Tô Mộ muốn thả ra bao nhiêu uy áp, liền có thể khống chế ở trên trình độ cực kỳ tinh diệu. Đây vẫn chỉ là bước đầu luyện hóa, đợi nàng hoàn toàn hiểu rõ Long Xà Chân Khí, lực lượng Thái Sơ Lôi Long huyết mạch sẽ sinh ra tiến hóa, có thể hoàn toàn thích ứng thời đại này, hơn nữa cùng Thần châu thế giới cùng nhau lớn lên.
Tô Mộ cũng nở nụ cười, Khuyển Thập Lang, là tai tinh của địch nhân, nhưng đối với người mình là phúc tinh a!
Đây hết thảy, đều bởi vì máu chó của Khuyển Thập Lang tạo thành. Không có máu chó của Khuyển Thập Lang, thậm chí Tô Kính cũng sẽ không bị thương, mình cũng sẽ không nếm thử luyện chế Lôi Long chiến kích, càng sẽ không bởi vì Tô Kính tăng lên, mình đạt được viên hạt giống Long Xà Chân Khí này.
Giờ khắc này, cảnh giới của Tô Mộ chậm rãi tăng lên, trong Lôi Long chiến kích, tốc độ luyện hóa hai mảnh Thần Thi trong nháy mắt tăng thêm gấp trăm lần.
Trên bầu trời, kiếp lôi điên cuồng rơi xuống, Tô Mộ nhẹ nhàng hít vào một hơi, đem mấy trăm đạo kiếp lôi đồng thời đưa vào trong Lôi Long chiến kích, hai mảnh Thần Thi ầm ầm nát bấy, hóa vào trong mỗi một thần văn của chiến kích.
Thôi được rồi, dù sao Tô Kính cùng Vô Ưu công chúa cũng chống đỡ không được đến lúc Ưng Dương tới, Lôi Long chiến kích của mình đã thành hình, cũng không cần phải nhất cử thành công.
Có hạt giống Long Xà Chân Khí, sau này mình có thể từ từ hoàn thành. Cảnh giới tăng lên, mới là trọng yếu nhất, nhiều nhất ba năm, mình có thể thành tựu Bán Tiên. Mà bản thân Lôi Long chiến kích, cũng chỉ năm ba tháng thời gian, là có thể hoàn thiện.
Trong thiên không, kiếp lôi bởi vì Thần Thi hoàn toàn nát bấy, liền chậm rãi biến mất không thấy gì nữa. Tô Mộ đột nhiên quay đầu lại, hai chiến kích cao cao bay lên, đột nhiên rơi xuống, xuyên vào trong thân thể, giống như cắm vào phía sau lưng của nàng.
Vốn ở trên vị trí kia, là hai Thần Long của Ám Dạ Song Long giáp, hiện tại Thần Long biến mất, bị hấp thu tiến vào trong Lôi Long chiến kích, mười mấy tức thời gian mới phun ra, Ám Dạ Song Long giáp bị Tô Mộ thuận tay tăng lên, ngay sau đó, thân ảnh của nàng đã xuất hiện ở trong đại trận Ngư Nhân.
Một quyền của Tô Mộ liền đánh vào trên quang điểm khổng lồ, trong quang điểm, ánh mắt hải yêu bị nàng cách không đánh cho nát nhừ. Hải yêu kia kêu thảm thiết, cách trận pháp, vẫn kinh thiên động địa như vậy, để cho nước biển chung quanh sôi trào lên.
Tô Mộ phun ra một ngụm máu tươi, nhưng lại vui vẻ khoan khoái, xoay người bỏ chạy.
Hải yêu kia quả nhiên cường đại, nếu như bị triệu hoán ra, mọi người chỉ có thể chạy trốn, không có bất kỳ khả năng đối kháng. Mình chẳng qua là phá hư tiến trình, Ngư Nhân muốn triệu hoán mà nói, thời gian bị mình trì hoãn xuống, làm sao cũng phải dùng phí mấy canh giờ.
Mà triệu hoán hải yêu kia, bản thân là cần máu tươi Tế Tự. Lúc nãy, đã có mấy chục vạn Ngư Nhân bị Tế Tự chết, hiện tại lại tới, tương đương kia vài chục vạn Ngư Nhân không công chết đi. Hơn nữa hải yêu bị mình đánh bạo một con mắt, tâm tình nhất định sẽ rất không xong, lần nữa triệu hoán, cần huyết nhục ít nhất phải gấp bội mới được.
- Chị dâu, ta không sao rồi, đi bảo vệ ca ca.
Tô Mộ vừa nói, kiểm tra bốn mươi chín Phù Yêu của mình một chút, luyện chế Lôi Long chiến kích, tiêu hao lực lượng Phù Yêu nhiều lắm, bốn mươi chín Phù Yêu cường đại này, hiện tại đã chuyển hóa thành trạng thái ngọc phù, không cách nào phụ trợ chiến đấu nữa.
Tô Mộ lại không để ý, cảnh giới của nàng mới vừa tăng lên một tia, cần chiến đấu một trận, tới nghiệm chứng suy nghĩ trong lòng.
- Cẩn thận, Ngư Nhân tiến công gấp gáp, không có chuẩn bị khí giới chiến tranh cỡ lớn, chúng ta ở nơi này dây dưa đã lâu, nói không chắc Ngư Nhân cũng có viện quân.
Vô Ưu công chúa truyền âm cho Tô Mộ, sợ nàng xâm nhập địch nhân, nếu như bị vây khốn mà nói, không cẩn thận sẽ ra nguy hiểm gì.
Ba người bọn họ, ở trên lý luận sẽ không bị địch nhân vây khốn, nhưng mà đó là dưới tình huống Ngư Nhân không có trang bị cỡ lớn. Nếu như mình mang chiến hạm cỡ lớn mà nói, cũng có thể lợi dụng lực lượng chiến hạm, vây khốn cường giả Ngư Nhân.
Chỉ cần không tiếc trả giá lớn, chém giết Kim Đan tầng chín tính là cái gì, ngay cả Tiên Nhân cùng Thần linh cũng sẽ vẫn lạc.
Tô Mộ nói:
- Yên tâm, ta có chừng mực.
Vô Ưu công chúa nghĩ thầm, ngươi là bán yêu, cho dù có chừng mực, nhưng trên tâm tình cũng là không chừa thủ đoạn nào, không để ý hậu quả. Bất quá nàng biết, quan hệ của Tô Kính cùng Tô Mộ, không thể so sánh tầm thường, mình cũng không thể bác bỏ mặt mũi của Tô Mộ.
Nàng thích náo, thì cho nàng đi náo đi, dù sao Ngư Nhân đều đáng chết, hiện tại dọn dẹp nhiều một ít, sau này dân chúng trên mặt đất sẽ chết bớt một ít. Mình quan trọng nhất là bảo vệ tốt Tô Kính.
Lúc nãy tựa hồ thương thế trong cơ thể Tô Kính lại tăng thêm.
Bất quá còn tốt, có Tiên đan của Tiêu Dao Hầu bảo vệ, Tô Kính sẽ không lưu lại tai họa ngầm gì.
Nghĩ tới đây, Vô Ưu công chúa dứt khoát để Vô Ưu lĩnh vực của mình cùng Long Xà lĩnh vực của Tô Kính dung hợp, sau đó gọi tất cả Tiên binh, Khôi Lỗi, Yên Chi Long trở về, ở trong lĩnh vực khổng lồ chiến đấu.
Vô Ưu công chúa cũng không xa cách, hoạt động trong phạm vi cách Tô Mộ hai mươi dặm, dọn dẹp tiểu đội Ngư Nhân. Tốc độ dọn dẹp của nàng không chậm hơn Tô Mộ, phạm vi lĩnh vực bao trùm, chỉ cần âm phù hơi mờ kia tiến vào thân thể Nhân Ngư. Sinh cơ của Ngư Nhân sẽ trong nháy mắt đoạn tuyệt.
Long Xà Chân Khí, chẳng qua là khống chế phương vị của Ngư Nhân. Đối với Nhân Ngư mà nói, những âm phù hơi mờ này, không có bất kỳ cảm giác nguy hiểm, mà Long Xà Chân Khí, là đồ vật tránh né không kịp.
Những Ngư Nhân này tránh né Long Xà Chân Khí, tự động dính vào âm phù, tốc độ chết liền nhanh. Vô Ưu công chúa hạ thủ tàn nhẫn, đó là bởi vì sau khi trở lại Ngọc Kinh Thành, đạt được tình báo làm cho nàng tức giận.
Ngư Nhân dứt khoát coi Nhân loại là lương thực tới dùng, nàng thân là công chúa, từ nhỏ được giáo dục, bình dân là căn bản của quốc gia. Chỉ sợ nàng tu đạo thành công, mắt thấy tiên phàm cách nhau, loại tư tưởng từ nhỏ đã có này, cũng khó mà thay đổi.
Huống chi, Hoàng Đế Khương Diễm quán thâu cho nàng, vượt xa các loại lão sư học thuật.
Thế giới căn bản, chính là người bình thường. Tiên Nhân cũng tốt, quý tộc cũng được, chẳng qua là cành lá, trái cây trên căn bản. Đừng tưởng rằng ngươi là trái cây, giá trị liền lớn hơn căn bản. Không có căn bản, liền sẽ không còn có trái cây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...