"Một đám khốn kiếp!"
Kim Hổ tàn nhẫn đập mạnh xuống bàn, trong ánh mắt phẫn nộ nhưng vẫn có chút sợ hãi.
Thẩm Đống thật đáng sợ!
Đúng lúc này, một tiểu đệ chạy tới.
"Hổ ca, Đông Tinh Diệu Dương đi đến chỗ chúng ta cắm cờ.
"
"Cái quái gì vậy, đi, đánh Diệu Dương cho ta.
"
Kim Hổ dẫn một đoàn tiểu đệ cùng Đông Tinh Diệu Dương đánh nhau.
Thay vào đó Thẩm Đống lại ngồi trên núi xem hổ cắn nhau.
Hai bên giằng co hơn nửa canh giờ, cuối cùng Kim Hổ không đánh lại, bị Diệu Dương đánh chạy.
Bằng cách này, Thẩm Đống đã có được đường Hoa Viên, đường Giày cùng chợ Nữ nhân, ba con phố còn lại thì bị Diệu Dương thành công chiếm lấy.
Nhưng so sánh với đó, tổng ba con phố của Diệu Dương gộp lại cũng không bằng một con phố Giày của Thẩm Đống, chênh lệch thực sự quá lớn.
Nhưng cho dù như thế nào, địa bàn Vượng Giác cũng đã được phân chia rõ ràng.
Trước tiên Thẩm Đống đưa những anh em bị thương đến bệnh viện, sau đó tìm một hộp đêm lớn, sắp xếp cho anh em thay phiên nhau nghỉ ngơi.
Chủ của hộp đêm đích thân đi ra để tiếp đãi bọn họ, nụ cười nịnh nọt của hắn ta làm cho Thẩm Đống phát tởm.
3h sáng, điện thoại của Thẩm Đống vang lên.
"A Đống, ngươi đang ở đâu?"
"Đường Giày ở Vượng Giác.
"
"Quá tốt rồi.
Tên vô liêm sỉ Hoa Phất nhân lúc Du Tiêm Vượng xảy ra đại chiến ở khắp nơi, dẫn theo hơn 600 thủ hạ đến cướp địa bàn của ta.
"
"Ta sẽ lập tức qua đó ngay.
"
Cúp điện thoại, Thẩm Đống đem bàn giao cho Thiên Dưỡng Sinh phụ trách ba con phố, đích thân dẫn theo hơn 300 tiểu đệ đi đến phố Bát Lan.
Lúc này trên phố Bát Lan đang ở trong tình trạng hỗn loạn.
Thập Tam Muội cùng tiểu đệ của cô ấy hoàn toàn rơi vào thế bất lợi, bị đối phương bao vây chặt chẽ.
"Thập Tam Muội, ta đến rồi.
"
"Các anh em, đánh đi.
"
Thẩm Đống hét lớn một tiếng, cùng Lý Kiệt và Trần Huy tạo thành ba mũi tên, mang theo các huynh đệ thủ hạ trực tiếp xông lên chiến đấu.
Nghe thấy giọng nói của Thẩm Đống, Thập Tam Muội vui mừng vô cùng.
"Các anh em, đã nghe chưa? Cứu binh của chúng ta đến rồi, cố chịu đựng.
"
"Kiên trì cái đầu mẹ ngươi, ta sẽ chém chết ngươi trước.
"
Hoa Phất hét lên lao nhanh về phía Thập Tam Muội đang kiệt sức.
"Bảo vệ lão đại.
"
Các tiểu đệ của Thập Tam Muội liền vội vàng tiến lên ngăn cản.
Không tới 3 phút, hơn bốn mươi người ở cả hai bên đã thiệt mạng.
Tình hình trận chiến vô cùng kịch liệt.
Có 3 phút đệm, Thẩm Đống đã thành công xuyên thủng đội hình của Hoa Phất.
Thập Tam Muội nhìn thấy Thẩm Đống, lập tức chỉ vào mặt Hoa Phất nói: "A Đống, hắn chính là Hoa Phất, chém chết hắn.
"
"Biết rồi.
"
Thẩm Đống, Lý Kiệt cùng Trần Huy ba đại cao thủ lao thẳng về phía Hoa Phất.
"Ngăn bọn họ lại.
"
Hoa Phất giật nảy cả mình, vội vã để bọn tiểu đệ đi lên phía trước ngăn cản.
Vấn đề là những tiểu đệ làm sao có thể ngăn được, tất cả đều bị ba người Thẩm Đống dễ dàng chém chết ngã hết xuống đất.
"Mẹ nó, mạnh quá.
"
Thập Tam Muội không khỏi thốt lên một tiếng cảm thán.
Ba người đánh hơn hai mươi tên côn đồ, bọn họ chỉ mất chưa đầy một phút để dọn sạch sẽ.
Sức mạnh như vậy, quả thực khiến người ta chết khiếp.
Hoa Phất thấy tình thế không ổn, hắn ta muốn chạy trốn, nhưng bị Lý Kiệt đuổi kịp, chém một đao lên đùi của hắn ta.
"A "
Hoa Phất ôm chân, ngã xuống mặt đất.
"Mau tới cứu ta!"
Hoa Phất lớn tiếng kêu cứu, tiểu đệ chung quanh nhìn thấy, ta nhìn ngươi, ngươi lại nhìn ta, không một ai dám tiến lên đánh với Thẩm Đống.
Toàn thân Thẩm Đống tràn ngập sát khí, ánh mắt sắc bén như đao, nhìn chung quanh một vòng, lạnh lùng nói: "Ngày hôm nay, Hoa Phất nhất định phải chết.
Nếu các ngươi không muốn bị chôn cùng hắn ta, thì ngay lập tức cút cho ta.
"
"Trong vòng một phút,những ai còn ở lại đều sẽ chết, không chừa một ai.
"
"Rầm "
Tiếng nói của Thẩm Đống vừa nói ra, bọn tiểu đệ của Hoa Phất từng người từng người chạy còn nhanh hơn thỏ.
Vẻn vẹn nửa phút, trên đường phố chỉ còn lại một mình Hoa Phất.
Khuôn mặt của Hoa Phất tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Hắn ta giống như là một con chó, bò đến trước mặt Thập Tam Muội, khổ sở van xin nói: "Thập Tam Muội, ta sai rồi, đều là ta không đúng.
Ta sẽ cho cô tiền cùng với địa bàn của ta, tất cả đều cho cô, cầu xin cô có thể tha cho ta cái mạng nhỏ này.
"
Thẩm Đống bĩu môi, đưa dao rựa cho Thập Tam Muội.
Thập Tam Muội nhận đao, nhìn Hoa Phất thản nhiên nói: "Xuống bán trứng vịt muối đi.
"
"A "
Một tiếng hét thê thảm, Hoa Phất bị Thập Tam Muội chém vào cổ.
"A Đống, đại ân này ta không lời nào cảm ơn hết được.
Sau này nếu có chuyện gì, mặc kệ ta Thập Tam Muội có thể làm được hay không, nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ.
"
Thập Tam Muội đưa thanh đao trả lại cho Thẩm Đống, trịnh trọng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...