Vào một ngày đẹp trời nọ, Hải Lâm vui vẻ như chim sẻ dự định rủ anh trai Hải Duy đi chơi.
Vì thế trời vừa sáng Hải Lâm ngàn năm có một mà dậy sớm một lần. Mang đôi dép bông hình con ếch màu xanh, mặc bộ pijama cùng màu, tay ôm con ếch bằng bông yêu thích nhất, lao sang phòng màu xanh dương của Hải Duy ở đối diện.
-Hải Duy, hôm nay chủ nhật chúng ta đi chơi đi.
Hải Duy thức dậy từ sớm, ăn mặc chỉnh tề, nhìn bộ dạng trẻ con của em trai không khỏi cảm thán.
-Em chưa đánh răng?
Hải Lâm ngớ ngẩn “A” một tiếng, rồi nhanh như cắt lao vào phòng vệ sinh của Hải Duy mà làm vệ sinh cá nhân, chưa đầy 2 phút sau. Hải Lâm đi ra và rất tự nhiên mở tủ quần áo của Hải Duy định “xử lí tại chỗ”.
Hành động mở tủ đang dang dở, bên tai lại nghe Hải Duy bình thản yêu cầu.
-Anh nghĩ em nên về phòng mình thì hơn?
Lần này Hải Lâm lại “À” một tiếng rồi lủi thủi về phòng. Biết sao được, từ nhỏ Hải Lâm đáng yêu đã rất quấn quít với anh trai và rất nghe lời anh trai, luôn xem những điều Hải Duy nói là chân lí.
Hải Duy bình tĩnh như không, dường như tình trạng thế này đã xảy ra nhiều lần. Tiếp tục, đọc quyển sách “Để trở thành nhà kinh doanh tài ba”. Nhưng không tài nào tập trung được, đoán chừng 30 giây sau tên nhóc kia quay lại à xem.
-Hải Duy, anh có thấy ếch nhỏ của em đâu không?
Và y như rằng ngay sau câu hỏi đó cánh cửa màu xanh dương bị một “cơn lốc” mạnh mẽ thổi tung. Đúng như dự đoán, chưa kịp để người kia nói thêm bất cứ điều gì, Hải Duy tiện tay ném con ếch bằng bông màu xanh lá, to bằng nửa thân người vào cái mồm đang muốn hét lên của Hải Lâm.
Hải Lâm tủi thân ôm con ếch nhỏ, ân hận vạn lần.
-Ếch nhỏ à, sau này tao sẽ không bỏ quên mày nữa đâu.
Trong phòng, Hải Duy nhướng nhướng mày, có cần phải ngày nào cũng là điệp khúc này không.
Hải Nghi xuất hiện với bộ dáng một chàng trai, lén lén lút lút đi như ăn trộm. Trong lòng mặc niệm sao cho đừng để bà bác hai Hồ Hương nhìn thấy. Nghĩ đến hôm qua phải thử đi thử lại mấy trăm chiếc váy mà cô nổi cả da gà, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Đương lúc dầu sôi lửa bỏng thế này, ai đó không biết điều vỗ vai cô, phiền chết được.
-Này, trật tự, không thấy tôi đang bận sao?
Hải Nghi phủi phủi bàn tay đang đặt trên vai mình ra. Nhỏ giọng nhắc nhở.
-Em gái Hải Nghi, em đang chơi trò gì thế!?
Hải Lâm tò mò nhướng người lên trước để xem, chỉ thấy anh cả Hải Phong như cũ ngồi ở phòng khách xem tạp chí. Khỏi nói cũng biết đó chẳng phải là tạp chí Người đẹp sao.
-Xì, em gái Hải Nghi em nhìn anh cả làm gì?
Lúc này Hải Nghi mới giật mình nhìn Hải Lâm mang vẻ mặt tò mò nhìn mình. Cô cười rất đẹp trai, trong lòng thầm nghĩ, trong ba anh em này chỉ có Hải Lâm đơn thuần nhất, một bóng đèn được bật sáng lên trong đầu cô.
-Hải Lâm, chúng ta đi chơi nhé.
Nhắc đến đi chơi Hải Lâm vui như mở hội, hai mắt sáng lên lấp lánh. Lúc sáng bị Hải Duy làm cho vỡ mộng, bây giờ có cơ hội được “nối lại chiêm bao dứt quãng” ngu sao không đi. Thế là Hải lâm đáng thương lại bị ai kia lợi dụng.
Hải Phong đang xem tạp chí, thoáng thấy có cái bóng màu xanh lá đặc trưng của Hải Lâm đi qua, lười biếng ngẩng đầu nhìn.
-Hai tên nhóc này, làm trò gì thế nhỉ?
Nói rồi cúi xuống tiếp tục ngắm mấy cô em chân dài.
Ra được khỏi nhà an toàn, Hải Nghi mới thở “phù” một cái. Nguy hiểm thật, cũng may không gặp gia gia, nếu như ông biết cô đi gặp White chắc sẽ hét lên à xem.
Thoải mái chỉnh lại cái áo khoác hơi rộng, Hải Nghi lúc này mới cảm thấy kì lạ, áo khoác đầy nam tính này của cô sao, như thế nào lại không quen vậy. Liếc nhìn đồng hồ, trong đầu Hải Nghi than khổ. Chết rồi, trễ thế này sẽ bị bà la sát kia “Sát, Sát” à xem.
-Em gái Hải Nghi bây giờ chúng ta chơi gì đây?
Hải Lâm đưa ra câu hỏi đánh trúng vào chủ đề trọng yếu mà cậu chàng quan tâm nhất. Nhìn Hải Nghi đầy hứng thú. Hải Nghi nhìn lại, không biết nên xử lí sao với ông anh này. Nghĩ đi nghĩ lại, Hải Nghi vẫn quyết định cho Hải Lâm theo…
Bar The Night- quán bar nổi tiếng nhất Hà thành.
-Cậu nói, cái tên Black kia sẽ đến sao.
Buổi sáng chả có ma nào vào đây cho nên nơi này tạm thời là chỗ cư trú của Black Rose.
Nhìn Green mang bộ dáng chán chường mà nằm trên sô pha, ánh mắt White khẽ đảo, nhìn chàng trai khôi ngô đang đứng ở quầy Bar chuyên tâm pha rượu, lười biếng nói.
-Chẳng phải cậu sang đây để gặp thủ lĩnh sao, nếu muốn gặp thì chờ đi.
Nhe White nói vậy, Green cũng chẳng nói gì thêm. Thật ra lần này về đây là hắn có việc phải làm. Nhưng cái tên Blue kia thì theo sang đây làm gì cơ chứ, đúng là si tình tới ngốc hay sao, biết rõ người ta là bạn gái thủ lĩnh mà còn cố theo đuổi. Haizz… hắn thật không muốn ngốc như thế.
“Rầm”
-Này, tôi bảo cậu, có cần phải gây chú ý như thế không.
Khỏi nhìn Green cũng biết ai tới, cái cách xuất hiện ồn ào thế này chỉ có thủ lĩnh nhóm này chứ không ai khác, nhưng bất quá lần này hắn lầm rồi.
-Hải Lâm làm tốt lắm.
Đứng ở cửa Hải Lâm được khen mà ngẩng cao đầu, phía sau Hải Nghi vỗ tay khen ngợi, lúc đi qua Hải Lâm nhỏ giọng nhắc nhở.
-Nhớ kĩ, phải gọi em là Black nhớ chưa.
Hải Lâm nghiêm túc gật đầu. Lần nữa nhìn tên quán bar quen thuộc ánh mắt hắn tinh ranh khác thường.
Nhìn một lượt các gương mặt trong nhóm, dường như không thiếu một ai, Hải Nghi hài lòng mỉm cười. Bước tới ngồi đối diện Green, nhìn anh chàng. Cảm giác sau lưng chợt lạnh, quay đầu nhìn hai mắt bốc lửa của White. Trong lòng thầm than “Xong rồi!”.
Lúc trưa, Hải Nghi mặt mày méo xẹo kéo tay Hải Lâm bước ra không biết có phải là quá mức trùng hợp hay không mà gặp ngay Hải Nam và Minh Quân đang đi vào.
Hai người bốn mắt chạm nhau đúng một giây, sau đó Hải Nghi nhanh chân kéo Hải Lâm đang muốn chào hỏi đi ra, vô tình lại va phải người kia.
Vội nói “Xin lỗi” rồi đi ngay, Hải Nam nhìn thoáng qua cái áo khoác da và Hải lâm như có điều muốn nói, ánh mắt màu hổ phách lóe lên.
Trong thâm tâm lần nữa nổi lên hứng thú với cô vợ nhỏ tinh nghịch. Rất thú vị. Có lẽ nào áo khoác của mình mà hắn còn không nhận ra. Hắn cười khổ, không biết cô vợ này có bao nhiêu bí mật nữa đây. Hắn rất muốn khám phá.
Bên cạnh nhìn thấy nụ cười nham nhở của Hải Nam, anh chàng Minh Quân nhìn hắn với ánh mắt nghi ngờ. Tên này không phải phát bệnh rồi chứ.
Nhìn đám người trong vòng Vip được đặt sẵn, tối nay bar The Night là địa bàn của bọn hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...