Sau khi nói chuyện cùng với Thẩm Đống xong, Nghê Vĩnh Hiếu lập tức phái người đi tới nhà của Hàn Sâm.
Kết quả là Hàn Sâm cùng Mary đã biến mất từ lâu.
Sắc mặt Nghê Vĩnh Hiếu vô cùng khó chịu.
Trong 5 đại đường chủ của Tam Hợp hội, người mà Nghê Vĩnh Hiếu tín nhiệm nhất chính là Hàn Sâm.
Hắn ta không bao giờ nghĩ đến người giết chết cha mình lại là Mary vợ của Hàn Sâm.
Nghê Vĩnh Hiếu cầm điện thoại di động lên, bấm số của Hàn Sâm.
“Nghê tiên sinh, ta đã sớm đoán được ngươi sẽ gọi điện thoại cho ta."
"A Sâm, chỉ cần ngươi giết Mary, đem người của ta trả lại cho ta, ta có thể tha thứ cho ngươi."
"Cung đã bắn ra thì không thể rút lại được Nghê tiên sinh, ta xin lỗi."
"Nói điều kiện đi.
Ngươi muốn thế nào?"
"Ta muốn hai điều kiện.
Một, ta muốn năm ngàn vạn đô la Hồng Kông để chạy trốn.
Hai, giết Thẩm Đống."
Nghê Vĩnh Hiếu sững sờ, nói: "Ngươi hận hắn ta như vậy sao?"
Hàn Sâm lạnh lùng nói: "Tên khốn này, đã lừa ta cùng Mary ba ngàn vạn, còn không giữ đúng lời hứa, nói chân tướng sự thật ra cho ngươi.
Đối với loại người này, ta hận không thể chém hắn thành từng mảnh."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "Vụ nổ đó là do ngươi làm sao?"
Hàn Sâm nói: "Đúng."
Nghê Vĩnh Hiếu trầm giọng nói: "Ta cũng vô cùng căm ghét người này.
Được, ta đồng ý với ngươi."
Hàn Sâm nói: "Sau khi hai điều kiện này được hoàn thành, sau khi ta ra được nước ngoài ta sẽ thả người nhà của ngươi ra."
Nghê Vĩnh Hiếu nói: "Ta đưa tiền cho ngươi bằng cách nào đây?"
Hàn Sâm nói: "Cứ gửi thẳng vào tài khoản ngân hàng Citibank của vợ ta là được rồi."
Nghê Vĩnh Hiếu nhíu mày, nói: "Ngươi thật đúng là cẩn thận đấy."
Nếu không thể tiếp xúc được với Hàn Sâm, thì Nghê Vĩnh Hiếu cũng không có cách nào tìm được vị trí Hàn Sâm.
Điều này khiến cho Nghê Vĩnh Hiếu cảm thấy có chút bất lực.
Cúp điện thoại, Nghê Vĩnh Hiếu nói: "A K, ngươi chuẩn bị thế nào rồi? Có thể trực tiếp ra tay với Thẩm Đống hay không?"
A K trầm giọng nói: "Lịch trình làm việc và nghỉ ngơi của Thẩm Đống không có quy luật, chúng ta chỉ phát hiện được duy nhất một sơ hở.
Đó chính là căn biệt thự của hắn canh phòng không nghiêm ngặt, buổi tối hai người vệ sĩ cũng không ở bên cạnh hắn.
Nếu chúng ta tấn công hắn vào sáng sớm thì xác suất thành công sẽ là trên 60%."
Nghê Vĩnh Hiếu gật đầu, nói: "Rất tốt.
A K, buổi tối hôm nay ngươi nhất định phải tự mình dẫn đội, nhất định phải xử lý xong Thẩm Đống."
A K nói: "Vâng, Nghê tiên sinh."
Thẩm Đống cũng không phải là thần tiên, hắn cũng không biết tổ chức sát thủ của Nghê gia sắp tấn công hắn với quy mô rộng.
Sau khi tập thể dục cùng với Thu Đề được một giờ đồng hồ, Thẩm Đống liền ngủ thiếp đi.
Hai giờ sáng.
A K lặng lẽ dẫn mười một người của mình đột nhập vào biệt thự của Thẩm Đống.
Lần này bọn họ dốc toàn bộ lực lượng, không xử lý được Thẩm Đống thề sẽ không bỏ qua.
Vì để bảo vệ cho sự an toàn của Thẩm Đống, cho nên A Hoa đã tìm không ít tiểu đệ tới làm vệ sĩ, thay phiên nhau túc trực 24/24.
Nếu như là người bình thường, thì những vệ sĩ này có thể hoàn toàn ứng phó được.
Nhưng với những sát thủ được huấn luyện chuyên nghiệp như A K, bọn họ vẫn còn kém xa.
A K cùng hai người sát thủ tiến vào từ góc viện Tây Bắc, dùng dao găm dễ dàng giết chết ba người vệ sĩ trẻ tuổi.
Sau đó lần lượt những sát thủ khác nhảy vào sân.
Lần nữa xử lý hai người vệ sĩ đang nằm nghỉ, cuối cùng hành tung của bọn họ cũng bị phát hiện ra.
"Người nào?"
Một vài tiếng hét lớn vang lên trong màn đêm tĩnh lặng.
"Phốc "
"Phốc "
"Phốc "
...
Bọn người AK không tiếp tục ẩn nấp nữa, họ lao tới và bắn chết sáu người vệ sĩ một cách dễ dàng.
Tất cả những vũ khí mà họ sử dụng là súng lục giảm thanh, mà lại chỉ một phát liền bắn trúng điểm giữa lông mày của đối phương cho nên không phát ra âm thanh lớn.
"Phòng ngủ trên tầng hai."
A K đá tung cửa phòng khách, bốn tên sát thủ lao vào.
"Bùm.
"
"Bùm.
"
"Bùm.
"
"Bùm.
"
Bốn tiếng súng vang lên, bốn người sát thủ bước vào phòng khách đầu tiên còn chưa kịp hét lên thì đã bị đạn súng xuyên qua trán.
Người ra tay đương nhiên là Thẩm Đống.
Tiếng hô hét của một người vệ sĩ bên ngoài đã đánh thức Thẩm Đống.
Sau khi giấu kỹ Thu Đề đi, Thẩm Đống gọi điện thoại cho A Hoa và rời khỏi phòng ngủ.
Từ trong hệ thống lấy ra hay cây súng, Thẩm Đống đứng từ trên tầng hai chĩa khẩu súng về phía cửa phòng khách.
Sau khi thấy bốn sát thủ lao vào, khi con mắt của bọn họ còn chưa kịp thích ứng với môi trường trong phòng khách, liền bị Thẩm Đống giải quyết trong chớp mắt.
Thiện xạ cao cấp do hệ thống ban cho có một ưu điểm vô cùng lớn, đó chính là tay trái hay tay phải đều có loại kỹ năng này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...