Hôn Trộm 55 Lần

Trợ lý đóng xong cửa chính của biệt thự, xác định mình khóa tốt, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua Kiều An Hảo, giật giật cánh môi, bộ dáng muốn nói lại thôi, như là muốn nói gì, cuối cùng lại không nói lên lời, chỉ mở cửa xe ra, mở miệng nói một câu tôn kính với Kiều An Hảo: “Kiều tiểu thư, lên xe đi.”

Một loại dự cảm cực kỳ không tốt, bao phủ trái tim Kiều An Hảo, cô giật giật cánh môi không một chút huyết sắc, một đôi mắt to đen trong suốt, nhìn trợ lý, đứng yên tại chỗ không chịu nhúc nhích.

Trợ lý quay đầu, nhìn về phía chỗ rừng cây xanh um tươi tốt, sau một lúc lâu, giống như là rất khó qua thực lòng chua xót, dùng sức hít một hơi, mới nhìn phía Kiều An Hảo một lần nữa, nói: “Kiều tiểu thư, hiện tại đã sắp đến giờ

ăn cơm tối, nếu ngài không ngại, không có bận chuyện gì, tôi có thể mời ngài ăn bữa được không?”

“Anh vì sao vẫn muốn lảng chánh đề tài của tôi?” Đáy lòng Kiều An Hảo có một loại dự cảm càng ngày càng mãnh liệt, đáy mắt của cô nổi lên một chút hoảng hốt, đôi môi run rẩy, hỏi: “Lục Cẩn Niên có phải đang giận tôi hay không? Anh ấy không chịu gặp tôi, đúng hay không?”

Kiều An Hảo nước mắt tuôn rơi, cô không để ý nam nữ thụ thụ bất thân, lập tức bắt lấy cánh tay trợ lý, mang theo vài phần khẩn cầu nói: “Anh nói cho tôi biết anh ấy đang ở đâu được không? Anh nhất định biết anh ấy ở đâu, nói cho tôi biết, được không?”

Trợ lý vì chuyện Lục Cẩn Niên ở “Lệ Cảnh Hiên” đợi Kiều An Hảo lâu như vậy, cô không có xuất hiện, đáy lòng có chút bất mãn, cho nên tuy rằng thái độ vẫn rất cung kính, nhưng mà giọng nói chuyện, vẫn để lộ ra một tia khinh thường khó phát hiện: “Nếu Lục tổng thật sự giận cô, thì tốt rồi.”

Trợ lý nói xong, nhìn thấy Kiều An Hảo rơi lệ, lập tức lại trở nên có chút mềm lòng, cuối cùng liền thở dài một hơi: “Kiều tiểu thư, ngài vẫn là lên xe trước đi, để lúc ăn cơm, tôi nói cụ thể với cô, được không?”

Kiều An Hảo khẽ gật đầu, cúi đầu xuống, ngồi vào trong xe.

Trợ lý cũng đi lên xe theo, khởi động xe.


Lúc xe chạy được một đoạn, trợ lý rút hai tờ khăn giấy, đưa cho Kiều An Hảo đang ngồi ở bên cạnh.

Trên đường trợ lý chạy xe đến “Lệ cảnh hiên”, hỏi một câu: “Kiều tiểu thư, đi Lệ Cảnh Hiên ăn không ngại đi?”

Kiều An Hảo lắc lắc đầu.

Trợ lý không nói chuyện, sau khi đi qua một cồt đèn xanh đèn đỏ, đem xe quẹo vào bãi đỗ xe của Lệ Cảnh Hiên.

Bởi vì không có đặt vị trí trước, các bàn đã đầy, cuối cùng trợ lý và Kiều An Hảo ngồi một góc sáng sủa yên tĩnh ở đại sảnh.

Nhân viên phục vụ đưa lên thực đơn, trợ lý trực tiếp giao cho Kiều An Hảo: “Kiều tiểu thư, ngài xem muốn ăn chút cái gì?”

Kiều An Hảo không có lật thực đơn, cánh môi giật giật nhìn về phía trợ lý: “Tôi tùy tiện.”

Trợ lý cũng không miễn cưỡng Kiều An Hảo, kéo thực đơn đến trước mặt mình, điểm mấy thứ đồ ăn nhẹ, lại tất cả đều là Kiều An Hảo thích ăn, cô có chút kinh ngạc ngẩng đầu, liếc mắt nhìn trợ lý một cái, trợ lý tiếp thu đến tầm mắt của cô, làm bộ như không thấy được, cười trả lại thực đơn cho nhân viên phục vụ, gọi thêm hai chai bia và một cốc trà.

Trà và bia rất nhanh được đưa lên, trợ lý tự mình rót một ly, đưa đến trước mặt Kiều An Hảo, mà bản thân lại mở ra một chai bia.

Kiều An Hảo nhẹ giọng nói một câu “Cám ơn”, nâng cốc trà lên nhấp một ngụm nhỏ.

Trợ lý không nói tiếp, chỉ hung hăng ực một hớp bia.


Đồ ăn của “Lệ Cảnh Hiên” được đưa lên, đồ ăn tinh xảo quả thật là đồ ăn thanh đạm, thoạt nhìn thực dẫn người thèm ăn.

Trợ lý tự mình thay Kiều An Hảo xé túi giấy lấy ra đôi đũa, đưa tới trước mặt cô: “Đây đều là cô thích ăn, ăn xong chúng ta lại bàn đi.”

Kiều An Hảo không tiếp chiếc đũa, cánh môi giật giật, như là muốn hỏi cái gì, chỉ là còn không có mở miệng, trợ lý liền giúp cô hỏi ra: “Cô nhất định rất ngạc nhiên, vì sao tốt biết những món ăn mà cô thích?”

Kiều An Hảo xé khóe môi một chút, đem lời nói mình muốn hỏi nuốt trở về.


“Là Lục tổng nói cho tôi biết .” Trợ lý cười khẽ một chút, bưng lên cốc bia, lại uống một ngụm, sau đó quay đầu, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo, nói:“Ăn cơm trước đi, cơm nước xong nói sau.”

Nói xong trợ lý cầm một đôi đũa, chính mình động trước.

Kiều An Hảo nhìn chằm chằm trợ lý nhìn một lát, cũng lên một đôi đũa khác lên theo, yên lặng không tiếng động ăn xong này nọ.

Đây đều là đồ ăn cô thích, nhưng mà cô lại không có một chút khẩu vị, dường như chỉ cứng rắn chống đỡ, mới làm cho chính mình ăn đi xuống.

Qua khoảng nửa giờ, Kiều An Hảo rốt cục không chống đỡ được nữa buông đôi đũa xuống, ngẩng đầu, nhìn thấy trợ lý đã sớm buông đôi đũa xuống, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ không biết suy nghĩ cái gì, hai chai bia trước mặt, đã bị anh ta uống cạn.

Trợ lý phát giác thấy âm thanh buông đũa xuống của Kiều An Hảo, quay đầu lại, hỏi: “Ăn xong rồi?”

Kiều An Hảo khẽ gật đầu.

Trợ lý liền nâng tay lên, tiếp tục kêu người phục vụ, gọi thêm hai chai bia, đợi cho bia đưa đến, trợ lý rót một cốc, uống một hơi cạn trước, sau đó lấy ra một chiếc di động từ trong túi, đưa tới trước mặt của Kiều An Hảo.

Đáy măt Kiều An Hảo hiện lên một tia kinh ngạc.

“Không phải cô hỏi tôi Lục tổng đi đâu sao? Nhìn di động sẽ biết.” Trợ lý nói xong, liền cúi đầu, rót một cốc bia cho chính mình, mở miệng uống một ngụm.

Kiều An Hảo điểm màn hình di động của trợ lý một chút, ánh sáng trở nên sáng hơn một chút, cô mới nhìn thấy trợ lý cho mình xem là một phong bưu phẩm.

Lục Cẩn Niên gửi cho anh ta.


Nội dung đầu tiên của bưu phẩm, đều là một ít nội dung công việc của công ty truyền thông Hoàn Ảnh, nhưng mà đoạn nội dung cuối cùng, Lục Cẩn Niên bày tỏ, hoạt động kế tiếp của công ty truyền thông Hoàn Ảnh tạm thời do phó tổng Vương phụ tiếp quản.

Tới đó cũng chưa là chấm hết của bưu phẩm, phía dưới còn có một đoạn lời nói rất dài, là Lục Cẩn Niên viết việc riêng với trợ lý.

“Đồ ăn Kiều Kiều thích, có này đó, hồi đầu lúc cô quay phim, phiền toái anh nếu có thời gian thì đến đoàn làm phim giúp đỡ, nói với bọn họ cứ làm nhiều những đồ ăn đó.

Giấc mơ của Kiều Kiều khi tiến vào vòng giải trí, là muốn làm nữ diễn viên xuất sắc nhất, lúc bình chọn cuối năm, phiền toái anh sắp xếp một chút.

Trong vòng giải trí có chút loạn, cô ấy chỉ là một cô gái sẽ không an toàn, phiền toái anh chăm sóc nhiều một chút, đừng làm cho cô ấy bị tổn thương.

Tôi có một biệt thự ở Nghi Sơn, nếu anh có thời gian thì đến đó đóng hết cửa sổ lại giúp tôi, nhất gian phòng ở phía tây, trên bàn cạnh cửa sổ có bức họa của cô ấy, trời mưa sẽ ướt, à, đúng rồi, cửa sổ ở lầu một không cần đóng, Kiều Kiều thích từ nơi đó đi vào.”

......

Lục Cẩn Niên viết rất nhiều cho trợ lý, Kiều An Hảo liên tục lật xem từng trang, rốt cục mới thấy được hết.

Trong đầu của cô trống rỗng, Lục Cẩn Niên viết bưu phẩm này cho trợ lý rốt cục là có ý tứ gì, hoặc là nói, kỳ thật cô hiểu được, nhưng mà cũng không muốn hiểu được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui