- Đúng, ta không có sử dụng bất cứ đạo thuật gì, chỉ là cảm giác.
- Tốt, ta nghe ngươi.
Vô Ưu công chúa nói xong lại bảo đám người Đường Hà nên kiên nhẫn, dựa theo Tô Kính bố trí và điều phối binh chủng, tốc độ tấn công chậm rãi. Trên thực tế dùng cuộc chiến phía đông mà nói, Tô Kính đã đầu nhập vào sáu mươi vạn binh lực, sau khi tiến công phạm vi hai dặm, bộ đội khuếch trương sang hai phía, lập tức sắp đánh vào trong thành thị, bỗng nhiên Tô Kính lại ra lệnh như thế.
Trong thần miếu hạch tâm giữa thành thị, sắc mặt của thần thuật sư tái nhợt, hắn lẳng lặng nằm trên tế đàn. Hắn cũng hiến tế mình cho thần linh, hi vọng thần linh thủ hộ thành thị này.
Hắn đã dao động nhưng không có lựa chọn, phản bội thần linh thì linh hồn của hắn cũng không chạy thoát.
Vô Ưu công chúa lặng lẽ dùng trang bị thư từ trang bị chỉ nàng và Tô Kính mới có nói với Tô Kính:
- Lần sau có thể không cảm tính như vậy được không?
- Ah! Phải rồi! Ngươi không suy nghĩ tất cả binh sĩ của ta là cơ động, bên phía Nguyên gia không thể lùi lại nhanh chóng, nếu ta dự cảm gặp đả kích nặng nề, ta cùng quân tinh nhuệ của Tô Mộ có thể rút lui, bọn họ thì sao?
- Ân, ta ủng hộ ngươi, hi vọng ngươi cảm giác là đúng, nếu không sau này ta làm sao bây giờ?
- Có phu nhân làm chỗ dựa!
Tô Kính trêu chọc một câu, lúc này vùi đầu vào trong chiến đấu.
Lúc này hắn mang theo năm ngàn trung quân, cộng thêm một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ tự mình tác chiến, có một ngàn kiếm túi cường đại, Tô Kính cảm giác mình cũng có thể làm vạn nhân địch một hồi.
Tô Kính không có cưỡi chiến xa, hắn đã lâu không sử dụng tới nên triệu hoán thiết thú triệu hoán Ngão Thiết Thú tới. Hắn cưỡi Ngão Thiết Thú, trong tay không có nghịch lân mâu nhưng thay vào đó là một thanh trường đao do mình chế tạo.
Hiện tại Tô Kính sử dụng trường đao dài hai trượng, thân đao thẳng tắp. Trường đao giấu trong hộp đao, đây là pháp khí đỉnh cấp. Tô Kính cũng không dùng đạo khí chiến đấu với địch nhân, cho dù là cường giả Kim Đan cũng không có biện pháp dễ dàng đánh nát pháp khí, pháp khí đỉnh cấp đầy đủ Tô Kính sử dụng trên chiến trường.
Có được thiên địa luân, Tô Kính thi triển vũ khí nào cũng có thuộc tính đặc biệt của binh gia, sắc bén và chắc chắn chỉ là hai thuộc tính trụ cột mà thôi.
Ngão Thiết Thú đã lâu không có lên chiến trường, ngẩng đầu muốn gào thét phát tiết vài tiếng đã bị Tô Kính dùng chuôi đao gõ gõ mới trung thực lại.
Tô Kính chỉ vào một hướng và nói:
- Xung phong cho ta!
Hắn dẫn năm ngàn người vào trong, hơn phân nửa Luyện Khí sĩ đã cưỡi chiến xa, chỉ có Luyện Khí sĩ năng lực cận chiến mạnh mới cưỡi Yên Vân thú. Yên Vân thú đã bị Tô Kính vứt bỏ, Vô Ưu công chúa mang tới một đám cho hắn bổ sung vào trung quân.
Các binh sĩ còn lại cơ bản cưỡi ưng thú, Tô Kính cũng mang theo một ít Vu sư nhưng bị nhét vào chiến xa.
Bên người Tô Kính không có đặt thân binh, cũng không có mang ác ma nữ quan đi theo, bên cạnh hắn là một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ. Tô Kính không có sử dụng Bạch Hổ thương kỳ làm binh sĩ, cảm giác nguy cơ làm hắn tạm thời giấu dốt.
Trong Bạch Hổ thương kỳ có bốn vạn lẻ một Bạch Hổ thần binh, cho dù đối phó cường giả Kim Đan bát trọng cũng không có vấn đề gì, nhưng đối phương có cường giả cường đại hơn thì sao? Nếu như không phải như vậy thì làm sao tạo cho mình cảm giác nguy cơ?
Tô Kính cóBạch Hổ thần binh, lần trước triệu hoán ra không có cường đại như thế, Bạch Hổ thần binh là tiền vốn giúp hắn có can đảm chiến đấu. Hắn không thích làm một người chỉ huy, hoặc là nói Tô Kính không thích làm người chỉ huy đơn thuần ra lệnh sau lưng cho binh sĩ chịu chết.
Tự mình lên chiến trường có cảm giác không giống, Tô Kính có thể tự mình thể nghiệm một chút tất cả vũ khí do hắn thiết kế ra, cũng biết nó làm gì trên chiến trường, có được binh sĩ ưa thích hay không, có thể cứu vãn nhiều người hơn hay không.
Mà hắn tu hành binh gia cho nên phải lên chiến trường tôi luyện, nếu như chỉ dừng trong xe chỉ huy đừng mơ tu thành Bạch Hổ nguyên thai.
Hiện tại Tô Kính đã hiểu tu luyện ra Bạch Hổ nguyên thai là chuyện đáng sợ cỡ nào. Nhất là chính mình có được bốn vạn Bạch Hổ thần binh.
Sư phó hắn khẳng định cũng có đồ chơi này, hắn cũng hiểu Bạch Hổ nguyên thai cường đại như thế nào.
Cường giả binh gia bình thường cho dù tu luyện ra Bạch Hổ nguyên thai cũng không có bá đạo như Lâm Hoành Sơn, mang cho người ta cảm giác vô địch.
Tô Kính múa trường đao nhìn suất khí như Nguyên Thiên, mục tiêu của hắn chính là quân địch. Trong thành thị số 4 này, số quân địch phản kháng quá nhiều, sau khi Tô Kính ra mệnh lệnh, minh quân không có tiếp tục xâm nhập, cho nên song phương chỉ giao chiến ở bên ngoài, có rất nhiều quân đội tự động tập kết rời đi.
Tô Kính không có có mệnh lệnh chiến hạm phù không tiếp tục công kích, chỉ cho phép máy ném đá thụ yêu tiến hành đả kích mang tính nhắm vào. Mà máy ném đá thụ yêu có uy lực không lớn lắm.
Tô Kính cầm trường đao mở ra một con đường bằng máu.
Công kích là chuyện đơn giản, Ngão Thiết Thú dưới thân không ngừng tiến lên và phát ra chấn động mạnh, từ đó địch nhân không thể đứng vững. Tô Kính muốn làm chẳng khác gì nông dân thu hoạch lúa mì, hắn chém một đao chẳng khác gì cắt lúa mì.
Đằng sau năm ngàn tinh binh, Tô Kính thanh lý cường giả quân địch như gió thu cuốn hết lá vàng.
Một thành thị mất đi linh hồn.
Nội tâm Tô Kính nghĩ như vậy, bỗng nhiên hắn cảnh giác, thần miếu trong thành thị đang phát ra khí tức khó hiểu bao phủ toàn bộ thần miếu vào trong.
Ngay sau đó các sợi tơ màu đỏ trên mặt đất không ngừng bay lên và đan xen vào nhau, tất cả hình thành
Tô Kính sắp không nhịn được sử dụng ngũ hành đại pháo tiến hành oanh kích, lúc nhìn thấy vô số linh hồn tàn phá bay vào trong cái kén màu đỏ kia, sau đó bị hấp thu vào trong đã biết rõ cưỡng ép công kích chỉ mang hiệu quả trái ngược, ngược lại sẽ gia tăng lực lượng địch nhân.
Trong thần miếu xuất hiện thứ gì thì Tô Kính không rõ ràng lắm, hắn liên lạc tỷ đệ Thiết Vô Hồn, Thiết Vô Dung nói với Tô Kính.
- Thiếu gia, đó là phân thân thân linh hàng lâm.
- Thần linh phân thân?
- Đúng vậy, rất có thể chính là địa ngục chi chủ.
- Nên làm cái gì bây giờ?
Tô Kính vội vàng địa hỏi thăm. Hai người bọn họ đối thoại, chỉ xuất hiện tại Đường Hà bọn người trong nón an toàn, cũng không có tại hạ cấp quan quân trong công khai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...