Thần Châu có lẽ chỉ mình con Ngão Thiết của Tiểu Kính Tử là có huyết thống thuần khiết. Nếu Tiểu Kính Tử chịu cho tỷ tỷ phần sáu tháng thì tỷ tỷ phụ trách trang bị năm trăm người cho tư quân mới lập, chịu không?
Thấy Tô Kính do dự, Tô Tiên bổ sung thêm:
- Yên tâm, về năm trăm người của ngươi thì tỷ tỷ sẽ dùng tài liệu từ Ngão Thiết chế tạo võ trang, sẽ không rút bớt chất lượng.
- Được rồi, nhưng tỷ tỷ đến đây chắc không chỉ vì chuyện này?
Tô Kính thấy Tô Tiên thả tay ra, hắn thuận thế chộp lấy ngọc bội bỏ vào vòng tay.
- Đương nhiên không phải vì chuyện nhỏ này. Tiểu Kính Tử không cần hỏi tỷ tỷ cũng nói hết cho nghe. Trong lễ thành niên sẽ có người Tô gia khiêu chiến với Tiểu Kính Tử, cũng là cảnh giới Tiên Thiên kỳ, ngang ngửa Tiểu Kính Tử. Nếu trang bị của Tiểu Kính Tử tốt chút thì phần thắng sẽ lớn hơn, tỷ tỷ đã ra lệnh đệ tử Tô gia sẽ không làm Tiểu Kính Tử mất mặt xấu hổ. Nhưng Tiểu Kính Tử phải thắng thật đẹp mới được.
Tô Tiên thấy Tô Kính khó hiểu, giải thích rằng:
- Về hôn sự của Tiểu Kính Tử và Vô Ưu công chúa trong gia tộc ý kiến không thống nhất, nhưng phụ thân của ngươi đã thuyết phục phe phản đối nên tỷ tỷ có thể cưỡng ép mệnh lệnh các đệ tử này…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...