"Nghê tiên sinh, ngươi giống như không muốn giết chết Thẩm Đống."
Nghê Vĩnh Hiếu lạnh lùng nói: "Tổ chức sát thủ của ta đã bị Thẩm Đống giết sạch sành sanh, ta cần thời gian để liên hệ với tập đoàn sát thủ ở bên ngoài."
Hàn Sâm nói: "Thẩm Đống này quả nhiên rất lợi hại."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "A Sâm, người nhà của ta ở đâu? Ta muốn nghe giọng nói của bọn họ."
Hàn Sâm cười nói: "Nghê tiên sinh, ngài yên tâm, ta sẽ không bạc đãi bọn họ đâu."
Nghê Vĩnh Hiếu tức giận nói: "Ta muốn chắc chắn rằng bọn họ còn sống."
Hàn Sâm trầm mặc một lát, nói: "Được.
Ta có thể cho ngươi nói chuyện cùng con gái."
Rất nhanh, giọng nói của một cô bé truyền tới.
"Ba ba, con sợ lắm, người nhanh tới cứu con đi."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "Tiểu Nhiên, con yên tâm, ba ba nhất định sẽ đi cứu con."
Hàn Sâm cướp điện thoại, nói: "Nghê tiên sinh, đã nghe thấy giọng nói của đứa bé rồi, ngài đã yên tâm chưa?"
Nghê Vĩnh Hiếu hít một hơi thật sâu, nói: "A Sâm, coi như ta cầu xin ngươi, ta cho ngươi 50 triệu đô la Hồng Kông, ngươi có thể thả người nhà của ta ra hay không."
Hàn Sâm thản nhiên nói: "Ta nhất định phải nhìn thấy thi thể của Thẩm Đống.
Ba ngày, ta cho ngươi nhiều nhất thời gian là ba ngày.
Còn nữa, Mary cũng không phải là người chủ mưu giết cha ngươi."
Sắc mặt của Nghê Vĩnh Hiếu thay đổi, nói: "Không phải cô ta, là ai?"
Hàn Sâm nói: “Hoàng Chí Thành.
Là hắn ta tìm tới Mary, đồng thời bày ra âm mưu để giết cha của ngươi.
Nếu không thì, ngươi cảm thấy Mary chỉ là một người phụ nữ có thể làm thành chuyện lớn như vậy sao?"
Nghê Vĩnh Hiếu cau mày nói: "Ngươi muốn mượn dao giết người sao?"
Hàn Sâm mỉm cười nói: "Mary rất thông minh, cô ấy đã ghi âm, ngươi nghe một chút đi."
Hai phút sau, Nghê Vĩnh Hiếu nghe xong đoạn ghi âm, nói: "Cảm ơn."
Hàn Sâm thở dài, nói: "A Hiếu, đừng trách ta.
Người trong giang hồ, ai cũng sẽ thân bất do kỷ."
Nói xong, Hàn Sâm cúp điện thoại.
Nghê Vĩnh Hiếu để điện thoại di động xuống, nói: "La Kế, phái người đi đến sân bay Hồng Kông.
Nhớ kỹ, ta không muốn gióng trống khua chiêng, nhất định phải cẩn thận một chút, không thể bị phát hiện."
Mới vừa rồi từ trong điện thoại hắn ta đã nghe được âm thanh của máy bay, đoán rằng vị trí của Hàn Sâm chắc chắn là ở gần sân bay.
La Kế gật đầu, xoay người rời đi.
Nghê Vĩnh Hiếu nhìn sang người bên cạnh nghiêm túc, nói: "A Vũ, đi giết Hoàng Chí Thành."
A Vũ cau mày nói: "Giết một người thanh tra sẽ rất đắt đấy."
Nghê Vĩnh Hiếu hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
Lông mày A Vũ nhíu lại, nói: "Ít nhất năm triệu."
Nghê Vĩnh Hiếuliếc mắt nhìn hắn ta, đi vào trong phòng ngủ lấy ra một cái rương da nhỏ, nói: "Bên trong là một triệu đô la Mỹ, ta đưa tất cả cho ngươi.
Ta muốn ngươi đồng ý,cho dù ta có bị như thế nào, Hoàng Chí Thành nhất định phải chết."
A Vũ trịnh trọng nói: "Ta nhận tiền rồi, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, trừ phi ta chết.
Đây là nguyên tắc làm người của ta."
Nghê Vĩnh Hiếu đem chiếc rương da nhỏ giao cho hắn ta, nói: "Cảm ơn."
Nếu như Thẩm Đống ở đây, nhất định sẽ nhận ra A Vũ tiếng tăm lừng lẫy này.
Chỉ cần trả thù lao, cái gì hắn ta cũng có thể làm.
3h chiều, La Kế truyền tin tức về.
Khoảng cách từ Đại Tự Sơn đến sân bay không tới 3 km, đã phát hiện ra tung tích thuộc hạ của Hàn Sâm ở trong một nhà máy bị bỏ hoang.
Nghê Vĩnh Hiếu vui mừng, lập tức từ xuất phát từ biệt thự đi, dẫn người đi đến Đại Tự Sơn.
Khi đến nhà máy thép, La Kế báo cáo: "Nghê tiên sinh, ta thấy Hàn Sâm, hắn đang ở bên trong."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "Mặc kệ, đi vào."
Hơn 100 người lao thẳng vào nhà máy thép.
"Bùm "
"Bùm "
"Bùm "
Ba tiếng nổ cực lớn liên tiếp vang vọng khắp bầu trời xanh.
Mặt đất xung quanh đều bị chấn động rung chuyển dữ dội.
Sắc mặt Nghê Vĩnh Hiếu thay đổi, nói: "Không được, bị lừa rồi."
Vừa dứt lời, một đám người cầm súng lao ra từ trong xưởng sắt thép, chĩa súng về phía Nghê Vĩnh Hiếu và thuộc hạ của hắn ta.
"A a a "
Những tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thuộc hạ của Nghê Vĩnh Hiếu bị đánh trở tay không kịp, rất nhiều người chết thảm ngay tại chỗ.
Lúc này, xung quanh Nghê Vĩnh Hiếu chỉ còn lại có bảy tám người.
"Nghê tiên sinh, ngươi thua rồi.”Hàn Sâm dùng một giọng nói khàn khàn nói ra.
Nghê Vĩnh Hiếu thấy tình thế của mình đã đi vào bước đường cùng, từ sau chiếc xe đi ra, nói: A Sâm, ngươi cố ý dẫn dụ ta tới đây, đúng không?"
Hàn Sâm cười nói: "Không sai.
máy bay cất cánh sẽ tạo ra âm thanh lớn, ngươi nhất định có thể tìm được vị trí của ta.
Ta chỉ cần dùng một chiêu ôm cây đợi thỏ, mọi việc tự khắc sẽ được sắp xếp ổn thỏa."
Nghê Vĩnh Hiếu gật đầu, nói: "Cha ta nói không sai, ngươi mới là mối đe dọa lớn nhất của Nghê gia chúng ta.
A Sâm, ta có thể chết, nhưng ta cầu xin ngươi không được làm tổn thương Tiểu Nhiên của ta."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...