"Cái kia. . ." Tần Tích ho nhẹ một tiếng, vừa định hỏi bọn họ, mọi người cũng bởi vì tiếng ho khan này mà đột nhiên hoàn hồn, nhớ tới nhiệm vụ lúc này, một người ở trong lòng định hỏi một vấn đề, nhưng còn chưa kịp mở miệng, liền bị vấn đề của những người khác chặn lại, mọi người lại nghẹn họng nhìn trân trối.
"Vị tiểu thư này, nghe nói tối hôm qua cô thất tình, cho nên ra giá bao hết ngưu lang đến khách sạn, cuối cùng cô chọn một người, là người này sao?"
Một nam phóng viên, trong mắt hiện lên tia giảo hoạt hỏi.
Những người khác há hốc mồm, Cố Đại Thiếu bị trở thành ngưu lang được người ta bao, chuyện này truyền đi, còn không bị người ta cười chết, mặt mũi của Cố Đại Thiếu đặt ở đâu, bọn họ tới chỗ này chỉ là làm bộ chụp chút ảnh mà thôi, người này cũng quá không sợ chết, kế hoạch dự tính ban đầu không phải như vậy mà.
"Trả giá cao bao ngưu lang đến khách sạn?" Tần Tích nhíu mày, lặp lại lời của nam phóng viên.
"Đúng vậy, xem ra cô thừa nhận rồi." Trong mắt người thanh niên có ý cười âm hiểm, lấy ra máy ghi âm thu lại lời của Tần Tích nói.
Cố Chấn Đình và Cố Đình Dự ở phòng kế bên, nhìn qua máy giám thị trên tay của phóng viên thấy một màn như vậy, Cố Chấn Đình nhíu mày, "Anh ta dám nói cháu trai của ba thành ngưu lang, người này đang làm gì vậy? Mắt kém như vậy."
"Ba, thế nào con lại cảm thấy người này có chút không thích hợp." Cố Đình Dự quan sát một hồi lâu mới mở miệng, "Có thể không phải người chúng ta sắp xếp hay không? Mà là có người biết chuyện này, trà trộn vào, bây giờ là thời điểm mấu chốt của Mộ Nghiêm, nếu như truyền ra nói bị người ta bao qua đêm, chỉ sợ đám lão gia hỏa hội đồng quản trị lại có chuyện tán gẫu khi rãnh rồi."
"Con xem con đó, từ nhỏ có tích sự gì chứ, chút việc nhỏ này cũng làm không xong. Lại còn để cho người xấu tiến vào." Cố Chấn Đình liền nện vào ót Cố Đình Dự một gậy, "Đám lão gia hỏa hội đồng quản trị kia dám có ý kiến, ba sẽ tiêu diệt bọn họ trong vài phút."
Cố lão gia tử tiến bộ cùng với thời đại, lên mạng tán gẫu cả ngày, thỉnh thoảng còn xoát blog.
"Ba, dùng từ ngữ internet ít một chút, có chút không nghiêm túc rồi. Cấp bậc của Cố Gia cũng bị kéo thấp hơn." Cố Đình Dự cho ý kiến, sau đó lại là một gậy, "Con dám ghét bỏ ba, ba là ba của con, ba làm cái gì không cần con phải dạy ba, như thế nào ba lại sinh ra một tên tư tưởng trì độn như vậy chứ, cái tên ngoan cố. Hừ."
Mà phía bên đây, "Tối hôm qua khách sạn nhận được phàn nàn từ khách hàng, nói căn phòng này quá ồn, đương nhiên, tôi hiểu ý của cô, trả giá cao đương nhiên phải vật quý hơn giá trị, bất quá đối với chuyện này, không biết tiểu thư có muốn nói gì không?" Trong giọng nói của người thanh niên có chút ái muội cùng châm chọc, liên tục gắn mát ngưu lang lên người Cố Mộ Nghiêm.
Khách phàn nàn? Kịch liệt như vậy, sắc mặt Tần Tích lúc trắng lúc xanh, cô còn nhớ tối hôm qua sau khi cô uống rượu xái, đầu óc liền mơ màng, chẳng lẽ Cố Mộ Nghiêm nhân cơ hội này ngược đãi cô, Tần Tích kéo chăn ra, kéo cổ áo nhìn, toàn thân không có vết thương nha.
Người thanh niên hiển nhiên một chút cũng không muốn biết đáp án của Tần Tích, lại hỏi tiếp, "Không biết đối với người ngưu lang cô bỏ nhiều tiền bao, cô có đánh giá thế nào? Có vật quý hơn giá trị sao? Hay là hoàn toàn. . . Không được." Hai chữ cuối cùng, hết sức nhấn mạnh.
Vừa là ngưu lang, vừa để người bao không hài lòng, tin tức này, thật quá trâu bò. Vừa truyền ra, không biết sẽ kích thích bao nhiêu tầng sóng đây.
Bên kia, Cố Mộ Nghiêm không có phản ứng, Cố Chấn Đình liền muốn giậm chân, Cố Đình Dự vội vàng kéo, "Ba, ba đừng kích động, cho dù người này trà trộn vào, chúng ta có thể nhìn ra, thằng nhóc kia sẽ nhìn không ra sao? Ba ngồi xuống trước đi, xem xem nó sẽ xử lý như thế nào. Hơn nữa người này nói không chừng là chó ngáp phải ruồi còn có thể giúp ta một phen, coi như là một cuộc khảo nghiệm với nó đi. Chút chuyện này cũng làm không xong, cho dù trở thành tổng giám đốc của Thịnh Vũ, chỉ sợ sớm muộn cũng sẽ bị người ta kéo xuống."
"Đàn ông Cố gia chúng ta làm sao có thể không được." Bộ dáng Cố Chấn Đình giống như bị vũ nhục, thở phì phì ngồi ở chỗ đó.
Ông nói như vậy, lão gia tử một câu cũng không nghe lọt, vẫn còn chấp nhất vấn đề này, khóe miệng Cố Đình Dự co giật vài cái, bây giờ ông không muốn thảo luận vấn đề này với cha của mình, được hay không, đi về hỏi bà xã của mình chẳng phải sẽ biết rồi sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...