Đại quân như gió thu cuốn lá vàng, Tô Kính cảm thấy chuyến này dễ dàng, ngược lại lúc trước đối phó đám tín đồ của địa ngục chi chủ còn khó hơn không ít. Quân đoàn thú nhân cường đại hơn nhưng số lượng lại ít hơn nhiều cũng không có địa ngục dong binh làm bổ sung, chết một là ít một, căn bản cũng không có pháo hôi tồn tại.
Đại lượng thú nhân, còn có thú nhân chạy đi làm dong binh từ các quốc gia khác, số lượng thú nhân trên cao nguyên còn ít đi rất nhiều.
Minh quân tấn công trên cao nguyên, một đường hát vang tiến mạnh, dùng tốc độ Tô Kính cũng không thể tưởng tượng nổi tiêu diệt một lại một thành trấn và thôn trang. Trong quá trình này, cho dù là bên phía Tô Kính cũng dần dần xuất hiện tổn thất nặng nề.
Tân binh không ngừng bổ sung, lão binh tử vong tương đối ít nhưng bị thương khá nhiều, muốn khôi phục sức chiến đấu cần phải có thời gian đều tương đối dài. Bị tín đồ Thú Thần kích thương thời gian điều dưỡng không dài, nội thương lưu lại mới là thứ làm người ta đau đầu.
Thời gian một tháng, từ khi quân đoàn minh quân xâm nhập vào Thú Nhân đế quốc, phản kháng càng ngày càng kịch liệt, minh quân cũng bắt đầu sử dụng các loại thủ đoạn, cũng dần dần thăm dò rõ tình huống cơ bản của thú nhân.
Thú Nhân Hoàng thành có một chi quân đội nhân số tám vạn, sau khi bị hai mươi vạn minh quân của Tô Kính đánh tan triệt để, Bạt Lực hoàng triều không còn phái đại quân tới ứng chiến, mà là điều tế tự thần điện các nơi, cũng co rút quân đội cường đại vào hoàng thành, bọn chúng muốn quyết tử chiến với Tô Kính tại hoàng thành.
Hoàng thành là nơi duy nhất trong Bạt Lực hoàng triều có tường thành, hơn nữa còn tu kiến công sự rất phức tạp.
Tình báo từ bốn phương tám hướng không ngừng truyền vềi với Tô Kính mà nói trọng yếu nhất tới từ Lý gia. Thập Tứ Diệp Thảo đã tiếp quản một chi quân đội bốn vạn người của Lý gia, hơn nữa là quân tinh nhuệ. Thời điểm truyền tin tức về cũng có chút tình báo nội bộ.
Lý gia đã tiêu diệt bốn vương triều, một hoàng triều, đều là quốc gia tương đối nhỏ. Hoàng triều cũng chỉ có diện tích ba ngàn dặm mà thôi. Bốn vương triều có diện tích vô cùng đáng thương, chỉ có diện tích vài trăm dặm.
Thế nhưng mỗi vương triều đều có thần linh chuyên chúc, có tín ngưỡng riêng của mình. Nói cách khác Lý gia thu hoạch tương đối lớn. Thập Tứ Diệp Thảo chỉ huy quân đoàn tác chiến, cung cấp tình báo biểu hiện sức chiến đấu quân đội Lý gia rất mạnh, tương đương với minh quân Tô Kính không có đổi trang bị lần cuối cùng.
Lý gia trừ không có kỹ năng chiến trận đại quy mô, các loại vũ khí, trang bị và luyện khí sĩ đều là số một trong chín gia tộc.
Số lượng cường quân đạt tới một trăm hai mươi, cho nên Lý gia có thể công kích tứ phía, nhanh chóng đánh hạ địa bàn rất lớn. Mà Lý gia cướp đoạt nhân khẩu của các nước Nam Hải đào tạo thành binh sĩ duy trì trật tự.
Nói cách khác Lý gia có thể nhanh chóng chiếm lĩnh nơi này, hơn nữa còn không ngừng cung cấp chỗ tốt liên tục cho Lý gia.
Cao nguyên diện tích càng lớn, chỗ tốt thêm nữa..., Tô Kính nghĩ tới đây liền bố trí kế hoạch tấn công hoàng thành. chỗ tốt Lý gia nhiều hơn nữa nhưng dùng tốc độ của Lý gia, thời gian mình tiến vào Tà Thần quốc độ quá muộn nên có pâần không kịp.
Bởi vì Tô Kính đã chia quân, hắn cho Tô Mộ và Vô Ưu công chúa đồng thời vượt qua hoàng thành tiến về phía bắc cao nguyên, cũng tiến quân vào quốc gia nhân loại phía dưới.
Bởi vì thú nhân phân bố quá mức tán loạn, hiện tại đang co rút trong hoàng thành, hai người Tô Mộ và Vô Ưu công chúa căn bản không có gặp lực cản gì, đi thẳng tới phía bắc cao nguyên.
Nơi này có một tòa hùng thành nhưng không có bao nhiêu công sự phòng ngự, chỉ có tường thành cao lớn nặng nề, toàn bộ là nham thạch thuần trắng xây thành. Nham thạch màu trắng này còn nặng hơn đá hoa cương gấp ba lần, trình độ chắc chắn có thể sánh ngang kim loại. Năm đó kiến tạo thành thị này, Thú Nhân hoàng triều muốn xây dựng cứ điểm tấn công quốc gia nhân loại phía dưới.
Đáng tiếc hoàng triều thay đổi, khi Hổ nhân chiếm cứ cao nguyên đã buông tha kế hoạch như thế. Hổ nhân càng cường đại hơn, cũng thông minh hơn, sau khi tính toán đã phát hiện, dùng quốc lực của thú nhân có thể chiến thắng đối phương nhưng không có biện pháp chính thức công chiếm lãnh thổ kẻ địch chân chính.
Số lượng thú nhân ít, hơn nữa khuyết thiếu thần linh cường đại làm hậu thuẫn. Chung quanh hơn mười hoàng triều, sau lưng mỗi hoàng triều đều có thần linh cường đại tọa trấn.
Chinh chiến với bọn chúng là thiếu khôn ngoan.
Tên của thành thị này là Băng Tuyết vương thành, là địa phương thân vương duy nhất của Bạt Lực hoàng triều trấn thủ. Hổ tộc thân vương, hắn tương đương cường giả Kim Đan bát trọng của nhân loại, dưới trướng cũng có không ít mãnh tướng, mà Vô Ưu công chúa bên này lại dẫn tới tám mươi vạn đại quân đến đây.
Nàng và Tô Mộ dẫn theo hai mươi vạn quân tinh nhuệ, bốn mươi vạn lính binh chuẩn bị san bằng thành thị này, sau đó trùng kiến dùng làm cứ điểm tấn công phía dưới.
Vị trí nơi này quá tốt, biên giới Băng Tuyết vương thành là một vách đá thẳng đứng cao hơn một ngàn năm trăm trượng. Từ nơi này, bất cứ chiến hạm nào cũng có thể trực tiếp cất cánh công kích mục tiêu trong phạm vi hai ngàn dặm chung quanh.
Hai cánh của Băng Tuyết vương thành có hai con đường thông xuống phía dưới cao nguyên. Hai con đường này không phải tự nhiên hình thành. Mà là hai cầu thang thật lớn, thú nhân thỉnh lực lượng Thú Thần bổ chém mà thành.
Tiến công từ dưới lên, đế quốc nhân loại căn bản không có thế lực này, mà từ trên đi xuống lại vận chuyển vật tư tương đối dễ dàng. Hai con đường này đi thông tới quốc gia nhân loại khác nhau, có tác dụng uy hiếp quốc gia nhân loại cực lớn. Cho nên nhân loại kiến tạo thành thị chắc chắn tại lối ra của hai con đường phòng ngự thú nhân tiến công.
Vô Ưu công chúa xem ra hai tòa thành thị này tu kiến vì mình, sau khi đánh hạ Băng Tuyết vương thành sẽ tấn công hai thành thị phía dưới, như vậy có thể tùy ý tấn công quốc gia nhân loại..
Băng Tuyết vương thành diện tích không lớn, nó có phạm vi ba dặm, tám mươi vạn người không có khả năng chồng chất ở chỗ này, phía trước chỉ an bài tám vạn người chuẩn bị tiến công, binh lực đằng sau sẽ tiến hành bổ sung cho số thương vong phía trước.
Hổ nhân thân vương tương đối cường đại, Vô Ưu công chúa cũng có át chủ bài, nàng mở một cái hộp dài bên cạnh và thả âm binh ra ngoài. Sau khi âm binh đi ra, Vô Ưu công chúa ném ra ngoài một viên đan, âm binh tiến vào trong đan dược, đảo mắt hóa thành một viên đại tướng, khoanh tay đứng bên cạnh Vô Ưu công chúa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...