“Hôm nào tôi cũng phải nếm thử giấy chứng nhận kết hôn của mình xem có ăn được không?”
“Cãi nhau không bằng bạo lực, hôm nay nếm luôn đi, xem kết quả thế nào...”
Kiều An Hảo nhìn mấy bình luận đó, không nhịn được cười thành tiếng.
Đại đa số bạn trên mạng nhìn thấy Sina của Lục Cẩn Niên, cũng không nhịn được hùa vào trêu chọc Kiều An Hảo, sau đó trong vòng nửa tiếng ngắn ngủi, liền đem chủ đề Kiều An Hảo ăn giấy chứng nhận đăng ký kết hôn ngon lành trở thành đề tài trêu ghẹo, thâm chí cao thủ trong Sina còn sáng tác ra một tấm hình chế, trong hình, cô đang cầm bánh mỳ trong tay, lại bị đổi thành giấy chứng nhận kết hôn, sau đó tấm hình này được truyền đi rộng rãi.
Rõ ràng một giây trước, cả thế giới đều hâm mộ và ghen tỵ với cô, một giây sau, đã biến thành trêu chọc, nhưng là bị trêu như thế, trong lòng Kiều An Hảo lại giống như được rót mật, đáy mắt ngọt ngào liếc nhìn anh, vốn dĩ không hề giận dỗi, lại làm như vẻ đang nén giận nói: “Đều tại anh... Lục Cẩn Niên, anh mau xin lỗi em đi!”
Cô nói chuyện như vậy, rơi vào trong tai anh, càng giống như làm nũng, mặt mày đều giãn ra, để điện thoại di động xuống, hơi cúi đầu, tiến đến bên tai cô, giọng nói mang theo sự ái muội và dụ hoặc: “Muốn giải thích thế nào? Qùy xuống nói xin lỗi sao?”
Kiều An Hảo bị lời nói của anh làm cho cả người nổi da gà, tâm tình cũng run rẩy một phen, biểu cảm xem ra rất khí thế, đúng là trong giọng nói run rẩy, còn tiết lộ sự lo lắng: “Được, anh quỳ xuống nói xin lỗi đi.”
“Được.”
Sau đó, Kiều An Hảo bị anh áp ở dưới thân.
Sau đó đợi cho cô thở hổn hển, toàn thân hoàn toàn bị tê liệt, lúc đó mới khóc lóc van xin Lục Cẩn Niên, anh mới miễn cưỡng buông tha cô, sau đó ôm cô vào trong lòng, tiến đến bên tai cô, khẽ cắn vành tai của cô, hỏi: “Kiều Kiều, anh đúng là đã quỳ gối xin lỗi em, không có tý ty lười biếng.”
Vẫn quỳ xin lỗi em.
Kiều An Hảo ngớ ra ước chừng một phút đồng hồ, trong đầu cô như là mới phản ứng kịp được gì đó, hiện ra hình ảnh anh lăn lộn trên nguwoif cô, thật sự giống như anh nói, vẫn là quỳ gối bên cạnh người cô...
Sau đó Kiều An Hảo mới hiểu ra được ám chỉ trong lời nói của anh.
A a a a... Lục Cẩn Niên quỳ xuống nói xin lỗi... Là quỳ để yêu cô, dùng thân thể để giải thích....
-
Kiều An Hạ vừa từ Nhật Bản quay lại Bắc Kinh lúc chín giờ tối, cô đang ở trong phòng nghỉ đợi Trình Dạng, thấy được người khác mắng Kiều An Hảo trên mạng.
Lúc ấy, trong lòng cô liền bốc hỏa, đi vào xem, đang nhìn thấy tên của Lục Cẩn Niên, cả người trong nháy mắt liền ngớ ra.
Hóa ra... Kiều Kiều qua lại với anh... Anh mai danh ẩn tích đã năm tháng...
Cả người của Kiều An Hạ còn chưa hiểu rõ được cụ thể nguyên nhân, Trình Dạng đã gọi điện thoại đến, người đã đến sân bay.
Kiều An Hạ đành phải vội vàng thu lại điện thoại, kéo vali hành lý đi ra khỏi phòng nghỉ.
Kiều An Hạ đi ra khỏi sân bay, liếc thấy Trình Dạng đỗ xe ở ven đường, cô đi qua, khom người nhìn qua cửa kính vào bên trong, Trình Dạng đang nghịch điện thoại, còn là dáng vẻ cực kỳ nhập thần.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...