Mới nghỉ ngơi được mỗi một ngày, Hải Nghi đau khổ nhận “thánh chỉ” của gia gia là ngay hôm nay phải nhập học, cho nên Hải Nghi mới ủn ỉn bò dậy từ 5h sáng. Có lẽ bạn sẽ hỏi vì sao sớm thế. Tất nhiên rồi đó là vì Hải Nghi là một đứa bé ngoan, rất chăm chỉ tập thể dục mỗi sáng. Vả lại phải chuẩn bị thể lực thật tốt trước khi “hành động” chứ.
Như thường lệ, cô thay đồ thể thao màu trắng, mang giày thể thao, buộc tóc dài thật cao, mang theo chai nước và đi ra ngoài. Tiết trời mùa này thật mát mẻ, mới 5h hơn trời đã bắt đầu hừng sáng.
Trên con đường trải đầy lá khô, có lẽ bác lao công chưa kịp quét, có một cô gái mặc đồ thề thao màu trắng, chạy chầm chậm qua, tóc dài đung đưa đầy sức sống.
Khi ngang qua công viên, Hải Nghi không chú ý nảy giờ vẫn có một đôi mắt dõi theo cô. Chàng trai đồng dạng đồ thể thao màu trắng, đứng trên nền cỏ, ngược hướng mặt trời mọc, lúc này Mặt Trời lão gia mới lười biếng từ từ ló dạng. Hào quang cứ thế bao trùm lấy thân ảnh màu trắng của chàng trai, thân hình cao ráo trong vầng sáng ấm áp, hắn như một Hoàng tử mặt trời bước ra từ truyện tranh, hắn cứ đứng đó nhìn theo bóng dáng đã đi xa kia, khóe miệng chợt hiện lên nụ cười thú vị.
Hải Nghi sảng khoái về đến cổng nhà, trên con đường nhỏ lát đá dẫn vào trong, cô tung tăng như chim nhỏ, vừa đi vừa nghêu ngao hát. Rõ ràng tâm trạng cô hôm nay không tệ. Cảnh vật xung quanh có lẽ cũng vì tâm trạng cô vui cho nên cũng khoát lên mình màu xanh tươi mát, chim chóc cũng líu lo ríu rít trong vườn. Đám hoa hồng trong nắng sớm lại càng diễm lệ hơn, vài giọt sương sớm động lại trên cánh hoa mềm, lưu luyến mãi không tan đi.
Từ trong nhà đi ra, Nguyễn Hà lão gia tâm trạng cũng rất tốt, lúc nhìn thấy đứa cháu bảo bối giờ này lẽ ra phải còn “ủ” trong chăn, thì không khỏi ngạc nhiên. Ánh mắt mang theo vài nếp nhăn khẽ nheo lại, liếc nhìn Hải Nghi từ trên xuống dưới. Sau đó nhìn mặt trời đã lên được một quãng, mới nói.
-Không đúng, mặt trời vẫn mọc hướng đông cơ mà.
Xa xa nhìn thấy gia gia, Hải Nghi vui vẻ chạy lại hôn chụt vào má ông.
-Gia gia đẹp trai, Good morning.
Nguyễn Hà lão gia sững sờ nhìn bóng dáng tung tăng vào nhà, sau đó càng thêm cao hứng. Haha ông vẫn là đẹp trai nhất.
Sau khi ăn sáng xong xuôi, làm xong thủ tục chào hỏi một nhà lớn nhỏ, mấy anh em Hải Nghi mới được “giải phóng” cho ra khỏi nhà. Quá trình này còn phải nhắc đến đám phụ nữ trong nhà, nằn nặc đòi đưa Hải Nghi đến trường. Nhưng dưới sự cương quyết của Hải Nghi họ phải đành thôi. Ba anh em Hải Phong nhìn Hải Nghi với ánh mắt hâm mộ, long lanh lóng lánh. Nhớ tới cảnh bọn họ được các bà mẹ này đưa đến trường thì không khỏi run rẩy.
Ngồi trên xe Hải Phong lái, Hải Nghi tự nhiên mà bắt hai ông anh là Hải Duy và Hải Lâm làm gối… ngủ.
Được một lúc, Hải Nghi cảm thấy rất ồn ào, cũng có cảm giác quen quen. Cứ như cảnh mỗi sáng cô đến trường tư thục Paris vậy.
Xung quanh thật nhiều tiếng ồn nha, làm sao mà ồn ào như vậy, cô còn muốn ngủ tiếp mà. Trong lúc ngủ, cô mơ màng nghe được từng đợt thét chói tai của rất rất nhiều đứa con gái nha, âm thanh này có phần quen tai, chẳng lẽ họ chào đón cô sao, không đúng hôm nay cô ngoan ngoãn làm một Hải Nghi đại tiểu thư mà.
-A… nhìn xem họ là Tứ Hải Mĩ Nam…
-A… tới rồi Leader đến rồi…
Đến lúc này thì Hải Nghi dù có định lực tốt đến mấy cũng không tài nào ngủ tiếp. Cô tức giận mở mắt ra, đập vào mắt cô là gương mặt phóng đại của tên hôn phu trời đánh.
-A…
Hải Nghi giật mình muốn la lên, bất quá miệng cô bị người kia kéo căng ra không kêu được, thật tức chết cô mà.
Hải Nam nhìn bộ dạng cô tức cười không nhịn nổi, rốt cuộc cũng nắm tay cô kéo ra, dưới con mắt kinh ngạc của đám nữ sinh, Hải Nam kéo tay cô vòng qua khuỷu tay hắn, cố ý ở bên tai cô mờ ám nói.
-Đi nào, vị hôn thê của tôi.
Đổi lại, thêm trận thét chói tai nữa. Thật là hết nói nổi, bọn người này thật là thích hét. Nhìn xung quanh không thấy mấy người anh của cô, Hải Nghi buồn bực nhíu mày.
Tin tức công chúa mất tích trong truyền thuyết hôm nay chính thức nhập học được các học sinh thuộc mọi tầng lớp, cấp bậc tiểu, trung, đại học trong trường nhanh chóng truyền tai nhau.
Rất nhanh sau đó, lượt truy cập các trang Wed tăng đang kể.
-Nguyễn Hà Hải Nghi , từng học tại trường tư thục Paris, thông minh, xinh đẹp, sở hữu một lượng fan cực lớn, được mọi người yêu mến…
-Nguyễn Hà Hải Nghi- hoa khôi trong cuộc thi nữ sinh thanh lịch…
-Nguyễn Hà Hải Nghi- nhà vô địch giải Keratedo toàn quốc…
-…
Mới chỉ vài phút ngắn ngủn trôi qua Hải Nghi liền trở thành một hiện tượng, một nhân vật mà mọi người bàn tán, có hâm mộ, có sùng bái, cũng có ghen ghét.
Vân vân và mây mây, Hải Nam cùng hai anh em Hải Duy, Hải Lâm lúc đi ngang qua hành lang vừa vặn nghe được rất nhiều người bàn tán tin tức này. Hải Duy nhàm chán vươn vai, lơ đãng nói.
-Gia gia lại bày trò.
Hải Lâm cũng giơ tay phát biểu cảm nghĩ.
-Chính xác, ai mà không biết gia gia muốn khoe cháu gái cơ chứ.
Khi nói còn chu môi bất mãn, khiến mấy em gái xung quanh hai mắt trái tim tận lực khắc ghi hình ảnh đáng yêu này.
Hải Nam từ chối cho ý kiến, cho đến khi…
-Woa, 112 người bạn trai cơ à, không phải chứ cô ấy mới 17 tuổi thôi mà.
-Không biết phải không nhưng trên đây viết vậy mà. Nguyễn Hà Hải Nghi, sở hữu một lực lượng boyfriends cực khủng, con số ấy được thống kê là 112 người, đa số đều là công tử, quý tộc…
Hải Nam từng bước từng bước tiến đến hai nam sinh đang sôi nổi tranh luận. Tầm mắt lướt qua chiếc máy tính bảng trên tay bọn họ, trên đó có thống kê con số 112 màu đỏ chói mắt.
Khóe miệng hắn thoáng ra nụ cười như có như không, không biết đang tính toán cái gì. Hai anh em Hải Duy nhìn nhau nghi hoặc, có lẽ nào họ đoán sai.
Bất kể là khen ngợi hay chê bai ngày hôm nay Hải Nghi cũng đã âm thầm tạo ra một làn sóng mới trong trường. Nếu cô biết giờ phút này ở nửa bên kia Trái Đất cũng có một hiện tượng như thế này bùng nổ, mà tin tức đính hôn của cô cũng được đăng trên tạp chí thế giới, thì Hải Nghi cô sẽ phản ứng như thế nào không ai biết trước được.
Reng… reng…
-Alo, Hải Nghi cậu muốn tớ mệt chết sao! Cậu đính hôn sao không báo trước với tớ, bây giờ tin tức lan ra làm sao mà tớ thu xếp được.
-Hề hề, Như Băng đại tiểu thư xinh đẹp hạ hỏa, bình tĩnh vì độc lập thế giới. Chuyện kia, thật ra cũng xảy ra đột ngột tớ không nói rõ ràng với cậu được… cho tớ xin lỗi nhá.
-Xin lỗi cái gì. Báo cho cậu biết FanClub của cậu đang bùng nổ vì tin tức này đấy. Chưa hết ai bảo cậu lăng nhăng làm chi, chờ đi 112 bạn trai cũ của cậu sắp đến rồi… Á. Không kịp rồi, bọn họ lại tìm tớ. Hải Nghi tớ nhấc định sẽ bắt đền cậu. Á… chạy thôi.
Rụp cái cái tắt máy, Hải Nghi bên này cũng một thân mồ hôi lạnh lẽo. Không phải kinh khủng thế chứ. Haizzz… tạo nghiệt, tạo nghiệt a. Nhưng mà họ tới đây “trò hay” mới bắt đầu haiiiz
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...