Tô Kính rung động. Phủ đệ Kim Tiên dù tốt nhưng rách nát hoang tàn, giá trị vị diện hoàn chỉnh cao hơn.
La Dạng tiếp tục bảo:
- Tiểu nữ và Tàng Kiếm Đạo Cung ít có dính líu, sau khi trở thành trưởng lão Diễm Đế Minh an toàn hơn Lan Phán Tình nhiều. tiểu nữ chỉ có một mình ta là người thân trong Đạo Cung, những người khác hầu như không qua lại.
Tô Kính hơi động lòng.
Nếu nuốt trọn một vị diện như vậy Tiên Cảnh Thế Giới sẽ thăng cấp, trong Lục Đạo Chân Quân nên xuất hiện Kim Tiên, đi trước một bước là dẫn đầu các mặt khác.
- Còn về tiểu nữ cần hai Kiếm Tiên, kiếm linh ta đồng ý đổi bằng một viên Đại La Kim Đan.
Tô Kính biến sắc mặt kêu lên:
- Đại La Kim Đan!
Bất cứ ai trong Lục Đạo Chân Quân ăn thứ này vào sẽ nổ tung, bị no chết. Cho Nhân Tham Quả Thụ dùng thì chắc chắn trăm phần trăm thăng cấp Tiên Cảnh Thế Giới, còn tăng tốc quá trình nuốt Vô Vọng Thiên.
Đại La Kim Đan không phải Đại La Kim Tiên tự tay luyện chế ra, nó lấy Đại La Kim Tiên làm tài liệu luyện chế ra tiên đan, một mình Kim Tiên không được, để luyện chế Đại La Kim Đan phải giết chín Đại La Kim Tiên.
La Dạng giao dịch đợt này quá chịu thiệt.
Tô Kính muốn hỏi rõ:
- Tại sao La Tiên làm vậy?
Tô Kính cảm thấy giao dịch thế này không đáng tin, vì La Dạng thăng cấp Kim Tiên là sẽ cần dùng Đại La Kim Đan lên đến cảnh giới tuyệt đỉnh Đại La Kim Tiên. Nguyên Thần Châu không ai đến cảnh giới này mau hơn nàng.
- Tu hành Kiếm Tiên phải tinh phải thuần, ta không ăn Kim Đan này, đưa cho người Đạo Cung nếu thiên tư xuất sắc cũng sẽ không chịu ăn, cho thiên tư bình thường thì lãng phí. Nếu ta bán cho người khác là tư thông với địch. Chỉ có rơi vào tay phò mã, ta tin phò mã sẽ dùng nó tăng cao thực lực Lục Đạo Chân Quân, điều này không xung đột với ta.
Tô Kính cười nói:
- Ta vốn đang lo La Tiên đưa đồ không đủ, Lục Đạo Chân Quân cần họp nội bộ. Giờ La Tiên đưa đồ quá tốt khiến ta do dự.
La Dạng cười cười, nheo mắt lại.
- Phò mã gia, ta biết lá gan của phò mã rất lớn, cái lợi này ăn vào rất an toàn, vấn đề là về sau chúng ta sẽ ở chung như thế nào?
- Hả?
La Dạng nói một câu làm người Tô Kính lạnh lẽo:
- Diễm Đế Minh phát triển, đừng nói chín gia tộc lớn, dù là mười hai Đạo Cung cũng sớm muộn gì sẽ bị đào thải.
Tô Kính chậm rãi lắc đầu nói:
- Đạo Cung vẫn sẽ tồn tại, chẳng qua địa vị không bằng xưa.
Tô Kính không dám nói dối, lừa lọc một kiếm tu sẽ chịu áp lực rất lớn.
La Dạng thở phào, xem bộ dạng như trút hết tảng đá lớn trong lòng:
- Sau này nữ nhi thành núi dựa của ta rồi.
- La Tiên bỏ vốn quá lớn, đưa cho ai cũng có thể đổi tình cảm vạn năm.
La Dạng lắc đầu nói:
- Đối với tiên nhân thì một vạn năm rất ngắn ngủi. Phò mã hãy đồng ý chuyện này, ta có thể đưa Đại La Kim Đan ngay bây giờ. Ta còn có một đề nghị.
- Cái gì?
- Vị trí trưởng lão Diễm Đế Minh tốt nhất là tám người, càng nhiều thì càng khó mà uy hiếp minh chủ.
Tô Kính nghiêm túc nói:
- Ha, La Tiên cho rằng hoàng đế bệ hạ không về được sao? Ta không lừa các người, khi hoàng đế trở về e rằng đã là Đại La Kim Tiên.
- Vậy thì sao? Thế giới Thần Châu có nhiều ngoại địch, dù hoàng đế mạnh đến mấy cũng cần một đám thuộc hạ trị lý quốc gia, thống soái quân đội.
Tô Kính cười hỏi La Dạng:
- La Tiên cảm thấy Lục Đạo Chân Quân của ta thế nào?
- Là cường quân luôn chiến thắng vững mạnh, chỉ cần liên tục thắng thì sẽ ngày càng lớn mạnh mãi đến khi trở thành chúa tể của thế giới. Nhưng các ngươi không thua được, thậm chí không chịu nổi chủ soái chết. Đừng nói phu phụ các ngươi cộng thêm Tô Mộ, cỡ như Đường Hà, Mộ Ngân Mâu nếu chết cũng là đả kích lớn với các ngươi, thậm chí làm nội bộ tan rã, người bên dưới...
Tô Kính lắc đầu nói:
- La Tiên nghĩ sai rồi, miễn ta còn thì Lục Đạo Chân Quân vẫn còn, hoàng đế bệ hạ cũng vậy, miễn hoàng đế còn thì đế quốc vĩnh viễn sẽ không sụp đổ.
La Dạng ngây ra sau đó cười tươi như hoa:
- Đúng rồi, các ngươi là đại nam nhân, chúng ta là tiểu nữ tử. Vậy phò mã gia có đồng ý với ta không?
Tô Kính nhận thấy La Dạng kiên quyết, hắn xòe tay ra:
- Đồng ý.
La Dạng đặt một viên đan màu vàng vào lòng bàn tay Tô Kính, Đại La Kim Đan như có mấy trăm vạn huyệt khiếu đang hít thở.
Tô Kính cười nói:
- Thì ra là đan chết, hèn gì đưa cho ta.
- Giá trị như nhau, dù sao không cho người ăn. Hai phe chúng ta cộng lại cũng không bắt được đan sống.
Tô Kính kinh ngạc hỏi:
- Ai nói cho La Tiên biết?
Chắc chắn La Dạng biết về Nhân Tham Quả Thụ, Tô Kính hỏi câu này không vào thẳng vấn đề, thật ra hắn muốn hỏi là có phải Kiếm Nhập Nhất hoặc Kiếm Nhập Ngũ tiết lộ tin tức?
La Dạng nghiêm mặt nói:
- Hai người đó biết nặng nhẹ, đã đi theo phò mã thì không còn qua lại với Tàng Kiếm Đạo Cung nữa. Nếu hai người đó dám lộ tình báo cho ta, trừ phi ta hoàn toàn trở mặt với phò mã, không thì ta sẽ một kiếm chém bọn họ.
- Vậy là ai?
- Một người không quá quan trọng, đã bị ta giết. Tên đó muốn bán tình báo ra ngoài. Phò mã gia có biết là cơ mật kín mấy cũng có thể bị một nô bộc lộ ra cho người khác? Đường đường chính đạo không sợ người khác biết những cơ mật này. Nhân Tham Quả Thụ quá lớn, cũng là hạch tâm của Tiên Cảnh Thế Giới, sớm muộn gì sẽ bị người biết.
Tô Kính cảm ơn La Dạng:
- Nhận chỉ dạy.
- Nữ nhi của ta tên là La Y, lát nữa sẽ đến gặp ngươi. Trong ba ngàn Kiếm Tiên cứ để nàng tự do chọn lựa, việc này liên quan tới thành tựu tương lai của nàng, ta chỉ có thể giúp đến đây, con đường về sau ta không có cách nào cùng nàng đi.
La Dạng nói đến đây lộ vẻ thương cảm.
Tô Kính gật đầu nói:
- Đại La Kim Đan đáng giá điều kiện đó. Việc La Y xin phó cung chủ yên tâm. Phó cung chủ nói đúng, Có nhiều trưởng lão chút không ảnh hưởng gì với minh chủ ngược lại có lợi đối phó minh chủ.
- A?
- Ta quyết định Diễm Đế Minh thiết lập viện trưởng lão gồm mười tám trưởng lão, đủ cho mọi người chia rồi đi?
Trước mắt La Dạng tối sầm, viên Đại La Kim Đan của nàng chẳng khác nào bán giá rẻ cho Tô Kính.
Tô Kính cười to bảo:
- Ta đùa thôi, tám người đã là cực hạn.
Tô Kính rời khỏi phủ phò mã. La Dạng đứng một mình trong đình viện, chợt nhận ra phủ phò mã hơi hoang vắng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...