Editor : Meitu
Lục Cẩn Niên giơ tay lên kéo kéo cà vạt, đưa chân đá văn kiện một bên, sau đó tìm lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý một cú điện thoại.
"Lục tổng?" Trong điện thoại truyền đến giọng trợ lý.
Lục Cẩn Niên nhanh chóng phản ứng, mở miệng hỏi: "Kiều Kiều ở đâu, cậu biết không?"
Hỏi ra vấn đề này xong, Lục Cẩn Niên mới kịp nhận ra, mình tìm Kiều An Hảo, hỏi trợ lý anh ấy sẽ biết sao?
Đúng lúc Lục Cẩn Niên chuẩn bị cúp điện thoại, đổi thành gọi cho Triệu Manh, trợ lý nói trong điện thoại: "Cô Kiều sao? Cô ấy và Triệu Manh đang ăn sushi ở acr."
Lục Cẩn Niên vừa rồi còn nghĩ trợ lý không biết động tĩnh của Kiều An Hảo, trong nháy mắt trở nên có chút bất bình, sắc mặt lập tức u ám: "Sao cậu biết hành tung của Kiều Kiều?"
Trợ lý cảm thấy Lục Cẩn Niên ghen tức qua điện thoại muốn bổ nhào tới, vội vàng thay mình giải thích: "Lục tổng, lúc nãy, thấy Triệu Manh gửi tin nhắn trong nhóm, tôi mới biết. "
Lục Cẩn Niên dùng lỗ mũi hừ một tiếng, một bộ dạng muốn cúp điện thoại.
Trợ lý nghĩ đến bây giờ Kiều An Hảo đang bị trên mạng mắng um sùm, mở miệng: "Lục tổng..."
Nhưng mà tại sao anh cũng trong nhóm bạn bè của họ mà không nhận được? Lúc này Lục Cẩn Niên mới nhớ ra, từ đêm thất tịch tình nhân năm ngoái cùng Kiều An Hảo, mỗi người đi mỗi ngả, không sử dụng số điện thoại kia nữa, vì vậy tầm mắt rơi xuống điện thoại trong ngăn kéo.
Sau đó, ngón tay Lục Cẩn Niên đè lên điện thoại, cắt đứt trợ lý lời của: "À, đúng rồi, cậu cầm di động trước kia của tôi đi mở số lại, sau đó đưa đến nhà hàng acr. "
"Vâng, Lục tổng." Trợ lý trả lời, tiếp tục lời mình nói vừa rồi: "Lục tổng, cô Kiều bị..."
"Bíp bíp bíp..." Điện thoại rất dứt khoát bị Lục Cẩn Niên cúp.
-
Ngay cả quần áo Lục Cẩn Niên cũng không đổi, cứ như vậy phong trần mệt mỏi lần nữa trở lại trên xe, anh chuẩn bị khởi động xe, đúng lúc hoa mình đặt đưa đến.
Lục Cẩn Niên mở cửa sổ xe, người tặng hoa đi đến đưa thẻ: "Tiên sinh, phiền ngài ký nhận."
Ký nhận cái đầu cậu đó, người nên ký nhận bây giờ không có ở nhà... Còn mất cả chì lẫn chài...
Đáy lòng Lục Cẩn Niên lặng lẽ phun một câu, nhưng vẫn cầm bút ký tên, sau đó nhận hoa, thuận tay ném vào chỗ ngồi trên xe.
-
Lúc Lục Cẩn Niên đi ô-tô chạy tới acr, trợ lý đã chờ ở cửa trung tâm thương mại, nhìn thấy anh, lập tức đưa điện thoại đi lên.
Lục Cẩn Niên nhét sim vào trong điện thoại, vừa lái xe, vừa đi vào trong acr.
Anh đứng ở trước bảng hướng dẫn ở đại sảnh lầu một, tìm xem nhà hàng Nhật Bản cụ thể ở chỗ nào, rồi đi tới thang máy.
Trợ lý theo sát phía sau: "Lục tổng, tôi có việc muốn báo, là về..."
"Có chuyện gì, đợi lát nữa hãy nói." Lục Cẩn Niên hoàn toàn không có tâm tư lo chuyện công việc lúc này, bây giờ trong lòng anh là cô gái kia, tại sao lại cúp điện thoại của anh?
"Lục tổng, tôi muốn nói về..." Trợ lý bắt đầu muốn khóc trong lòng, có thể nghe anh ta nói hết không, anh ta muốn nói chuyện của cô Kiều.
"Muốn tôi lặp lại lời vừa rồi sao?" Lục Cẩn Niên nhập mật khẩu, cũng không liếc mắt nhìn trợ lý, nhẹ nhàng hỏi ngược lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...