Sam đang lao tới vội sựng chân, hắn nhướng mày nhìn sững chị dâu tương lai, vệ binh chuyển cái nhìn không tưởng tượng nổi sang kẻ “lợi dụng” nay thành người thân quen, hắn lom lom nhòm từ chân lên đầu, đối nghịch gã lùn một mẩu, “vùng trời” thân cao vai rộng, vóc dáng tráng kiện, không to đô thô thiển như đám cuồng gym, chẳng hằn sát vào người lộ rõ khớp xương như bọn chuộng style chắc nịch, khô quắt queo hệt que củi, cơ bắp “vùng trời” đạt chuẩn mọi tiêu chí quốc tế.
Thể hình hoàn mỹ tương xứng thần thái soái ca đẹp không góc chết.
Ôn hòa thân thiện, mày kiếm đen đậm tựa nét phác họa thanh nhã cho đôi mắt sáng hơn sao trời.
Nhưng hễ tức giận hay quyết đấu, chân mày xiên chéo xuống ánh mắt sắc lẻm.
Sát khí biến mất dưới nụ cười ấm áp như thái dương tỏa nắng, đôi môi hồng nhuận khẽ hé khóe miệng hờ hững khiến fangirl lịm tim, đám mê trai đẹp lập tức phát cuồng, toàn trường ầm vang tiếng hét kinh dị chấn khiếp rừng núi:
“Kyaa...!nam thần của em, em yêu anh!”
“Anh lấy vợ đi, để em còn đi lấy chồng, anh ơi!”
“Trời ơi, cả đời này em không lấy chồng để chờ anh, soái ca của lòng em!”
“Ngắm anh thôi, tim em cũng thổn thức nè, Kai ơi!”
“Trời ơi, ánh mắt long lanh dịu dàng ấy, bờ môi mềm mại hơn môi con gái ấy, em chết mất thôi, Kai ơi!”
“Anh ấy hôn vào má mình thôi, mình nguyện ở giá cả đời!”
“Hát cho em nghe bài “Ánh sao băng qua mắt em” đi anh ơi!”
Tín đồ điện ảnh và lũ khoái nổi tiếng chen lấn xô đẩy, cả lũ cùng gái rụng trứng tranh nhau vây lấy thần tượng:
“Tôi xem mọi phim anh đóng.
Xin chụp với tôi một tấm!”
“Tôi cũng là fan cuồng của ông hoàng phim hành động! Ký vào áo cho tôi đi!”
“Tôi là fan mười năm của anh, hâm mộ từ ngày anh còn đóng vai phụ!”
“Tôi mua không sót một đĩa CD ca nhạc, sưu tập hết mọi phim bom tấn bản gốc của anh!”
“Ôi trời ơi, thần linh ơi, ngó xuống mà coi! Không ngờ ông hoàng phim hành động lại là anh trai của Hanna!”
“Anh nào em nấy, anh soái ca, em thuần khiết! Ngưỡng mộ hết nấc!”
Đám phóng viên chầu chực nãy giờ không bỏ lỡ cơ hội, thi nhau quay video mọi diễn biến, chụp ảnh từng tình huống từ nhỏ đến lớn, vô số câu hỏi đổ ập xuống đầu người của công chúng:
“Anh đang đóng phim bom tấn, vì sao lại bỏ dở giữa chừng?”
“Có phải vì em gái anh gặp sự cố không ạ?”
“Đoàn làm phim chắc chắn bắt anh đền bù thiệt hại.
Anh sẽ giải quyết ra sao, thưa anh?”
“Nếu họ bắt anh về phim trường, anh có đồng ý không?”
“Chuyện này ít nhiều ảnh hưởng danh tiếng của anh, tập đoàn âm nhạc đang quản lý anh cũng sẽ nhảy vào cuộc, anh có hối hận không?”
“Anh cảm nhận thế nào về gia đình Hoàng Kim?”
“Xin anh cho biết nhận xét nhân cách Hoàng Kim?”
“Hoàng Kim và em gái anh hẹn hò lâu chưa, thưa anh!”
“JK mới tìm thấy con cháu thất lạc sau hơn ba mươi năm, anh có muốn chúc mừng hay nhắn gửi điều gì đến gia đình họ không?”
“Anh đánh giá ba nàng công chúa thế nào ạ?”
“Tháng trước tập đoàn điện ảnh Tinh Không mời Băng Sương và Tuyết Lan đóng vai nữ chính, nhưng công chúa từ chối, anh là nam chính trong phim đó, anh có tiếc không?”
Kai cười với đám đông nhưng luôn trìu mến hướng về em gái.
Hanna hổn hển chống tay xuống gối, kế bên là Rose thở phù phù lau mồ hôi rịn trán, người chau mặt kinh hoàng, người nhếch miệng tặc lưỡi trông cây cối cùng tạp vật bị phá tan hoang, nếu các nàng đến chậm, có lẽ kết quả còn tệ hơn.
Hanna cất bước nhưng liền khụy xuống đất, nhíu mày ôm chặt cổ chân bị trặc lúc chen vào dòng người.
Nụ cười tắt ngấm trên môi Kai, hoảng loạn phủ u xám lên ánh mắt rạng ngời, chẳng e ngại đánh mất hình tượng, anh trai chen đẩy đám đông để đến bên em gái.
Sam chưa hết ngỡ ngàng thân thế Kai, phát giác chị dâu bị thương, hắn giật thót lao tới người thân, hất ngã hết cú quạ cản đường, tên coi trọng tình nghĩa gầm lên:
- Con mẹ lũ rảnh háng hãm...!chúng mày cút hết cho bố!
Mọi người khiếp hãi tránh xa tên điên lên cơn bất chợt.
Sam vẫn gào thét như thú dữ:
- Đứa nào còn lải nhải quấy nhiễu chị tao, bố cho chúng mày ăn cháo mãn kiếp! Cút!
Cả lũ sợ quắn người đếch dám nhúc nhích ho he nửa câu.
Rose ngớ ra trông tình huống “kỳ” và “lạ” đến đứng hình, nàng mắt tròn nom Sam bấn loạn vồn vập hỏi chị dâu cứ như Hanna sắp chết đến nơi:
- Chị, chị bị thương hả? Đứa nào dám đụng vào chị tao?
Cú quạ hốt hoảng xua tay lắp bắp nói không phải tôi.
Đám láo nháo liên tục nói chúng tôi không làm gì hết, tôi còn chẳng dám lại gần chị dâu cậu.
Rose đếch quan tâm chuyện nhảm nhí, nàng mắt dẹt trân trối ngó Kai lo lắng đến nỗi mồ hôi túa ướt mặt, hốc mắt đỏ nhoèn lệ cay đau xót như thể Hanna bị tàn phế, gã nhẹ nhàng chạm chân em gái, dịu dàng áp tay lên má người thân:
- Em đừng vận động kẻo ảnh hưởng vết thương, nha!
Từ “nha” ngọt muốn xỉu khiến fangirl hâm mộ lại ghen tị Hanna.
Rose lén cười khục hai gã đàn ông hổ báo cáo chồn nhưng lại sến súa, thể hiện tình cảm sâu đậm vượt max “thái quá”, vệ binh gầm gừ dọa nạt cục đời rồi ân cần hỏi han chị dâu.
Kai chẳng nghe mọi âm thanh, chẳng thấy mọi vật, chẳng màng mọi thứ xung quanh, tâm tư gã lúc này chỉ còn duy nhất...!“én nhỏ”, mắt không chớp lần nào mà đau đáu nhìn vết sưng nơi cổ chân em gái.
Kẻ lý trí cảm nhận một sự bất ổn không hề nhẹ trong tình cảm của “vệ binh” và “vùng trời”, cách hai người xung động còn bất thường hơn cả tình nghĩa “sâu nặng”.
Nàng che miệng cười khúc khích.
Sam đang bực, “gái xinh” chọc tức, cô nàng còn bắt chước icon hee hee trên ứng dụng chat mà hắn ngứa mắt nhất, tên nóng tính gào mồm lên:
- Cười cái gì, đồ vô duyên!
Rose làm bộ tỉnh bơ nhưng khóe miệng xinh xắn vẫn múm mím cười, nàng lia Kai, liếc Sam, nháy mắt với Hanna:
- Ơ hờ, một ông anh trai, một ông em chồng, “điên” và “cuồng” như nhau.
- Nàng cười duyên giơ ngón cái nháy mắt với cả ba người - Nhưng nhân cách miễn chê! He he...!
Sam lớ ngớ chưa biết ẩn ý trong câu nói là gì, Kai chú tâm chăm sóc em gái từ đầu tới cuối nên đâu thấy lời sâu sa, chỉ có Hanna - tri kỷ của tri kỷ mới hiểu ý nhau, nàng cúi đầu cười thầm người thân bị lộ tính quan tâm vượt mức thái quá đến gia đình mà không biết, “vùng trời” và vệ binh có lẽ còn chẳng nhận ra phức cảm bất thường đó.
Nàng múm mím ngắm hai người mới nãy đánh nhau dữ dội, nay luống cuống chân tay, vệ binh lúng túng nửa muốn đỡ, nửa muốn nhường cho Kai vì lỡ xúc phạm “vùng trời”.
Hắn gãi đầu bứt tai đếch biết nên xử sự thế nào.
Kai không lấn cấn với Sam, chẳng ngần ngại đời soi mói đánh giá, anh trai bộc lộ tình nồng ấm áp, cái tình không hề bình thường gây cảm giác ngoài em gái, thế giới này chẳng còn ai trong mắt gã.
Kai quỳ một chân và xoay lưng về phía em gái:
- Anh không làm em ngã nữa đâu! - “Vùng trời” khẽ nói với “én nhỏ” - Về thời thơ ấu với anh nào!
Rose chúm chím miệng cười hi hi trông Sam ngây ra, miệng cứ há đếch ngậm lại nổi trông chị dâu không ngại ngùng tiếng fan phấn khích hò hú, nàng càng chẳng bận tâm ánh đèn flash chớp nháy hào quang ảo vọng, mà háo hức giống hệt đứa trẻ được tặng quà, tươi cười rạng rỡ choàng tay qua vai anh trai.
Sam chưa từng thấy chị dâu vui như lúc này, hắn ơ ơ tiếc nuối và ước người cõng là mình.
Rose cố ý ném nụ cười trêu chọc, Sam hếch môi lừ mắt, cô nàng híp mi ngó Sam đang dõi theo Kai - người anh nhấc từng bước chân, cẩn thận trong từng động tác, xốc nhẹ em lên lưng, đôi tay rắn chắc nắm khẽ nhưng đủ đem đến cảm giác an toàn cho em mình.
Anh trai không còn là cậu bé yếu ớt cõng em lại ngã sóng soài như xưa.
Gã thành “vùng trời” của em gái.
Chỉ cần ở bên “vùng trời”, bình yên sẽ đến với “én nhỏ”, nàng không e ngại cục đời và chẳng sợ bất kỳ ai.
Mọi thứ, mọi vật và mọi người không thể vướng bận tâm trạng hai người.
Anh và em khẽ cười mà khóe mi hoen đẫm nước mắt, tình thân phải chờ quá lâu để đón nhận cảm xúc sâu lắng này.
Từ nay về sau, “cánh én” và “vùng trời” không còn khoảng cách không gian và thời gian nữa.
“Vùng trời” và “én nhỏ” hân hoan niềm vui bình dị, một đám cảnh sát rào rào kéo đến.
Sam chép miệng thở phù, mẹ kiếp, đi đâu cũng đụng thằng cha khó ưa Kim, ám mình cả đời cũng thôi đi, lần này kéo tụt cảm xúc của chị dâu.
Sam chửi loạn trong đầu trông Kim đếch xã giao mà vào ngay chủ đề chính:
- Chính quyền cấm vào rừng, các anh lại phá làng phá xóm, mời tất cả về đồn!
Hanna lúng túng muốn anh đặt mình xuống đất.
Kai vẫn bình thản cõng em gái, gã từ tốn nói với cảnh sát:
- Luật Hồng Hoang quốc phạt tiền kẻ vô rừng trong ngày cấm.
Nhưng hôm nay không phải chủ nhật.
- Các anh quậy tanh bành rừng núi là tội phá rừng, phạt tiền không đủ sức răn đe!
Gã cười nhẹ:
- Chậc, đủ sức răn đe đó để trừng phạt lâm tặc, chúng tôi không phải bọn tiều phu đốn củi!
Đám đông đang sợ bị phạt nhưng nghe giọng điệu hài hước, ai nấy nén tiếng khục khục.
Rose bụm miệng cười phong cách trào phúng.
Sam trố mắt nhòm Kai, hắn đếch ngờ anh trai của chị dâu lại vừa lì vừa nhây giống mình, thằng em thích thú nghe ông anh đốp chát cảnh sát, nói câu nào chất lừ câu đó.
Kai vẫn vỗ về nhỏ nhẹ trấn an em gái và giở luật với cảnh sát:
- Anh em tôi nghịch ngợm bẻ cành ngắt lá thôi, ai ngờ cây cối xứ này vừa yếu lại vừa già, đụng nhẹ liền đổ rầm rầm.
Kim chưa từng bị bắt bẻ đến cứng họng, gã vẫn vớt vát danh dự và bảo vệ pháp luật:
- Các anh đập nát khoảng rừng rộng lớn, tôi chưa thấy bọn lâm tặc nào phá hoại môi trường nặng hơn thiên tai thế này!
Kai thở phù mệt mỏi với gã cảnh sát chấp pháp nghiêm minh:
- Đồng chí coi lại luật đi, luật quy định phạt tiền trong ngày cấm, ai chặt phá rừng đi tù bốn năm, chúng tôi vào rừng ngày bình thường và nhổ chớ đâu có chặt.
Đống cây gãy đổ còn nguyên khúc, khúc nào ra khúc đó, đằng nào nhà nước chẳng đốn cây lấy gỗ, anh em tôi giúp miễn phí cho Hồng Hoang quốc đó!
Sam khoái chí giơ ngón cái tán thưởng khiến Kim tức nổ mắt, gã cảnh sát lầm bầm chửi thề tên trẻ trâu quậy một mình chưa đủ, hắn còn lôi kéo ngôi sao thế giới đi phá phách.
Phượng Hoàng im lặng nãy giờ mới lên tiếng, nàng đếch chịu nổi lý sự cùn càng nghe càng chối tai:
- Đừng đổi trắng thay đen, tội phá rừng không thể đơn giản nộp tiền phạt là xóa án!
Kai xốc nhẹ em gái lên lưng lần nữa, gã vẫn ung dung cãi lý:
- Anh em tôi bị bắt tội phá rừng, cảnh sát phải gô cổ hết người Vĩnh Hằng từng xả rác, truy nã khách bốn phương từng đến đây phóng uế.
Pháp luật mới công bằng, xã hội mới dân chủ, quốc gia mới văn minh! Các người hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, anh em tôi tự nhốt vào tù.
Các người thất bại, chúng tôi quyết không chịu ấm ức bóc lịch, ăn cơm cân, mặc áo số một mình!
Đám fan và phóng viên đương sùng bái liền câm bặt, tất cả ngầm chửi kẻ kéo mình chết chung.
Cảnh sát nghệt mặt nhìn nhau, bó tay bất lực với gã hoạt ngôn miệng lưỡi sắc bén.
Kim ghét nhất bị đe dọa, gã cảnh sát “du côn” quát lớn:
- Anh uy hiếp cảnh sát, tội tăng thêm một bậc!
Tình hình căng thẳng theo từng lời nói, dây dưa mãi với lũ cớm cũng chẳng hay ho gì, Kai tạm đặt em gái xuống đất, lục tìm điện thoại trong áo, áo khoác rách tơi tả lúc đánh nhau, huống hồ iPhone, hắn méo mặt trông phương tiện liên lạc bể vỡ, chép miệng mượn điện thoại của em gái và gọi video call để luật sư giải quyết.
Kai đưa máy cho Kim bàn chuyện xử lý với luật sư.
Gã cảnh sát nghe phân tích:
- Chào đồng chí cảnh sát, thân chủ của tôi là siêu sao thế giới, gã đấu với anh ấy đâu phải tay vừa, hai người mang ảnh hưởng tầm cỡ quốc tế đi tù, sự kiện này chấn động toàn cầu, Hồng Hoang quốc thành miếng mồi ngon cho mọi thể loại đánh chén.
Dân Hồng Hoang sẽ náo loạn từ internet ra ngoài đời thực, thế giới cũng lao vào ăn hôi, chuyện bé xé ra to, từ một buổi tập thể dục biến thành cuộc chiến không có hồi kết.
- Luật sư thở phù chốt hạ - Thân chủ tôi là người Thái Dương, anh ấy bị pháp luật Hồng Hoang trừng phạt, ngoại giao hai nước không êm đẹp nữa, ngoại giao bất ổn, vô số hệ lụy thi nhau leo thang.
Tôi, anh hay bất cứ ai chẳng thu dọn tàn cuộc nổi đâu!
Dân xứ này manh động nguy hiểm thành tính, thế giới kỳ thị trên mạng ảo, mỉa mai con quái vật Hồng Hoang quốc.
Một mình Sam đi tù gây bão dư luận.
Kai là ông hoàng phim hành động, hai năm nay ngự trị top nhân vật mang tầm ảnh hưởng thế giới, sức hút với quốc tế hơn cả Hoàng Kim.
Gã là đại sứ danh dự, một trong những biểu tượng hàng đầu Thái Dương quốc, mỗi năm rót tiền khủng đầu tư vào các dự án của chính phủ và hoàng gia Thái Dương, chính phủ cùng hoàng gia đều trọng thị gã.
Kim còn nghe đồn có thế lực bí ẩn hậu thuẫn Kai.
Già néo ắt đứt dây, mọi chuyện rối tung rối mù, Kim cùng đội cảnh sát đếch sợ thế lực gì đó, nhưng không thể khiến quan hệ ngoại giao hai nước sụp đổ.
Trầm ngâm suy xét một hồi, kẻ chấp pháp đành nhượng bộ, Kim kiếm cớ hợp lý để giảm tội nhằm tránh pháp luật bị coi thường:
- Mai là ngày ân xá toàn quốc, có thể miễn ngồi tù nhưng phải xử phạt hành chính, giấy phạt gửi về cho ai vào rừng hôm nay.
Chúng tôi sẽ chờ luật sư của anh ở đồn cảnh sát.
Cảnh sát làm thủ tục với tất cả, chụp ảnh, lấy lời khai và lưu địa chỉ từng người xong, toàn bộ lục tục ra về.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...