Hôn Ước Mê Đắm Em

Cuộc gọi với Đường Tịnh Thi kết thúc, Vu Duẫn có chút trầm mặc nhìn qua Lam Xảo Nhiên, sau đó thở ra một hơi vô cùng nặng nhọc và ngồi xuống chiếc ghế.

“ Tần Điệp bị tạt axit sao anh? ”

“ Ừ… ”

Trong đầu Lam Xảo Nhiên thật nhiều sự mâu thuẫn, cùng là con gái nên cô thấy có chút đáng thương và tội nghiệp, dù nhiều tiền đến đâu cũng không hồi phục nhan sắc như thuở ban đầu. Thế nhưng, với tư cách là một người vợ, người mẹ thì cô thấy Tần Điệp vô cùng đáng trách và chẳng thể tha thứ, đã chen chân phá hoại hôn nhân của người khác, khiến cho những đứa trẻ không có gia đình tròn vẹn, thiếu thốn tình thương hơi ấm của người ba.

Như Vu Phong, tuy đầy đủ ba mẹ, nhưng cậu bé không có một gia đình trọn vẹn như bạn bè, đôi lúc cũng sẽ thấy tủi thân.

“ Thực sự thì đây chính là quả báo của Tần Điệp, không phá hoại mỗi hôn nhân anh Vu Phát đâu, anh trai của chồng bạn em cũng thế, làm họ sắp cưới còn phải chia tay. Còn nữa nha, chị ta quen thiếu gia nào bên Canada, người ta cũng có gia đình và con gái năm tuổi, chị vợ đó lúc phát hiện mình bị phản bội sốc đến mức bị sảy thai, kết cục không thua anh Vu phát.

- Đúng là không nên chỉ trích một mình chị ta, anh Vu Phát và hai người đàn ông kia cũng cực kỳ, cực kỳ, khốn nạn, hèn hạ! ”

Vu Duẫn vô cùng kinh ngạc, vị thiếu gia bên Canada thì anh có nghe Vu Cảnh và Sở Thần nói qua, nhưng ‘ anh trai của chồng bạn em ’ thì chưa.


Sao Tần Điệp cứ thích dính liếu với người đàn ông đã có chủ, chẳng lẽ chứng tỏ bản lĩnh?

“ Nhưng chị ta cũng tài giỏi quá, Tần Di Linh thua xa mấy vạn dặm, đúng không chồng yêu? ”

Lam Xảo Nhiên chu môi lẫn vươn mắt chờ đợi câu trả lời từ Vu Duẫn, thế nhưng anh lập tức đứng lên và lãng tránh quay đi.

Thế nhưng, Xảo Nhiên vội vàng níu lại, nâng giọng:

“ Anh định đi đâu? Vu Duẫn, anh mà đi thì soạn quần áo đi luôn đi, chúng ta ly hôn! ”

Vu Duẫn nhíu mày xoay mặt nhìn xuống, nghiêm túc hỏi lại:

“ Tôi đi làm cả ngày, kiếm tiền cho cô ‘ chữa lành ’ và sắp tới có khả năng bù lỗ, chẳng lẽ không được lên giường ngủ luôn sao cô Vu? ”

…----------------…

•Hai hôm sau…

Nghe tin Tần Điệp bị tạt axit, ba mẹ của chị ta gấp gáp từ Canada bay sang và bà Vu cũng từ Mỹ bay về vì lo lắng cho Tần Di Linh.

Buổi chiều, chẳng biết lý do gì Tần Di Linh lại nhắn tin hẹn gặp Lam Xảo Nhiên, nhưng khi nhìn thấy cô đã lơ đi và xóa bỏ, đồng nghĩa từ chối gặp mặt.

Thế nhưng, sau đó khoảng hai giờ đồng hồ, Lam Xảo Nhiên trên đường lái xe về nhà, Tần Di Linh trực tiếp gọi điện cho cô, phải hai lần như thế cô mới nghe máy.

“ A lô. ”

“ Tôi đang ở nhà hàng chúng ta từng dùng bữa trưa, có thể đến một lát không? Tôi có vài điều muốn nói. ”


Nghe thế, Lam Xảo Nhiên bất giác dâng lên nhiều suy nghĩ, đắn do thêm vài giây rồi cuối cùng đồng ý quay xe tới đó và gọi điện cho Vu Duẫn thông báo.

“ Chồng nghe! ”

“ Tần Di Linh hẹn em ở nhà hàng, em đang lái xe đến đó, sẽ về trễ nhé! ”

“ Hẹn em? Xảo Nhiên, mau gửi địa chỉ và vị trí sang cho anh! ”

Vừa đến nhà hàng trời cũng đổ cơn mưa khá lớn, Lam Xảo Nhiên đi lên và vào một căn phòng Vip, sau đó ngồi xuống đối diện với Tần Di Linh, chuẩn mực và điềm tĩnh nhìn cô ta khẽ cười, lên tiếng:

“ Nếu lấy việc Vu Duẫn từng ngủ với chị để khiêu khích tôi, thì chị lần nữa thất bại. Chẳng lẽ tôi là vợ anh ấy, không hiểu chồng mình như thế nào và đêm đó cũng về rất sớm. ”

Thế nhưng, sắc mặt của Tần Di Linh không còn cao ngạo như hôm đó tới đây, đưa mắt nhìn sang bên ngoài cửa kính trầm ngâm nhuốm lên một màu sầu thảm và u buồn, sau đó nhàn nhạt cất lời:

“ Tôi chợt nhận ra rằng, dù tôi có chiến thắng cô thì cũng chẳng thể chiến thắng được với lương tâm và luật nhân quả. Năm đó, tôi đã lựa chọn thì phải chấp nhận kết quả mình mất anh ấy… ”

Tần Di Linh xoay đầu đưa tầm nhìn vào thẳng ánh mắt sắc bén của Lam Xảo Nhiên, sắc mặt vô cùng hổ thẹn với cô và cả chính bản thân, vì đã tự hủy hoại nhân phẩm và danh dự của mình, bao nhiêu nổ lực học tập để trở thành luật sư đều biến thành tàn tro.

“ Xảo Nhiên, dì bảo với tôi rằng, nhận ra lỗi lầm, biết sửa đổi và xin lỗi chưa bao giờ là muộn màng…Ngay tại đây, giây phút này, tôi thành thật xin lỗi cô! ”


Lam Xảo Nhiên có đôi chút sửng sờ và bất ngờ trước lời nói của Tần Di Linh, rõ ràng hôm đó còn rất tự tin ngạo mạn, thay đổi thế này cô không đỡ kịp.

Nhưng ‘ dì ’, là mẹ chồng cô sao?

“ Những lời tôi nói lúc trước, mục đích chính xác là để chọc tức cô. Giữa tôi và anh Duẫn dù lúc quen nhau hay tối đó, vẫn chưa đi quá giới hạn…! ”

Sắc mặt Lam Xảo Nhiên dịu xuống, trở nên nhẹ nhàng điềm đạm. Đúng hơn cô cũng chẳng quá để tâm đến Tần Di Linh, bởi quan trọng vẫn là Vu Duẫn có chung thủy hay không.

Sau đó, Lam Xảo Nhiên cầm lên chiếc túi xách đứng dậy, cất tiếng:

“ Chị đã nói xong thì tôi xin phép ra về!

- Một câu ‘ xin lỗi ’ cũng không làm được điều gì, nếu chị thực sự biết lỗi thì cứ dùng cách hành xử chứng minh.

- Bữa ăn lần trước tôi trả, lần này đến phiên chị thanh toán nhé! ”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận