Liệt Dương Thần Hoàng hạm lại trân quý, cũng không so được Nhân Sâm Quả Thụ. Bởi vì vật thay thế Nhân Sâm Quả Thụ cực ít, mà Liệt Dương Thần Hoàng hạm, ở sau này chinh chiến, còn cần không ngừng cải tiến, thậm chí bị loại bỏ.
Khôi Lỗi chi thần kia nhìn Cơ Vô Song, trong mắt thả ra một mảnh quang huy màu đỏ sậm. Đại ấn của Cơ Vô Song bay lên, chỉ về phía trước quát:
- Bộc!
Bốn chữ Sinh Tử Trung Thủ này, hắn cũng không dám dùng ở trên người một Trung Vị Thần, dễ dàng khiến cho cắn trả.
Hắn muốn bạo chết ánh mắt của Khôi Lỗi chi thần, ánh mắt của Khôi Lỗi chi thần, số lượng đại khái chưa đủ một ngàn, cũng sẽ không thấp hơn chín trăm sáu mươi. Sở dĩ thấy không rõ, đó là bởi vì ánh mắt của Khôi Lỗi chi thần có lực lượng Thần vực. Ngay cả Tô Kính cũng chỉ có thể biết đại khái, không cách nào chính xác đến hàng đơn vị.
Ông...
Hơn chín trăm con mắt, thả ra hồng quang kết thành một thần văn, thần văn này lại ngưng tụ thành một viên hỏa cầu màu cam, đột nhiên khuếch trương, trong quang huy nóng rực. Ba đạo ánh sáng cơ hồ trong suốt chạy thẳng tới Cơ Vô Song.
Ống tay áo của Cơ Vô Song phất một cái, hai ánh sáng biến mất, một đạo cuối cùng, từ ót hắn xuyên vào.
Cơ Vô Song phun ra một ngụm máu tươi, cao quan phía dưới bóng dáng đung đưa, vết thương trên đỉnh đầu trong nháy mắt lắp đầy.
Trang bức quá mức rồi, tiên bào khá hơn nữa, làm sao có thể ngăn cản một kích toàn lực của Trung Vị Thần. Nếu không phải Tiên quan chếch đi công kích của Khôi Lỗi chi thần, hiện tại Cơ Vô Song đã bị nổ đầu rồi.
Cảnh giới như hắn, nổ đầu là không chết được, lại có thể lay động Tiên vị của hắn.
- Ngu xuẩn!
Tô Mộ nổi giận, nhiệm vụ của Cơ Vô Song này là học trang bức, không phải là học chịu chết.
- Động thủ đi.
Tô Kính nhàm chán nói. Để cho Cơ Vô Song bị thương cũng tốt, tránh cho hắn nắm chặc không tốt chừng mực, lần này tới đều là người mình. Nếu có người ngoài ở đây, trò hề của Cơ Vô Song đã bị khắp thiên hạ cười nhạo.
Đi theo mất thể diện, là cả Minh Quân.
Vốn thực lực của Cơ Vô Song không bằng Khôi Lỗi chi thần kia, mọi người chẳng qua là để cho hắn hấp dẫn hỏa lực, sau đó tập hợp công kích. Cơ Vô Song trang thật quá đáng, bị thương là đáng đời.
Cũng may, mọi người cũng đã chuẩn bị xong.
Phía sau Cơ Vô Song, một cái bóng bay đến trên bả vai của Khôi Lỗi chi thần kia, nhắm lỗ tai của Khôi Lỗi chi thần, lắc lư một chút tay trái.
Đó là Thần Cấp Khôi Lỗi, có thể chống cự Thần vực của Khôi Lỗi chi thần chuyển hóa. Tay trái của nó đung đưa, là Nghịch Thập Tự Giá, Nghịch Thập Tự màu đen trong nháy mắt liền từ lỗ tai Khôi Lỗi chi thần bay vào.
Bàn tay của Khôi Lỗi chi thần vỗ một cái, Bạch Thánh luyện chế Thần Cấp Khôi Lỗi, không có chân chính đạt tới Thần Cấp, thực lực so với thủ hạ Bán Tiên của Tô Kính còn yếu, một tát này, Thần Cấp Khôi Lỗi chỉ kịp dùng lưỡi hái ngăn chặn một chút.
Lưỡi hái nát bấy, bất quá bởi vì ngăn cản được một chút, Thần Cấp Khôi Lỗi cũng không có bị phách toái, mà chỉ bị phách bay ra ngoài.
Thần Cấp Khôi Lỗi bay ra ngoài, hung hăng đụng vào biên giới Thần vực, nửa người bị áp thành một trang giấy, cũng may vị trí dưới cổ không tổn hao gì.
Nơi này là hạch tâm của Thần Cấp Khôi Lỗi, cũng là vị trí Thần cách của Địa Ngục Chân Minh Thần.
Lực lượng Thần vực, không phải là Thần Cấp Khôi Lỗi có thể hoàn toàn vượt qua, thời điểm nó bị đánh bay, tác dụng của Thần vực liền thể hiện ra. Thần Cấp Khôi Lỗi như đụng vào trên tường đồng vách sắt.
Hơn chín trăm con mắt hóa ra hỏa cầu nóng bỏng, bay về phía Liệt Dương Thần Hoàng hạm.
Nhiệt độ này, sách sách...
Đường Hà cảm thán, Thần linh này rốt cuộc là Khôi Lỗi tu luyện thành, có chút nhược trí rồi. Đoàn hỏa cầu này ẩn chứa lực lượng quy tắc cường đại không giả, nhưng lực sát thương thật sự, còn phải nhìn nhiệt độ.
So sánh với nhau, nhiệt độ của Liệt Dương Thần Hoàng hạm sẽ càng thêm cao.
Lần này Liệt Dương Thần Hoàng hạm mà Tô Kính lái cánh run lên, ánh lửa bay ra, tất cả chiến hạm còn lại cũng thừa dịp này, phóng ra Ngũ Hành Nguyên Từ lôi pháo.
Hơn mười đạo Ngũ Hành Nguyên Từ lôi pháo liên tục công kích, Nguyên Từ Thần Quang xuyên thấu Khôi Lỗi Thần vực, ở trên mặt Khôi Lỗi chi thần toàn bộ nổ tung.
Lôi quang xông vào, ánh mắt của Khôi Lỗi chi thần trực tiếp bị sáng mù.
Thân thể của Khôi Lỗi chi thần đột nhiên động một chút, liền biến mất ở trước mặt mọi người.
Tô Kính kinh ngạc, loại Thần Thuật vượt qua không gian này, đối với Khôi Lỗi chi thần mà nói, cái được không bù nổi cái mất. Bởi vì đối với đám người Tô Kính là không có bất kỳ uy hiếp, này thuần túy là đang lẩn trốn, hơn nữa còn là người bị thương nặng chạy trốn, sẽ tăng lên lực sát thương của Ngũ Hành Nguyên Từ thần lôi.
Nói cách khác, công kích này của Tô Kính, tương đương với ở trên mặt Khôi Lỗi chi thần đánh một quyền, vốn nên là ngay giữa sống mũi. Kết quả động tác của Khôi Lỗi chi thần, tương đương với một quyền này trực tiếp đánh vào hốc mắt, hơn nữa làm vỡ nát ánh mắt.
Khôi Lỗi chi thần có thể trốn đi nơi nào? Chi nhánh Thần quốc của nó toàn cũng bị mất, bây giờ là quang can tư lệnh. Lúc trước trong chinh chiến, hắn phái đại lượng quân đội phản kích, cũng bị Tô Kính tiêu diệt, hiện tại còn dư lại chỉ có chính hắn, ở trong Thần quốc này, ngay cả một Phó Thần cũng không có.
Thần quốc bị Tô Kính phá hư mà nói, không cần chiến đấu, lực lượng của Khôi Lỗi chi Thần sẽ thẳng tắp rơi xuống, khi đó, Tô Kính từ từ từng tấc tìm tòi, Khôi Lỗi chi thần liền không có bất kỳ hy vọng phản kích.
Ngoài ý muốn? Mình hại mình? Bại não?
Tô Kính làm sao cũng nghĩ mãi mà không rõ, một Trung Vị Thần làm như vậy là vì cái gì.
Một mặt khác của Thần quốc, thân ảnh của Khôi Lỗi chi thần xuất hiện, nơi này, là dưới chân một ngọn núi, hình dáng ngọn núi, giống như là một Kim Tự Tháp góc cạnh rõ ràng.
Hơn chín trăm ánh mắt của Khôi Lỗi chi thần, trên căn bản đều hủy diệt, Thần lực phóng ra ngoài, tiến hành trị liệu, cũng chỉ có mười mấy ánh mắt được chữa trị, trạng thái chữa trị còn chưa đủ lý tưởng.
Khôi Lỗi chi thần cũng không để ý, hắn nhìn ngọn núi trước mặt quỳ xuống, bắt đầu lễ bái, cầu nguyện.
Trên ngọn núi khổng lồ, một ánh mắt màu vàng xuất hiện, nhìn thoáng qua Khôi Lỗi chi thần, sau đó Khôi Lỗi chi thần liền nghe được thanh âm mà hắn vẫn không muốn nghe.
- Chúng ta lại gặp mặt, như thế nào, ngươi nghĩ thông suốt rồi?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...