Thiếu nữ này trời sinh thông minh, hơn nữa bởi vì huyết mạch cho nên nhớ rõ một ít thường thức của thần linh, tự nhiên sẽ không trở thành tín đồ chính thức. Nàng thức tỉnh muộn một ít, cũng không có biện pháp rời khỏi địa ngục tam đảo, trở thành thần thuật sư bết bát nhất.
Lúc này nàng hiến tế trong đại doanh đều là tín đồ thành tín nhất, mỗi một tín đồ có thể so với thánh tử.
Mấy trăm tín đồ thành tín nhất hiến tế linh hồn, nàng chủ trì hiến tế không có người hỗ trợ nên suýt mệt chết. Nếu không phải đẳng cấp tương đối cao thì nàng không thể hoàn thành hiến tế.
- Là ai giác tỉnh ta?
Một giọng nói uy nghiêm vang lên trong tế đàn. Thiếu nữ kinh hãi, nghĩ thầm chẳng lẽ phạm sai lầm?
Lúc này âm thanh kia biến thành tiếng kêu thảm thiết.
- Địa ngục chi chủ, ngươi đủ rồi! Ta đi giết người còn không được sao, NGAO NGAO!
Thiếu nữ ngạc nhiên, xem ra là địa ngục chi chủ chú ý tế phẩm ở nơi đây, vấn đề là tự mình chú ý hiến tế chứ đâu có chú ý tới sinh linh bị chinh phục?
Địa ngục chi chủ trong thần quốc chinh chiến vô tận đánh qua không ít địa phương, có rất nhiều người đầu nhập vào hắn. Những người này gọi chung là chinh phục giả. Những chinh phục giả này có một ít không đáng tin cậy, địa ngục chi chủ lại chẳng muốn thu hoạch linh hồn của bọn họ, bình thường lâm vào ngủ say và đặt trong thần quốc.
Khi nào muốn tiến hành giết chóc thì cứ giác tỉnh đám chinh phục giả dậy, đầu vào trong vị diện.
Những người này tồn tại là vì thân thể của bọn họ tiến vào vị diện dễ dàng. Mà phân thân thần linh cũng tốt, người hầu cũng được, tiến vào vị diện quá mức khó khăn, hao tổn cũng quá lớn.
Vấn đề duy nhất là thực lực chinh phục giả bình thường sẽ không quá mạnh. Mặc dù có ngoại lệ nhưng những ngoại lệ kia bình thường sẽ bị vùi đầu vào trong chiến tranh thần quốc, cũng không phải đưa vào vị diện.
Trên tế đàn có một đại hán khỏa thân xuất hiện, hắn đầu trọc, đôi mắt hình cầu và không có lông mi, nhìn hắn như quả trứng.
Thiếu nữ đỏ mặt chỉ vào phương xa nói:
- Đi thôi, địch nhân của ngươi tại đó.
Đại hán do dự có nên vươn tay bắt thiếu nữ hay không, thiếu nữ này chủ trì hiến tế, đạt được địa ngục chi chủ chú ý, không chừng còn bị bắt đưa vào trong thần quốc.
Nếu không phải như vậy, hắn nhất định sẽ tiền dâm hậu sát thiếu nữ, giết lại nấu hoặc ăn sống là được.
Nhìn đại hán trần trụi đi xa, thiếu nữ ở sau lưng phun một ngụm, hung dữ nói:
- Ngươi đi chết đi, đồ chơi gì chứ. Ai nha, lần này hiến tế nhưng không có quá nhiều thứ tốt.
Trong tay thiếu nữ là bình thủy tinh màu xanh lá, chất lỏng màu đen sắp tới miệng bình, nàng vẫn có chút không thỏa mãn.
- Chẳng lẽ phục vụ thần linh keo kiệt?
Thiếu nữ lúc này sầu khổ, đây cũng là chuyện không có biện pháp, thần linh nhỏ yếu thời điểm trao đổi căn bản không chiếm được thần ân. Thần linh cường đại khống chế lực lượng quá cường đại, tuyệt đối không ban dư nửa điểm.
- Chịu đựng mười sáu năm, chẳng lẽ hiện tại mới phản bội, quá không đáng, ai, nếu làm nhiều thêm vài năm... Ta đi, ai hầu hạ loại người hỗn trướng như thế chứ. Thiếu nữ vẫn không có chút giác ngộ của tín đồ, nàng xem ra huyết mạch của mình mới là cao quý nhất, Thần linh xem như cái gì, một đám ký sinh trùng mà thôi.
Bình thường nàng không quan tâm chuyện này, tiến vào quốc gia Thần linh khống chế sẽ bị chết cháy. Nàng có thể còn sống sót là chứng minh nàng cường đại, cho nên nàng căn bản không quan tâm người khác thấy thế nào.
Điểm làm nàng khó chịu duy nhất chính là nội tâm.
Thiếu nữ không có chú ý tới chiến trường, nàng lại triệu hoán con quạ đen lớn, sau khi nhảy lên lưng con quạ liền bay lên cao sau đó bay về hướng khác.
Bên kia còn có một tòa thành thị, sau khi đại quân đối phương đánh hạ liền làm nơi trú quân, không chuẩn sẽ thuận tiện sang bằng nó, mình còn có cơ hội.
Đương nhiên Tô Kính không biết chuyện xảy ra bên này, tinh lực của hắn chỉ đủ quan tâm tới chiến trường, hắn không quan tâm chuyện bên ngoài chiến trường, đó là chuyện của thủ hạ. Thân làm thống soái, xử lý tình báo mới là chuyện nên làm, không cần phải tự mình thu thập tình báo.
Tên lỏa hán kia nhảy ra khỏi doanh địa mới làm Tô Kính chú ý.
Một dòng máu tươi bộc phát ngập trời, tên đại hán kia gặp người liền giết, hai tay giống như chiến chùy, hắn chỉ cách không đánh một cái là bộ binh hạng nặng bị đánh thành thịt nát.
Hai tay hắn không ngừng thay đổi, tất cả đều là ảo ảnh, trong quá trình tiến lên, phạm vi mười trượng chung quanh thân thể của hắn là thi thể bay loạn, máu tươi tung tóe.
Vấn đề là nơi trú quân, Tô Kính còn chưa có đánh qua nơi này.
Trên người tên lỏa hán kia, lực lượng quy tắc của địa ngục chi chủ vô cùng rõ ràng, Tô Kính vừa nhìn đã biết không phải người mình. Thế nhưng đại hán này lại chém giết quân đội nhân gian của địa ngục chi chủ, Tô Kính xem không hiểu.
Đương đương...
Có người gõ lên cửa sổ xe, Tô Kính mở cửa sổ, mạnh, ác ma nữ quan mạnh nhất xuất hiện tại cửa sổ.
- Thiếu gia, ác ma kia ít nhất có cấp bậc đại lãnh chúa. Tiến vào thế giới này bị áp chế lực lượng, chỉ tương đương với tiểu lãnh chúa cường đại nhất.
- Đó là cấp bậc gì?
- Trên Kim Đan thất trọng, dưới cửu trọng, rất khó nói.
- Tại sao hắn giết người lung tung thế?
- Đối với ác ma mà nói đây là việc bình thường.
Ác ma nữ quan tỉnh táo trả lời.
- Vì cái gì?
- Lực lượng ác ma đến từ hỗn loạn.
- Các ngươi thì sao?
Tô Kính rất kỳ quái, những nữ quan này bản thân cũng là ác ma, cũng không hỗn loạn chút nào, ngược lại vô cùng có trật tự.
Ác ma nữ quan cảm giác khóe miệng co giật, bất đắc dĩ nói:
- Là điện hạ chỉ đạo có phương pháp.
- Cái gì điện hạ?
Tô Kính nghĩ thầm, đúng là không chúa không lo a, còn không có nhìn ra nàng còn có thủ đoạn bạo lực như thế, có thể khống chế cả thuộc tính của ác ma?
- Là Giang Ninh điện hạ, muội muội của bệ hạ. Cũng không phải thân muội muội, nàng là ma quỷ!
Ác ma nữ quan nghiến răng nghiến lợi trả lời.
Tô Kính còn tưởng rằng này ác ma nữ quan nói hình dung cái gì, hắn cũng không biết Giang Ninh bên cạnh hoàng đế vốn là ma quỷ hàng thật giá thật, trời đưa đất đẩy làm sao lại ở bên cạnh hoàng đế.
Ác ma nữ quan vô cùng sợ hãi này, còn sợ hơn cả hoàng đế.
- Làm sao đối phó hắn?
Tô Kính hỏi trực tiếp.
Ác ma nữ quan nói:
- Dùng năm trăm người chúng ta có thể đổi tính mạng của hắn.
Tô Kính lắc đầu, nói:
- Ta không nói sát thương tổn hao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...