Hôn Ước Quý Tộc

Một ngày như mọi ngày, mọi thứ vẫn diễn ra bình thường. Vẫn những tiếng hò rú réo tai của những “thần dân” trung thành dưới sự “cai trị” của Tứ Hải Mĩ Nam.
Đừng nhìn bộ dạng cao ngạo, lạnh lùng của bốn người họ mà lầm tin. Thật ra, trong lòng Hải Nghi âm thầm gào thét “Tứ Hải Đại Biến Thái” thì đúng hơn.
Cũng may cô không mang thân phận nam nhi, chứ nếu không có phải cũng bị đám người ngu ngốc này xếp vào “Ngũ Hải” thì thật là mất mặt cô. Hừ
Hải Nam rất thân sĩ mà mở cửa xe, lịch thiệp như một vương tử mà đưa một bàn tay ra trước, hơi khom người mỉm cười nhìn cô.
Hải Nghi lúc này mới thoát khỏi suy nghĩ của mình, tao nhã nắm tay vị hôn phu, nhẹ nhàng bước xuống. Ánh mắt nhẹ lướt qua từng người từng người một, chỉ một ánh mắt nhẹ lướt qua như vậy mà khiến đám nữ sinh vây quanh Hải Nam nảy giờ phải lùi lại vài bước.
Hôm nay, cô buộc tóc dài thật cao, lộ ra cái trán tinh nghịch, mặc đồng phục váy caro cùng sơ mi trắng ngắn tay, vẫn phong cách khỏe khoắn thường ngày, cô mang giày thể thao màu trắng cổ cao. Không mang bất kì trang sức hay phụ kiện rườm rà nào, trên cổ chỉ độc sợi dây chuyền mà Hải Nam tặng.
Hải Nam tự hào khoác vai cô vợ nhỏ, cùng ba người kia đứng chung một chỗ, trong khoảnh khắc làm cho người khác hít thở không thông, dường như tất cả ánh sáng đều tập trung trên người bọn họ. Mĩ nam, mĩ nữ như tranh vẽ đứng dưới ánh mặt trời cao ngạo nhìn mọi người.
Dù ở bất cứ lúc nào trên người họ cũng mang hơi thở quý tộc tôn quý, làm cho người ta có cảm giác khó với tới được…

Hải Nghi mệt mỏi nằm vật ra bàn, lúc này cô chỉ muốn ngủ thôi, đôi tay mỏi nhừ do hôm qua trồng lại đám hoa hồng, cứ nghĩ sẽ nhanh chóng xong thôi nhưng làm chung với hai ông anh sinh đôi kia thì thật là lắm trò… haizz, hôm qua tới khuya cô mới được ngủ, đã vậy sáng sớm cái tên hôn phu không biết xấu hổ kia dám chạy vào phòng cô làm ầm ĩ lên. Thật tức chết mà!
Nhưng nghĩ tới gương mặt hắn xụ xuống khi bị cô mắng, thì thật là đáng yêu quá đi. Hải Nghi cười nham nhở không biết rằng khoảnh khắc ấy đã bị “chộp” lại.
“Tách”
-Này, cậu làm gì thế?
-Chào cậu, tớ là Hà Hiểu Lam- trưởng nhóm CLB truyền thông của trường, hi hi mình làm quen nhé!
Hải Nghi ngây ngốc nhìn cô bạn tóc ngắn xinh xắn đang chìa tay trước mặt mình. Thoạt nhìn cô ấy hoạt bát, đáng yêu khiến người ta vừa nhìn đã thích, thế là Hải Nghi vui vẻ bắt tay với cô nàng kia.
Sau này Hải Nghi đại tiểu thư của chúng ta mới muốn đập đầu vô gối bông cực mềm mà tự sát vì quyết định ngày hôm nay của mình. Nhưng đó đã là chuyện của sao này, còn hiện tại, quen được cô bạn mới Hải Nghi mới biết được nhiều chuyện khá thú vị.
Như hôm nay, nhờ thông tin cực nhanh của cô bạn mà Hải Nghi biết được có học sinh mới vừa chuyển đến đây. Điều này cũng chẳng có gì đặc biệt ngoài cái tên bá đạo của hắn “Hoàng Tử Minh”, cậu ba nhà họ Hoàng vừa du học Anh về…
Hải Nam chỉ lạnh lùng đánh giá Hoàng Tử Minh, không biết sao hắn cảm thấy người này không vừa mắt. Hoàng Tử Minh chỉ nở nụ cười nhàn nhạt ngồi vào bàn không biết đã thu hút bao nhiêu ánh mắt si mê trong lớp.
Xung quanh hắn dường như luôn có vầng sáng bao quanh mỗi khi hắn cười. Từ đây “Hoàng Tử Minh” sẽ là cái tên gây xôn xao dư luận tại VuHa- Sky này.
Giờ ra chơi, Hải Nghi thật muốn nhân cơ hội mà ngủ cho đã ghiền, nhưng cái cô bạn Hà Hiểu Lam kia lại không để cô được yên. Sau một hồi dằn co, lôi kéo, rốt cuộc Hải Nghi đáng thương bị cô nàng túm gọn, thẳng tiến về hướng 12-1.
Vì khối 12 ở tầng trên cùng cho nên hại bạn nhỏ Hải Nghi đi muốn rụng chân luôn rồi.
-Aiss… tớ không muốn, không đi nữa, mệt chết tớ.
Hải Nghi rất không khách khí mà ngồi chồm hổm giữa hành lang, ai oán kêu la. Hiểu Lam khoanh tay buồn cười nhìn Hải Nghi, chậm rãi nói.

-Tất nhiên là không đi nữa rồi, 12-1 đang trước mặt cậu kia kìa.
Quả thật như vậy, khi Hải Nghi ngẩng đầu lên thì thấy rất nhiều nữ sinh chồm về phía trước, giống như… giống như lần đầu thấy khỉ không bằng. Ách… đột nhiên chính cô cũng buồn cười vì suy nghĩ này của mình. Bên tai lại nghe Hiểu Lam bình luận.
-Ngày thường đã đông như vậy, hôm nay lại càng đông hơn, chứng tỏ “người mới” này không tệ.
Khi nói mắt cứ dán vào cánh cửa ra vào, tay như vô ý mà nắm chặt máy ảnh trên cổ. Lúc này Hải Nghi đói đến muốn ngất luôn rồi, nhìn đám nữ sinh vô duyên chắn ở cửa thật ngứa mắt. Đại tiểu thư lúc này đã khôi phục lại hơi thở nhịp nhàng ban đầu, vận hết sức bình sinh hét lên.
-TRÁNH RA…
Mọi nguời đồng loạt quay đầu để tìm ra ngọn nguồn âm thanh kia, chỉ thấy Hải Nghi xinh đẹp nở nụ cười, từ từ đi tới. Tất cả không hẹn mà cùng tách ra nhường lối cho vị tiểu thư trong truyền thuyết này.
Lướt qua đám người, Hải Nghi nhanh chóng thấy được vị trí của Hải Nam. Hắn sửng sốt nhìn cô, đầu tiên là bất ngờ, vui mừng sau đó ánh mắt lại âm u. Chẳng lẽ cô cũng giống đám con gái kia chạy tới đây để nhìn mặt Hoàng Tử Minh sao? Tâm trạng hắn phút chốc chùn xuống.
Nhìn thần thái biến hóa như tắt ke hoa của vị hôn phu Hải Nghi thật muốn đấm cho hắn một phát, hắn đang làm trò cho đám nữ sinh kia sao, hắn có biết hắn như vậy có bao nhiêu phần đáng yêu hay không? Tức chết cô mà.
Hải Nghi ba bước cũng thành hai, nhanh chân tiến lại nắm ngay cà vạt thắt hờ của Hải Nam mà kéo đi, khiến anh chàng bất ngờ đến nghẹt thở, cố gắng đi theo cô nàng.
Hải Nghi hài lòng hướng mọi người cười xinh đẹp.

-Đến giờ ăn rồi, chồng à!
Trong lời nói ngấm ngầm đe dọa cùng công bố quyền sở hữu đối với ai kia.
Hải Nam đáng thương nghe được lời này muốn cười nhưng không được, cô vợ này sao nặng tay thế. Trong lòng một cỗ hạnh phúc đang dâng trào.
Từ đầu đến cuối Hải Nghi không nhìn đến anh bạn ngồi cùng bàn với Hải Nam, chỉ một mực chú ý đến Hải Nam vì đơn giản cô tìm hắn để tính tiền cho cô nha. Thật ra cô không mang tiền.
Hoàng Tử Minh chăm chú nhìn hai người vừa đi mất, hắn nở nụ cười nhàn nhạt, lập tức xung quanh hắn ánh sáng lóe lên.
-Ồ, rất tốt… có lẽ sẽ có một scandal nữa chăng? Hay mối tình tay ba nhỉ?
Hoàng Tử Minh kinh ngạc nhìn cô gái tóc ngắn đang chăm chú nghiên cứu bức hình vừa chụp được. Không hiểu ra làm sao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui