" Kookie về bên đấy học nhanh rồi về đây ở với ba mẹ nhá" Hôm nay là ngày cậu cùng anh quay lại California, vì vậy ba mẹ hai nhà cùng ra sân bay tiễn hai người, mẹ Kim ôm cậu vào lòng lưu luyến nói.
" ở với con" anh bên cạnh cười nói.
" ai mà gả cho mày đâu mà cười" mẹ Kim liếc anh rồi buông cậu ra.
" Kookie sang đấy học con nhé, bảo mấy đứa bên đấy lần sau về thăm ba mẹ nha" ba Jeon xoa xoa đầu cậu yêu thương dặn dò.
" Taehyung chăm sóc Kookie cho tốt đấy" Ba Kim vỗ vai anh bảo.
" Tụi con nhớ rồi, mẹ ơi đừng buồn, Kook sẽ nhanh về với mẹ thôi, mẹ nhớ con thì sang thăm con nha" cậu thấy mẹ Jeon mắt đã rưng rưng, ôm bà vào lòng an ủi.
" mẹ biết rồi, hai đứa mau vào trong đi" bà cũng ôm lấy bảo bối của mình sau đó liền nhìn cậu và anh đẩy vali qua cổng hải quan.
" Kookie buồn lắm hả" anh và cậu đã yên vị trên khoang máy bay, anh thấy cậu không có chút ủ rủ nhìn cả cửa sổ, hôn nhẹ lên trán cậu rồi hỏi.
" một chút ạ" cậu ngoan ngoãn dụi vào lòng anh nhỏ giọng nói " nhưng mà em không sao đâu, em học sắp xong rồi, hoàn thành học kì cuối nữa có thể quay về rồi"
" bảo bối giỏi quá" anh cuối xuống hôn lên môi cậu yêu chiều.
" bây giờ em sợ hơn buồn nè, nhóc lùn hung dữ lắm" cậu cười cười nói.
" anh cũng hơi sợ, miệng lưỡi nhóc đó cũng đanh đá lắm" anh cũng cười gật gù theo.
" vẫn là chúc anh cố lên đó" cậu đắc ý vùi vào lòng anh cười đến run người.
" hư thật ấy, ngủ đi nào, tối qua em ngủ ít" anh nhìn bảo bối đáng ghét trong lòng, cắn nhẹ vào tai xinh lộ ra của cậu rồi xoa xoa lưng bảo.
" vâng ạ" mí mắt cậu cũng có chút nặng dần, chỉ trong chốc lát anh đã thấy cậu thở đều đều trong lòng.
Sau một chuyến bay dài, cậu ngủ đến cả người có chút đờ đẫn, anh cũng chỉ ôm cậu ngủ một lát rồi tỉnh dậy mở ipad để xem tài liệu, thấy cậu ngủ mà chưa ăn gì anh liền bảo tiếp viên chuẩn bị thức ăn rồi đánh thức cậu.
" bao lâu nữa thì hạ cánh vậy anh" cậu phồng má nhai thức ăn anh đút vì vẫn còn say ngủ, nuốt xuống thức ăn rồi hỏi anh.
" 2h kém 15p nữa sẽ tới, ăn thêm nào" anh đưa miếng thịt trước miệng cậu rồi trả lời.
Hai người dùng bữa xong, cậu cũng đã tỉnh ngủ nên anh cũng không xem tài liệu nữa mà ôm cậu để cậu ngồi trong lòng, hai người cùng nhau xem phim đợi máy bay hạ cánh.
" chào giám đốc" hai người vừa bước ra khỏi cửa sân bay thì đã thấy trợ lý và tài xế đợi sẵn, họ cuối đầu chào hai người rồi nhận lấy hành lý bỏ sau xe.
" về biệt thự cạnh biển" anh nắm tay cậu vào trong xe, hướng tài xế đang chờ lệnh lên tiếng.
" về nhà em chứ" cậu nhéo nhéo tay anh nói.
" em vừa đến còn mệt mà, về nhà nghỉ ngơi đã" anh hôn nhẹ vào tay cậu trả lời.
" thì về nhà em cũng nghỉ ngơi được mà, em cũng không có mệt đâu, ngủ cả chuyến bay mà, em nhớ bé Lùn với hai hyung" cậu nheo nheo mắt luyên thuyên giải thích anh, cậu biết là anh định bắt cóc cậu nữa nè.
" được rồi, vậy mình cùng về" anh không thể kháng cự được với cái môi xinh đang không ngừng chu lên lí nhí này, nghe anh nói vậy rồi thì tài xế cũng nghe hiểu được liền hướng nhà Suga mà lái xe.
Chuyến bay của hai người đến là buổi sáng sớm, nên về đến nhà cũng là thời gian Suga ngồi trong phòng khách xem sách uống cà phê buổi sáng. Nghe thấy tiếng người giúp việc bảo có khách đến hắn cũng biết được là ai về.
" Suga hyung" cậu cùng anh nắm tay nhau vào nhà, thấy hắn ngồi trên ghế liền bỏ tay anh ra chạy lại ôm lấy hắn.
" tôi đâu dám nhận là hyung của cậu, đủ lông đủ cánh rồi" hắn lạnh giọng cố ý nói.
" thôi mà, đừng có giận Jungkookie mà, hic" cậu biết giấu diếm hắn là cậu sai nên giở trò nhõng nhẽo nói.
" tôi làm gì dám giận vợ của Tổng giám đốc Kim đây" Suga hờn giận giả vờ nhích người ra không muốn để cậu dính vào người.
" em khóc đấy nhá" cậu bĩu môi nói.
" khóc thì để Kim tổng đây dỗ, vợ tôi khóc tôi còn không dỗ, sao phải sợ cậu khóc, hứ" hắn khoanh tay nhìn nhóc con mặt đáng thương bên cạnh.
" không chịu đâu mà, hyung chẳng thương em nữa" cậu vẫn cố chấp không buông tha cho Suga, nhào vào lòng hắn lần nữa mà ăn vạ.
" tha lỗi cho chúng tôi đi" anh ngồi đối diện nhìn cảnh tượng lâm li bi đát này mà cười khổ nói.
" giỏi quá rồi nhỉ, nhóc con đáng ghét" Suga mặt ghét bỏ nhưng vẫn cuối đầu nhéo mũi cậu trong lòng vẫn không ngừng ăn vạ " ngồi dậy đàng hoàng, đi lên gọi Jimin dậy"
" thôi sợ lắm, hay hyung đi gọi nó đi" giây trước cậu vừa mới vui vẻ vì được hắn bỏ qua, giây sau liền lạnh sống lưng nói.
' Hope mau gọi Jimin dậy, Kook về rồi' hắn vẫn không cắt đi gương mặt ghét bỏ nhưng vẫn lấy điện thoại cho JHope.
" Con mẹ nó, cái gì đây, thằng khốn nạn này ở đâu ra" dù đang ngủ nhưng nghe cậu về y liền lồm cồm bò dậy, đang rất vui vẻ chạy xuống tầng thì nhìn thấy Taehyung liền không kiềm chế được nói.
" Minie à" Jungkook đi lại ôm lấy y, sợ y nhào vào cấu xé anh mất.
" cái gì đây, mày nói rõ cho tao, trước khi tao đánh thằng này" y không kiềm được mặt tức giận hỏi.
" thì là vầy nè.." - " để anh nói cho, em lại đây ngồi đi, cậu lại đây ngồi tôi sẽ giải thích" thấy cậu không dám mở lời, anh liền bảo.
" nghe tụi nó nói " Suga thấy y sắp hét toáng vào mặt anh thì lên tiếng.
" Hyung.." Jimin tức tối nhìn hắn muốn nói gì đó nhưng hắn cắt ngang " nghe đi"
" em bình tĩnh nghe hai đứa nó nói" JHope bên cạnh bình tĩnh hơn y, nắm lấy tay y nói.
" cái đồ dại trai nhà mày" nghe anh và cậu trình bày xong, y cũng không kiềm chế mà còn bùng phát thêm mắng.
" thôi mà Minie của taooo" cậu mắt long lanh nhìn y.
" mày giỏi lắm rồi, ai dám chắc thằng này sẽ yêu mày đến cả đời hả, anh ta tổn thương mày một lần được thì sẽ có lần hai" y cũng không dễ dàng bị cậu làm cho mềm lòng.
" tôi dám chắc chắn, hiện tại đối với tôi việc nhìn thấy JungKookie vui vẻ hạnh phúc mỗi ngày là quan trọng nhất, nụ cười của em ấy quý giá hơn bất cứ thứ gì trên thế giới này, tôi sẽ không bao giờ để đánh mất nụ cười ấy một lần nào nữa, cậu hãy tin tưởng" anh thấy cậu sắp khóc vì y quát lớn, liền nắm chặt tay cậu hướng y đang tức giận nói.
" nói thì hay lắm" y khinh bỉ nói.
" thời gian này được ở bên anh ấy tao thực sự rất hạnh phúc, Jimin à" cậu nói.
" mày nín đi, tao không quan tâm mày nữa" nói rồi y bỏ lên phòng.
" để em lên nói chuyện riêng với nó" nói rồi cậu liền chạy theo y vào phòng.
" Minie à" vừa vào phòng cậu đã thấy y tức giận đấm liên tục vào con gấu bông nhưng nước mắt dã chảy thành 2 hàng.
" đồ đáng ghét nhà mày, mày có biết tao đã hai lần nhìn mày nằm trên giường bệnh, thương tích đầy mình, tao cùng mày lớn lên chưa bao giờ để thằng chó nào đụng vào mày, sao anh ta dám làm vậy với mày, chơi đùa trái tim mày, hành hạ thể xác mày, giờ vừa mới quay lại một thời gian, chịu khổ có một tí đã giành được mày về, con mẹ nó tao không cam tâm, thằng khốn đó không xứng có được JungKookie của tao, hức hức" cậu ôm y vào lòng, y liền không kìm chế được mà nói, nất lên từng tiếng nói.
" tao xin lỗi mà, Minie ơi mày đừng khóc nữa mà, nhưng mà, nhưng mà hức, tao chỉ hạnh phúc khi ở cạnh anh ấy thôi, tao xin mày mà, tao không muốn xa anh ấy đâu" cậu cũng không chịu được mà mặt đã đây nước mắt, miệng run rẩy nói.
" khốn khiếp nhà mày, nuôi chỉ tốn cơm thôi, chả khôn lên được tí nào" y dù cũng không ngừng thút thít, hai tay lau nước mắt trên mặt cậu mắng.
"Minie ơi, tha lỗi cho tụi tao nha" cậu lại ôm lấy Jimin nỉ non.
" bây giờ tao có nói không thì mày chịu rời xa anh ta chắc" y vỗ nhẹ lưng cậu rồi an ủi ngược lại cậu.
" hức,tao cũng thật sự hạnh phúc khi có Minie ở bên cạnh" Jungkook không thể ngừng khóc, cậu thật sự biết ơn mình luôn có Jimin bên cạnh, dù có thế nào vẫn luôn yêu thương ủng hộ cậu.
" nín đi, khóc nữa là tao cạch mặt mày luôn" y cũng không có dừng khóc, hai người cứ thế mà lau nước mắt cho nhau, nhìn nhau khóc rồi nhìn nhau cười, một tiếng sau mới dắt tay nhau ra khỏi phòng với bốn con mắt sưng húp lên, làm hai ông trong ở ngoài hoảng loạn mà lấy túi đá chườm cho hai nhóc mít mít ướt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...