Nếu như là thế, chỉ cần binh lực cảu mình đầy đủ, khế ước giả thực sự không phải không thể giết chết.
Ví dụ như khế ước giả vừa rồi ẩn núp lấy tiếp cận Liệt Dương Thần hoàng hạm, dẫn phát phòng ngự của Liệt Dương Thần hoàng hạm và kích phát hỏa viêm công kích cực mạnh, thậm chí không có biện pháp đào tẩu.
Đại bộ phận thân thể của khế ước giả tương đối yếu ớt, kiếm hai mươi mốt chỉ dùng kiếm quang chứ không phải dùng bản thể thanh kiếm công kích, thậm chí không có bộc phát lực lượng đặc thù gì, chỉ chém một cái là giết khế ước giả.
Khế ước giả muốn phục sinh cần trả cái giá vô cùng to lớn.
- Thành thị này gọi là thành Nhất Lý đi.
Tô Kính thuận miệng phân phó. Tiếp tục mang vật tư ra khỏi Long Xà Bát Cảnh Hồ, công trình doanh điubận rộn, đám người Đường Hà cũng gia nhập vào kiến thiết thành thị.
Đạo thuật của bọn họ càng tinh diệu và cường đại hơn, có thể lập tức mở một động đất, cũng có thể làm đất biến thành đá. Hơn nữa còn là hóa đá vĩnh viễn.
Đại lượng thần binh khôi lỗi bố trí kết cấu của thành thị, địa thế nơi này hơi cao, kết cấu mặt đất ổn định nên tiết kiệm không ít thời gian.
Tô Kính thiết kế các con đường trong thành thị rộng sáu trượng, trung ương là quảng trường hình chữ nhật, chung quanh quảng trường bố trí Phật môn chiến tháp, rừng đá bị thanh lý sạch sẽ, trên quảng trường dùng pháo đài công kích, trung ương có Liệt Dương Thần hoàng hạm và Ám Dạ song long hạm đang đỗ lại.
Chung quanh còn có bình đài, có chiến hạm phù không loại nhỏ đang đậu. Lần này không mang theo nhiều chiến hạm phù không kiểu mới, Tô Kính mang đại lượng Lôi Điểu hạm, đó là chiến hạm bị đào thải.
Trên quảng trường hình chữ nhật phóng xạ ra bốn phía là một trại lính. Quân doanh tứ giác, có một tòa trấn yêu tháp và Phật môn chiến tháp, bên ngoài quân doanh còn có đại lượng thụ yêu, bên ngoài chính là máy ném đá thụ yêu.
Trong sân rộng hình cưữ nhật là cửa vào, dưới mặt đất bố trí nhà xưởng luyện khí.
Phi Vân Nham còn lớn hơn cả Ứng Long hạm nhưng không thể mang tới, Tô Kính cần phải luyện chế vài Phi Vân Nham tại nơi này. Tạm thời chế tạo Phi Vân Nham, thể tích và năng lực sinh tồn kém xa thế giới Thần Châu rất nhiều, chỉ có điều năng lực công kích gần, Tô Kính cực lực khống chế thành phẩm, chuẩn bị chế tạo bốn tới sáu chiếc.
Dựa vào tường thành kim loại một dặm là nơi đỗ chiến xa, nơi này tu kiến một tòa tháp cao mười tám tầng, tầng cao nhất mở không gian có thể thả khí cầu.
Khí cầu bị Thần Châu loại bỏ, Tô Kính chưa có thu khí cầu trở lại, dùng thần binh khôi lỗi thao túng có được năng lực chiến đấu nhất định và trinh sát.
Những thứ này phải làm từng bước, tối đa nửa tháng có thể hoàn thành. Đám người Tô Kính trợ giúp làm khung, cái khung cả thành thị đã hoàn thành, thời gian đã qua bảy ngày, chyện còn lại triệt để giao cho công trình doanh làm, đám người Tô Kính chuẩn bị xuất kích.
Trong thời gian bảy ngày nay, chung quanh có không ít thần thuật sư và quân đội rải rác của Bạch Tử Thần chạy tới đây, Tô Kính hợp nhất quân đội và an bài trong quân doanh. Thần thuật sư sẽ do Trọng Nguyên thống soái.
Trọng Nguyên cũng phát ra mệnh lệnh, muốn tất cả binh sĩ chiến đấu đi tới thành Nhất Lý.
Trong thần quốc một trăm linh sáu chưa bao giờ dừng phản kháng, Tô Kính bên này liên tục thu được tình báo, khế ước giả chuẩn bị đánh một tòa thành thị ở phía đông cách thành Nhất Lý bốn trăm dặm.
Trong thành thị này tập kết sức chiến đấu còn sót lại của thần quốc, binh sĩ đạt tới cả trăm vạn, người có thể lọt vào mắt Tô Kính chưa tới mười vạn.
Sau khi đạt được tình báo, Trọng Nguyên lại tới tìm Tô Kính, nàng nói với Tô Kính:
- Các hạ, phòng ngự thành Thập Diệp đã tạm thời hoàn tất, nếu như chúng ta không đi trợ giúp, cho dù có trọng binh gác chỉ sợ không kéo được bao lâu.
- Ân, thống soái thành Thập Diệp là kẻ nào?
- Là thần quan cửu cấp, cảnh giới cao hơn ta không ít, hắn là người được chủ ta tín nhiệm, sẽ không đầu hàng, chỉ biết tử chiến.
- Hắn tên gì?
- Lôi Tư Lâm, chỉ sợ hắn sẽ không nghi các hạ điều khiển.
- Vậy thì phiền toái.
Tô Kính nói:
- Quân đội của ta chỉ huy như một, nếu như hắn không nghe điều khiển, trên chiến trường chỉ biến thành trở ngại của ta mà thôi.
Trọng Nguyên phát sầu nói:
- Thế nhưng mà chủ cũng không cho ta quyền lực chỉ huy hắn, thân phận của hắn rất đặc thù.
- Là phó thần được Bạch Tử Thần các hạ bồi dưỡng sao?
- Một trong các phó thần, địa vị của hắn cao hơn ta, ta là thần thuật sư nhân gian, hắn là thân tín thần quốc.
- Có lẽ nên nói chuyện với hắn.
Tô Kính nói.
- Người này ngạo mạn, hắn hiện tại có trăm vạn đại quân, chỉ sợ không nói chuyện đậu. Chúng ta cũng không thể ngồi nhìn thành thị của hắn bị công chiếm. Nếu mất thành Thập Diệp, trong phương viên vài ngàn dặm cũng chỉ còn lại thành Nhất Lý của chúng ta.
Tô Kính cười nói:
- Chắc chắn sẽ có nói chuyện, lần này ta mang đến đại lượng áo giáp trang bị, vũ khí dược phẩm, những thứ này là thứ hắn cần, ngươi không thể chỉ huy hắn, hắn cũng không thể chỉ huy ta. Vấn đề này ta đi làm.
- Nhờ các hạ hao tổn tâm trí.
Trọng Nguyên xấu hổ nói một câu, nàng vốn là người phụ trách nơi này, điều phối quân lực, không nghĩ tới thành Thập Diệp còn không có rơi vào tay giặc, ngược lại tụ tập lực lượng chống cự.
Lôi Tư Lâm không chung tiếng nói với nàng, ngược lại phải nhờ Tô Kính đi giải quyết loại chuyện này.
Tô Kính lúc này phái chút binh mã, mang theo Tô Mộ và hai kiếm tu, những người còn lại trông coi thành Nhất Lý. Hắn cưỡi chiến xa bay lên bầu trời, tạm thời cưỡi Kiến Phi Vân Nham theo sau, còn có trăm chiếc Lôi Điểu hạm.
Trên mặt đất, bốn vạn quân đội của Tô Kính đi theo, cưỡi chiến xa hậu cần đi tới thành Thập Diệp.
Trên không thần quốc một trăm linh sáu không có cương phong gì đó, nó chỉ có hai màu đen trắng bao phủ. Binh đoàn phi hành của Tô Kính có sức chiến đấu cực cao, thần quang hai màu kia bao phủ không trung mười vạn trượng, còn không biết dày bao nhiêu.
Phi Vân Nham phóng xuất mây mù màu đen, tất cả đơn vị phi hành bị bao phủ bên trong và hình thành đám mây cực lớn, bộ đội đang di động phía dưới.
Huynh muội Tô Kính và Trọng Nguyên mang theo hai thần quang, cộng thêm hai kiếm tu, bảy người đi trên chiến xa, lúc này cũng trao đổi tâm đắc về khế ước giả.
Chém giết thi thể khế ước giả và giải phẩu ra, thần thuật và đạo thuật quan sát trong ngòi không biết bao nhiêu lượt. Khoảng cách bốn trăm dặm với quân đội Tô Kính mà nói chỉ là lộ trình mấy canh giờ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...