Editor : Meitu
Ngay sau đó người đang muốn hại Kiều An Hảo đột ngột ngã xuống giường của cô, vừa vặn ngã trên đùi cô, vì đau nên Kiều An Hảo nhíu mày, phát ra một tiếng kêu nặng nề, chợt phục hồi tinh thần lại, lấy gối trên mặt xuống, sau đó liền thấy có một bóng hình nhanh chóng đi tới cửa phòng mình và Triệu Manh, kéo cửa ra, tốc độ cực nhanh lắc mình đi ra ngoài.
Triệu Manh đang ngủ đã bị đánh thức, cô mờ mịt ngồi dậy, mơ mơ màng màng kêu một tiếng “Kiều Kiều", sau đó liền thuận tay cầm điện thoại di động, theo ánh sáng, thấy một người đàn ông nằm trên Kiều An Hảo, có vết máu từ sau ót của hắn chảy ra, nhuộm dần một góc giường đỏ tươi.
Triệu Manh chợt tỉnh táo, bị một màn này dọa cho sợ đến lờ mờ, chần chờ đại khái ba giây, sau đó dùng hết sức la lên: "A —— "
Kiều An Hảo ngược lại không có bị tên trộm đồ chui vào phòng ăn cắp dọa sợ, ngược lại bị tiếng la thét chói tai của Triệu Manh dọa sợ run rẩy, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm cửa phòng lập tức liền dời đến Triệu Manh: "Cậu hét cái gì!"
Triệu Manh không nghe thấy Kiều An Hảo nói gì, cả người nhảy xuống giường, dùng sức giẫm lên đất, dùng hết sức khàn giọng la: "Cứu mạng, cứu mạng —— "
Khu vực quay phim còn hoang sơ chưa khai thác, ban ngày cũng rất yên tĩnh, bọn họ lại ở phòng không cách âm, lúc này đêm hôm khuya khoắc, bị Triệu Manh la hét như vậy, trong nháy mắt đánh thức tất cả người trong đoàn phim, chỉ nghe được tiếng loảng xoảng lang loảng xoảng lang liên tiếp mở cửa đóng cửa, ngay sau đó phòng Kiều An Hảo và Triệu Manh liền bị người đẩy ra, người trong đoàn phim chạy vào.
"Thế nào?"
bạn nào muốn đọc trước hơn 100 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé
"Xảy ra chuyện gì?"
Theo sự thắc mắc của mọi người, đèn trong phòng được mở lên.
Tất cả mọi người thấy được màn kia trên giường Kiều An Hảo.
Trình Dạng trước đi tới, có chút bận tâm nhìn Kiều An Hảo: "Chuyện gì xảy ra? Có sao không?"
Đạo diễn cũng rất khẩn trương hỏi thăm: "Tiểu Kiều, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?"
"Tôi không sao." Kiều An Hảo vẫn còn sợ hãi thở phào nhẹ nhõm, trước nở nụ cười trấn an mọi người, mới chỉ chỉ người đã hoàn toàn bất tỉnh, nói: "Lúc tôi đang ngủ say, anh ta tìm gì đó bên gối, khiến tôi bị đánh thức, sau đó anh ta nổi lòng tà ác, cầm gối muốn giết chết tôi, kết quả, có người xông tới, đánh anh ta thành như vậy..."
Dừng một lúc, Kiều An Hảo còn nói: "Không lẽ anh ta bị đánh chết?"
Trình Dạng tương đối tỉnh táo, vươn tay, dò xét dò hơi thở, lại quay đầu nói: "Không có gì đáng ngại, vết thương rất cạn, hô hấp bình thường, có lẽ là đột nhiên bị đánh nên bất tỉnh."
Lúc này Triệu Manh đã bình tĩnh, mang theo vài phần sợ hỏi: "Đây là người nào? Hơn nửa đêm sao lại vào phòng người khác ăn trộm?"
"Hình như đây không phải là người của đoàn phim." Có người nói.
"Nhìn quần áo, có vẻ là người trong thôn gần đây."
"Bây giờ gần đến năm mới, rất nhiều người muốn kiếm ít tiền, tám phần là tới trộm đồ."
"Được rồi, đừng ở chỗ này bàn tán nữa, mau báo cảnh sát." Đạo diễn trực tiếp cắt đứt lời của mọi người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...