ÁAAAAAAAAAAAAAAAAA…
Bụp…
Bịch…
Bịch…
Bụp…
A dui…
Hải Nam đau đớn từ dưới sàn nhà xoa xoa cái mông đáng thương, ánh mắt vô tội ngước nhìn con người đang tức giận ở trên giường. Hắn không hiểu đây là tình huống gì?
Rõ ràng hắn đang ngủ ngon lành trên giường nệm ấm chăn êm cơ mà, như thế nào đùng một cái lại rớt xuống đất thế này.
Vâng, tôi chắc chắn suy nghĩ của bạn hoàn toàn đúng. Một chuỗi những âm thanh thanh thúy mới vừa rồi là do nhà “soạn nhạc” thiên tài Hải Nghi của chúng ta nhân lúc còn “nóng” mà cho ra một giai điệu ngẫu hứng. Rất xúc động, xúc động đến mức anh chàng Hải Nam suýt khóc.
Và chắc rằng giai điệu ngẫu hứng này sẽ là ấn tượng khó phai trong lòng Hải Nam. Hắn sẽ ghi nhớ ngày hôm nay, cái ngày mà từ khi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, lần đầu tiên trong cuộc đời hắn bị… rớt giường. Mà thủ phạm gây ra lại là một đứa con gái, cái người mà cách đây khoảng tám tiếng đã cùng hắn đính hôn.
Hải Nghi lửa bốc ngùn ngụt trên đỉnh đầu tức giận không nói nên lời, mắt đẹp trừng con người có gương mặt yêu nghiệt kia, đôi mắt to chớp chớp nhìn cô vô tội. Các tế bào yêu cái đẹp trong người Hải Nghi giờ phút này cũng vì sự tức giận bùng nổ của chủ nhân mà không có thời gian thưởng thức cảnh đẹp hi hữu trước mắt.
-Anh… anh… CÚT RA NGOÀI CHO TÔI.
Hải Nghi không biết là quá tức giận hay là ngại ngùng mà trên mặt nổi lên một mảng đỏ, ngón tay thon dài thẳng tấp chỉ vào gương mặt đang ngơ ra của Hải Nam mà lấp bấp.
Rồi như có một sức mạnh vô hình nào đó, Hải Nghi đại tiểu thư hét lên với tần số không tưởng, làm lung lay vài nhánh cây ngoài vườn, đồng thời mấy chú bồ câu đang yên lành chào buổi sáng cũng bị dọa cho giật mình mà cất cánh bay xoạt… xoạt…
Một buổi sáng ồn ào!!!
Phòng bếp nhà họ Nguyễn.
Không khí tại bàn ăn rất vui vẻ trừ hai con người có sát khí dày đặt kia là cứ im hơi lặng tiếng suốt từ nảy đến giờ. Ngoài việc không nói gì thì họ cứ ăn như bị bỏ đói từ năm bốn lăm thuở nào, ăn như chưa bao giờ được ăn, hay nói đúng hơn là giành đồ ăn. Hễ Hải Nam gắp món gì thì y như rằng sẽ bị Hải Nghi hớt tay trên, nhanh tay mà cho vào miệng mình, nghiễm nhiên ăn ngon lành trước con mắt căm phẫn của anh chàng.
Vừa nghĩ đến chuyện khi nảy, Hải Nghi cô không thể nào nguôi giận, vừa nảy người ta còn mặc váy ngủ nha, hắn như thế cư nhiên dám vào phòng cô. Càng nghĩ càng tức giận, sát khí quanh cô cũng ngày càng nồng đậm.
Người lớn hai nhà thấy vậy không khỏi buồn cười, họ đơn thuần nghĩ rằng, bọn trẻ ăn khỏe thế là tốt rồi. Nhìn thấy con gái bướng bỉnh như thế Bạch Kim Xuân đành gắp một ít đồ ăn cho con rễ tương lai. Hải Nam vui vẻ nhận lấy thức ăn, đồng thời cũng không quên nhìn ai kia khiêu khích.
-Cảm ơn mẹ Kim Xuân.
Nghe thế khóe miệng Hải Nghi kịch liệt co giật, tên này thật đúng là đồ không biết xấu hổ. Tâm trạng cả ngày nay của cô đều bị hắn phá hỏng.
Hôm qua, sau khi bữa tiệc kết thúc, Trần Vũ Dương cùng phu nhân và cháu trai ở lại nghỉ ngơi một đêm, chỉ có Trần Vũ Văn do bận công việc nên không ở lại tụ hợp cùng gia đình. Vì thế cho nên Hải Nam “ngựa quen đường cũ” theo lối mòn về căn phòng mà trước giờ hắn vẫn luôn nghỉ ngơi tại đây, không hiểu sao lại vào nhầm phòng. Haizz… coi như hắn có mắt như mù, nên không dám tỏ thái độ, ngoan ngoãn làm cháu rễ hiền.
Hai ông già thâm ý liếc nhìn nhau. Nguyễn Hà Trung đắc ý vẽ ra nụ cười chiến thắng đồng thời đưa tay ra dấu 1-0 về phía Trần Vũ Dương. Trần Vũ lão gia sắc mặt thâm trầm, đưa mắt đánh giá cháu trai tinh quái của mình một chút, rồi như nghĩ tới việc gì, khóe môi chợt cong lên nụ cười nửa miệng như có như không, làm Hải Nam bất chợt lạnh sống lưng.
Ba anh em Hải Phong thấy vậy không khỏi liếc mắt, không hẹn mà cùng xoay xoay đầu rồi như phát hiện ra cái gì đó cùng hướng nhau gật gật đầu. Trông đáng yêu cực kì. Nhìn hành động kì quái của ba tên này, Hải Nghi khinh bỉ cho bọn họ cái liếc mắt. Người nhà này sao không ai bình thường hết vậy.
Bữa ăn trôi qua thật nhàm chán với một số người, điển hình như bạn trẻ Hải Nghi.
Hải Nghi bực bội trở về căn phòng màu hồng kiểu công chúa đã được chuẩn bị sẵn cho cô, trong lòng ngao ngán thở dài, khỏi phải nói đây chắc chắn là thành quả của gia gia. Vì bài trí trong phòng y chan lúc ở Pháp.
Ngã phịch xuống chiếc gường thủy tinh, bên trên có chiếc nệm màu hồng phấn, ren, và hoa văn tinh xảo cùng màu, mềm mại làm cho khao khát muốn được gặp Chu Công đại nhân của Hải Nghi càng tăng cao. Thế là, nàng ngủ mà không biết chính mình đang dần được nổi tiếng.
Một khi tin tức được lan truyền, khắp giới hắc bạch một lần nữa chấn động. Vì sao ư? Vì… chỉ nói về hai tập đoàn lớn thuộc hai gia tộc trong bảng xếp hạng những tập đoàn lớn nhất thì cũng đủ để hình dung sự khủng bố của nó rồi, huống chi bây giờ họ còn liên kết với nhau, trở thành thông gia, thử hỏi chốn thương trường này còn tin tức nào chấn động hơn nữa.
Mặt khác, thế giới ngầm không ai không biết thế lực của Dark, một tổ chức mà nhiều người có lòng tham được ngồi lên vị trí Boss. Tuy thế, với uy vọng của Nguyễn Hà Trung, bọn họ đã không dám đụng tới nhà họ Nguyễn, mà còn kính nể vạn phần. Nay Trần Vũ gia tộc liên hôn với Nguyễn Hà, tức là được sự bảo hộ của Dark.
Vả lại, thế lực của Trần Vũ gia tộc cũng không phải nhỏ và bí mật đằng sau gia tộc này còn là một ẩn số.
Giới quý tộc sau mấy năm yên lặng rốt cuộc cũng nổi lên một làn sóng mới. Rất đáng mong chờ.
Tại trường tư thục VuHa- Sky. Ngôi tường được xây dựng bởi hai gia tộc Nguyễn Hà và Trần Vũ. Đây là bầu trời, là thế giới của các cậu ấm cô chiêu. Tại đây, tin tức kia cũng “càn quét” một mảng lớn. Chỉ có điều cái họ quan tâm không phải là sự lớn mạnh không ngừng của hai đại gia tộc mà là…
-A… tại sao lại thế này. Huhu… tại sao Leader của “Tứ Hải mĩ nam” của chúng ta lại vô duyên vô cớ đính hôn cơ chứ. Oa… ta không muốn… huhu
-Thật vô lí, chắc chắn anh ấy bị ép buộc rồi
-Uhm, chắc thế…
- Nhưng thật tiếc, tôi cũng không muốn… oa
-Oa… Oa…
Từng tiếng, từng tiếng nữ sinh thi nhau khóc rống, căm phẫn mà nhìn chòng chọc ảnh cô gái xinh đẹp trong tạp chí. Sau đó hung hăng xe nát. Hơn phân nửa số cư dân VuHa- Sky này ngoài đau lòng chỉ còn lại đau lòng. Mới chỉ qua một ngày thôi họ phải nhận đả kích lớn thế này, làm sao mà chấp nhận được. Trường VuHa- Sky hôm nay tang thương đến đau lòng.
-Hahaha, cuối cùng công tử cậu cũng bị tóm hahaha. Không tệ, vị hôn thê của cậu quả là hơn người nha, khí chất còn hơn cả đám “hoa hồng” xung quanh cậu. Nhưng mà… hahaha
Trong một căn phòng có đề bốn chữ màu vàng chói mắt TỨ HẢI MĨ NAM, anh chàng Minh Quân không chút khách khí mà nhìn Hải Nam cười sặc sụa. Tên này trăm phương, nghìn kế nghĩ muốn chạy trốn cái hôn ước tiền định này, không ngờ lại không thoát, thật uổng cho hắn không có cơ hội để xem cuộc vui.
Hải Nam bất động thanh sắc, ngồi tựa người trên sô pha màu đỏ, một thân đồng phục lịch lãm, hai chân bắt chéo, cao ngạo như một vương tử, quanh thân hắn tỏa ra một ánh sáng chói mắt, không còn bộ dáng ngoan ngoãn lúc sáng, thay vào đó là sự thâm trầm, lạnh lùng vốn có. Đối với lời cười nhạo của thằng bạn thân, hắn cũng không động dung một cái, nghĩ đến cảnh lúc sáng, khóe môi không tự chủ vẽ ra nụ cười đẹp trai đầy sức hút, ánh mắt từ nảy đến giờ vẫn không rời khỏi đôi trai gái xinh đẹp như minh tinh trên tạp chí.
Với sức hút của Hải Nam, anh bạn Minh Quân dù có chơi với hắn lâu năm nhưng cũng không khỏi tự nghi ngờ về giới tính của bản thân. Có lẽ hắn nên kiểm tra thật kĩ mới ổn, cứ mỗi khi nhìn tên kia vô cớ tỏa ra mị lực phi phàm thì hắn cứ như cô gái nhỏ mà đỏ mặt, tía tai.
Thật đúng là yêu nghiệt mà.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...