Chó điên hiểu ý của Thẩm Đống rồi nói: "Ta có 200 vạn."
Thẩm Đống cắt ngang, nói: "Chỉ có 200 vạn.
Vậy thì không được, ngươi chỉ có thể chết quách đi thôi."
Chó điên vội vàng nói: "Không, trong tay ta còn có hơn 300 vạn tiền bán bột trắng.
Cộng lại là có hơn 500 vạn."
Thẩm Đống đứng dậy nói: "A Hoa, ghi chép lại, phái người đi lấy tiền.
Nếu như hắn ta không nói dối thì thả hắn ta đi."
A Hoa gật gật đầu: "Vâng."
Rời khỏi phòng VIP, Thẩm Đống nhẹ giọng bảo Phi Cơ: "Tên chó điên không thể sống được."
Phi Cơ đáp: "Đống ca yên tâm, em sẽ xử lý sạch sẽ."
Buổi trưa khi Thẩm Đống đang ăn thì a Hoa mang cái rương đến.
"Đống ca, tổng cộng có 530 vạn, tất cả đều ở bên trong."
Thẩm Đống bảo a Hoa ngồi xuống, nói: "Cùng nhau ăn cơm đi."
A Hoa cũng không khách khí, liền ngồi xuống đối diện Thẩm Đống, cầm đũa lên, ăn xong rồi đứng dậy.
Thẩm Đống nói: "Tang Đông có hơn một ngàn vạn, tên chó điên có hơn 500 vạn, bán bột trắng này thật có tiền nha."
A Hoa thấp giọng nói: "Đống ca, không phải ngài định đi bán bột trắng đấy chứ?"
Thẩm Đống cười nói: "Ta chỉ cảm thán thôi.
Làm loại việc này, sinh con trai liền không có lỗ đít."
A Hoa liền yên tâm, nói: "Đống ca nói phải."
Ăn cơm xong, Thẩm Đống cầm cái rương, mở nó ra xem một chút, nói: "A Hoa, ngươi đi cùng ta cũng được hai năm rồi đi?"
A Hoa nói: "Hai năm bốn tháng."
Thẩm Đống hỏi: "Ngươi cảm thấy ta đối với ngươi thế nào?"
A Hoa trịnh trọng nói: "Ân trọng như núi."
"Chó má."
Thẩm Đống nói: "Đi theo ta lâu như vậy, lại để cho ngươi với bà nội ở trong cái ngôi nhà rách nát kia, nói thật, ta thấy rất hổ thẹn."
Nói xong, Thẩm Đống lấy từ trong rương ra 200 vạn, đặt vào một cái túi to, nói: "Đi mua căn nhà mới đi, chu lo ổn thỏa cho lão thái thái."
A Hoa kinh ngạc đứng lên, nói: "Đống ca, như này nhiều quá."
Thẩm Đống trừng mắt hung hăng nhìn hắn một cái, nói: "Bảo ngươi lấy thì cứ lấy đi, không nghe lời thì cút đi cho ta."
A Hoa hốc mắt đỏ bừng lên vì cảm động, trong lòng có cảm giác “muốn chết vì tri kỷ”.
Hắn ta nhận lấy tiền, đối với Thẩm Đống cung kính nói: "Tạ ơn Đống ca."
Thẩm Đống khoát khoát tay, nói: "Nhớ cho kỹ, đây là tiền cho ngươi và lão thái thái, nếu ngươi dám dùng nó làm việc xấu, ta liền đánh gãy chân ngươi."
A Hoa nói: "Đã rõ.
Lúc nào có thời gian, ta liền đi mua nhà mới."
Thẩm Đống cười cười, nói: "Đi ngay đi."
A Hoa vừa đi, Thẩm Đống nhận được cuộc gọi của Thập Tam Muội.
"A Đống, rảnh không? "
"Vừa mới ăn cơm trưa xong, Thập Tam Muội, có chỉ thị gì không? "
"Ngươi hiện tại lợi hại như vậy, ta nào dám ra lệnh gì cho ngươi a.
A Đống, Quốc Hoa muốn hẹn ngươi đến phố Bát Lan uống trà."
"Ta tới ngay."
"Ngươi tin tưởng ta vậy sao?"
"Đương nhiên, nếu ngay cả người có nghĩa khí như Thập Tam Muội mà cũng không đáng tin, thì ta còn có thể tin ai đây?"
...
Một tiếng sau, Thẩm Đống đem Thiên Dưỡng Sinh cùng Phi Cơ tới phố Bát Lan.
Tại một quán trà, trông thấy Thập Tam Muội và Quốc Hoa.
Thập Tam Muội nói: "A Đống, lại thử trà Phổ Nhĩ ngon nhất quán này của ta nào."
Thẩm Đống ngồi xuống bên cạnh Thập Tam Muội, cười nói: "Vậy thì ta phải nếm thử, nếu ngon, ngươi phải cho ta mang về một ít."
Thập Tam Muội hào phóng nói: "Ta cho ngươi mười kí."
Thẩm Đống nhấp một ngụm trà, gật gật đầu, nói: "Quả thật không tồi.
Mà tận mười kí, ta uống không xuể, hai kí là đủ cho ta uống cả năm rồi."
Hai người nói qua nói lại vài câu bông đùa, Thập Tam Muội nói:"A Đống, vị này là Đường chủ Quốc Hoa của Tam Hợp Hội."
Quốc Hoa hung hăng hỏi: "A Đống, người của ta đâu?"
Thẩm Đống đã biết rõ còn cố ý hỏi: "Người mà ngài nói là ai thế?"
"Bộp"
Quốc Hoa đập bàn một cái, nói: "Bớt ở trước mặt ta mà làm bộ làm tịch.
Chó điên đâu? Giao hắn ra đây cho ta.
Nếu không thì đừng trách ta không khách khí với ngươi."
Thẩm Đống cười cười, nói: "Thật có lỗi quá, chỉ sợ là ngài không gặp được hắn nữa rồi."
Quốc Hoa lạnh lùng nói: "Ngươi có ý gì?"
Thẩm Đống không nhanh không chậm nói: "Phi Cơ, ngươi nói cho ngài ấy biết, tên chó điên đang ở đâu?"
Phi Cơ đáp: "Tên chó điên đã bị quăng xuống biển, hiện tại hẵng là đã bị cá mập ăn rồi."
Quốc Hoa giận tím mặt, đứng dậy, chỉ vào mặt thẩm đống, nói: "Ngươi dám động đến người của ta?"
Thẩm Đống bình tĩnh nói: "Chó Điên dám tới địa bàn của ta bán bột trắng.
Nếu hắn ta không chết, thì về sau ta sao có thể tung hoành được nữa."
Thập Tam Muội nói: "A Đống, đừng đùa nữa."
Thẩm Đống nói: "Ta từ đầu đến giờ không có nói đùa."
Quốc Hoa tức giận, cười đáp: "Được, rất được.
Thẩm Đống, ngươi đợi đấy, ta sẽ mang người đến Đồn Môn tìm ngươi."
Thẩm Đống gật gật đầu, nói: "Hoan nghênh."
Quốc Hoa thở hổn hển rời đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...