Editor: VinJR
Cầu hôn?
Bỗng chốc Tần Tích ngây ngẩn cả người, sau khi hoàn hồn có chút vội vàng nói, "Cố gia gia, không phải như thế, cháu không muốn kết hôn..."
"Cháu không phải sợ." Cố Chấn Đình vỗ vỗ ngực, "Ông làm chủ cho cháu, nếu tên tiểu tử này dám làm không dám chịu, ông sẽ đập gãy chân nó."
Tần Tích nóng nảy, "Ông nội, cháu không cần anh ta chịu trách nhiệm."
Chuyện này cuối cùng làm sao đây, cô không muốn kết hôn.
"Cái này sao có thể được, danh dự của con gái rất quan trọng. Chúng ta làm người lớn, tuyệt đối sẽ không phóng túng cháu của mình làm càn, chuyện đã làm nhất định phải chịu trách nhiệm." Cố Chấn Đình hung dữ nói với anh, "Mộ Nghiêm, có nghe chưa."
Tần Tích bối rối.
Cố Mộ Nghiêm liếc nhìn Tần Tích đang phát ngốc, thật là ngu ngốc, bị người ta bán vẫn còn thay người khác kiếm tiền, ngẩng đầu lên nhìn Cố Chấn Đình, sau đó vụng trộm nháy mắt với ông, Cố Mộ Nghiêm lập tức mặt đầy hắc tuyến, dời mắt không để ý đến.
"Cố gia gia, con không có việc gì, thật sự không cần chịu trách nhiệm." Tần Tích vội vàng khoát tay, "Cố đại thiếu ưu tú tài giỏi như vậy, oai phong lẫm liệt, con như thế nào xứng với anh ấy, cho nên hôn sự này vẫn phải nghĩ lại, chúng ta coi như chưa từng xảy ra, cũng xin ông đừng để ở trong lòng, thật đó." Nói xong, thấy tất cả mọi người nhìn cô, không khỏi cười khan vài tiếng.
Cố Mộ Nghiêm nheo mắt lại nhìn cô, sắc mặt trầm xuống vài phần.
Tần Tích vụng trộm liếc qua Cố Mộ Nghiêm, mặt không chút thay đổi, nhìn mặt anh cực kỳ đen, nửa đêm thức dậy muốn đi toilet còn tưởng rằng mình nhìn thấy thần mặt đen đó, cô mới không cần kết hôn với loại đàn ông này.
Cố Chấn Đình thấy Cố Đình Dự cầm lấy tờ báo, bộ dạng làm bộ nhiệt tình, cố ý ho khan một tiếng, thấy Cố Đình Dự không có phản ứng gì, Cố Chấn Đình lại ho khan một tiếng, rút tờ báo từ trên tay Cố Đình Dự ra, "Con có lời gì muốn nói?"
Cố Đình Dự chống lại ánh mắt của Cố Chấn Đình, bên trong chính là uy hiếp sáng ngời, ý chính là, nếu như không giữ được cháu dâu này, ba liền đá con ra ngoài.
Cố Đình Dự thấy không có biện pháp trốn tránh, tay nắm lại ho khan một tiếng, hết sức chân thành nhìn Tần Tích, "Tần tiểu thư, chuyện hai người ở chung đã bị phóng viên tìm tới, nếu như Cố gia chúng ta không đưa ra một lý do hợp lý, đến lúc đó không chỉ ảnh hưởng đến danh tiếng của Tần tiểu thư, chỉ sợ Cố gia chúng ta cũng sẽ bị đẩy đến nơi đầu sóng ngọn gió, phải chặn lại những lời đồn đãi này, cho nên cuộc hôn nhân này nhất định phải tiến hành. Kỳ thật việc này cũng trách Mộ Nghiêm không cẩn thận, nhưng Tần tiểu thư à, trong khoảng thời gian này kính xin cô phối hợp với Mộ Nghiêm một chút, Tần tiểu thư cũng không hy vọng cha mẹ của mình chứng kiến những tin tức này phải không, nhưng nếu như cô hợp lý hoá quan hệ với Mộ Nghiêm, chuyện này liền khác đi. Chuyện này sẽ từ một vụ tai tiếng biến thành một chuyện vui, cho nên kính xin Tần tiểu thư suy nghĩ kỹ một chút."
Cố Chấn Đình gấp rút, không ngừng gật đầu ở bên cạnh, chiêu này dùng thật tốt, giữ người trước rồi tính sau.
Cố Mộ Nghiêm nhìn bọn họ kẻ tung người hứng, vẻ mặt nhàn nhạt, cũng không mở miệng nói chuyện.
So với hai ông già này, nha đầu kia rõ ràng còn non tay nhiều lắm, hoàn toàn không phải là đối thủ.
Tần Tích ngồi ở một bên, mày nhăn lại, trên mặt có như có điều suy nghĩ, những tin tức này đương nhiên không thể để mẹ nghe được, nếu không cô liền xong đời.
Trời ạ, làm sao chuyện lại phát triển trở thành như vậy chứ? Đều do tên Cố Mộ Nghiêm kia, nếu không phải anh đến khách sạn chặn cô, hết thảy cũng sẽ không xảy ra, người đàn ông đáng ghét, cô quả thực là xui xẻo tám đời.
Mắt Cố Mộ Nghiêm lườm Tần Tích, chỉ cần nhìn một cái, là anh biết trong lòng nha đầu kia đang mắng anh, lập tức sắc mặt lại tối xuống.
Nha đầu kia thật đúng là thiếu dạy dỗ! Bất quá không vội, sớm muộn gì anh sẽ làm cho cô tâm phục khẩu phục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...