Hồng Điệp Yêu
"Ta sẽ xử lí con ranh hỗn láo đó trước sau đó sẽ thiêu trụi Nam Thị của các ngươi."
Nói rồi rắn khổng lồ kia ngửa nhẹ đầu lên rồi phả xuống kết giới một luồng hỏa khí.
Bên dưới, Trần Khải Ngôn nhận thấy thời cơ đã đến liền mau chóng lên tiếng "Sư muội.
Chạy mau!"
Bạch Ngân Hoa nghe thấy lời hắn nói, khóe miệng khẽ nhếch lên rồi mau chóng rút dây trói thoát thân.
Vừa dùng ngự kiếm bay ra khỏi kết giới, nàng mau chóng kêu gọi để thu hút sự chú ý từ nó "Này Ngải Xà đại quái! Ta ở đây! Có giỏi thì bắt ta đi!"
Xà yêu nghe thấy liền quay đầu lại, nó thấy nàng biết ngự kiếm liền biết ngay nàng là người tu tiên, tức giận quát "Được lắm! Nam Thị các ngươi đủ bản lãnh để gọi môn phái tu tiên khác giúp đỡ.
Không lẽ các ngươi đã quên Nam Hiên phái năm xưa rồi hay sao?"
Nó vừa nói xong sấm sét liền nổi lên dữ dội thể hiện sự phẫn nộ ở bên trong nó.
Người dân nghe thấy liền sợ hãi mà đồng loạt mau chóng biện hộ.
"Đại nhân tha mạng! Chúng hạ dân thật sự không biết gì!"
"Bọn ta thật sự không biết gì hết!"
"Ngải Xà đại nhân tha mạng!"
"Xin tha mạng!"
Trong lúc đó Thừa Phong cùng Khải Ngôn đã mau chóng đi thiết lập trận pháp ở chỗ hẹn.
Bạch Ngân Hoa ở bên nhận thấy tình hình không ổn, liền cố gắng thu hút nó lần nữa.
"Này rắn thối! Xem ra ngươi cũng không quá ngu ngốc nhỉ? Nhưng không phải người nói muốn ăn đầu ta sao? Ngươi còn chờ gì nữa mà không đuổi theo ta!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi liền mau chóng bay thẳng về phía rừng sâu.
Xà yêu nghe thấy liền bị thu hút, nó nhìn lại bá tánh đang quỳ bên dưới rồi chua ngoa nói "Ta đi xử nó trước! Sau khi ta quay lại, ngày hôm sau sẽ không còn Trấn Nam Thị trên bản đồ nữa đâu." Vừa dứt lời nó liền đuổi theo hướng của Bạch Ngân Hoa rồi đi vào rừng sâu, mặc kệ tiếng khóc thảm thiết, tiếng gọi vang xin của bá tánh bên dưới.
...----------------...
Trong rừng, hai nam nhân kia vừa bố trí xong trận pháp thì Bạch Ngân Hoa trên ngự kiếm bay tới.
Thấy nàng chạy tới Lục Thừa Phong liền lo lắng thăm dò "Sao rồi? Muội có bị thương không đấy?"
Bạch Ngân Hoa nghe xong liền nhăn mặt vẩy vẩy tay ngụ ya bảo không sao "Ây yaaa! Đã là lúc nào rồi còn lo cho ta? Hai người đã xong chưa? Con quái thú đó sắp bay tới rồi đấy!"
Trần Khải Ngôn mau chóng đáp "Đã xong cả rồi! Chúng ta mau tìm một nơi ẩn náu để chờ thời cơ.
Ở đây không tiện cho nó bay cho nên chắc chắn nó sẽ luồng lách xuyên qua những cái cây mà đến chỗ chúng ta nhanh thôi."
Hai người kia nghe xong liền gật đầu rồi cả ba mau chóng nấp ở bên trong tán cây lớn gần đó.
Quả thật chưa bao lâu thì từ phía bắc đã nghe thấy tiếng xào xạc của những tán cây gần đó.
Âm thanh đó càng ngày càng đến gần kèm theo đó là hơi thở mãnh liệt của xà yêu.
Bạch Ngân Hoa nôn nóng mau chóng nhảy ra thu hút sự chú ý của nó, khiến nó tiến đến nhanh hơn "Này đồ rắn thối! Ta ở đây!"
Rắn khổng lồ kia nghe thấy liền mau chóng mắc bẫy mà lao tới với tốc độ nhanh đến chóng mặt.
Bạch Ngân Hoa thấy nó lao đến liền sốc trợn tròn cả mắt, tay chân cứng đờ ra đến không động đậy được, nàng sợ hãi mà hét to lên "Mau hành động!!!!"
Hai nam nhân kia cũng mau chóng nhảy ra, Trần Khải Ngôn nhìn Thừa Phong gật đầu, y cũng hiểu ý rồi mau chóng nhảy qua một bên, mặt đối diện với Khải Ngôn.
Xà yêu lao tới, toàn thân trải trên khu vực có trận pháp.
Trong lúc nó còn hoang mang, Lục Thừa Phong cùng với Trần Khải Ngôn kết hợp ăn ý với nhau tạo nên một trận pháp phong ấn nó lại.
Trong lúc nó đang còn hoang mang, Trần Khải Ngôn mau chóng ném lưới bắt yêu qua cho Ngân Hoa "Sư muội! Mau dùng lưới bắt yêu trói nó lại!"
Bạch Ngân Hoa nhận lấy, mau chóng thi triển pháp thuật.
Chiếc lưới nhỏ hóa lớn bao trọn thân hình to lớn của xà yêu.
Nàng thấy vậy mau chóng đắc ý cười lớn "Hahaha.
Xà yêu ngốc nghếch! Ngươi có gì mà ghê gớm chứ? Mau lại đây lấy đầu của bổn cô nương đi!"
Xà yêu bị khiêu khích, nó tức giận giãy giụa tìm đường thoát.
Mồm cũng không quên dùng giọng điệu ngoa ngắt đáp lại nàng "Được lắm ranh con, ngươi lại còn có quý nhân trợ giúp? Đợi ta thoát khỏi cái trận pháp quỷ quái này sẽ xé tan cái lưới rách nát kia, tiếp đến là đến ngươi!"
Bạch Ngân Hoa nghe xong liền đáp lại "Hahaha.
Đợi ngươi thoát ra được, ta đã thành bà cụ tóc trắng rồi nhỉ?"
Nhận thấy sức mạnh của trận pháp phong ấn cùng với lưới bắt yêu làm cho công lực dần dần bị hao tổn, Lục Thừa Phong mau chóng lên tiếng "Bạch tiểu thư, muội đừng nói nhiều với nó nữa.
Mau dùng Hồng Quang Kiếm của muội tiếp thêm sức mạnh cho trận pháp này đi."
"Được!"_Bạch Ngân Hoa nói rồi đưa tay ra triệu hồi thanh kiếm, nàng tinh nghịch xoay hai vòng rồi chiếu thẳng vào trung tâm trận pháp.
Cả ba dồn lực lại khiến con quái thú kia đau đớn về thể xác mà liên tục hét lên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...