Lục Cẩn Niên nghe lời nói của Kiều An Hảo, phải mất rất nhiều sức lực, mới cứng rắn đè lại sự khó chịu trong lòng, duy trì vẻ mặt điềm đạm, nhìn về phía Hứa Gia Mộc, mở miệng gọi một tiếng: "Gia Mộc."
Hứa Gia Mộc nhìn Lục Cẩn Niên, trong mắt nhuộm một tia lệ thuộc, giống như hôn mê đã lâu, cũng hoàn toàn không ảnh hưởng đến tình cảm anh họ, anh mất rất nhiều sức lực, mới phát ra một từ: "Anh."
Hứa Gia Mộc mới vừa tỉnh lại, nói chuyện phí sức, Lục Cẩn Niên nói ít, rất im lặng, cho nên trong phòng bệnh chỉ có một mình Kiều An Hảo nói huyên thuyên, chẳng qua lời của Kiều An Hảo, đại đa số đều nói cho Hứa Gia Mộc nghe.
Nói chuyện trong lúc Hứa Gia Mộc hôn mê mấy tháng, xảy ra một vài chuyện, còn nói lại cảnh tượng lúc xảy ra tai nạn giao thông.
Đối với Kiều An Hảo mà nói, trên thế giới này người bạn quan trọng nhất với mình, sống sót sau tai nạn, thật sự là một chuyện vô cùng vui vẻ và phấn chấn.
Có lúc, một vài chuyện, thật ra thì rất bình thường, không có gì mờ ám, nhưng khi bạn biết, giữa cô và anh có gì, bạn luôn luôn sẽ không kiềm chế được suy nghĩ lung tung.
Cho nên, Kiều An Hảo vui vẻ và phấn chấn, rơi vào trong mắt Lục Cẩn Niên, mang theo mấy phầnáy nghĩa sâu xa, nhất là Kiều An Hảo cứ liên tục gọi anh Gia Mộc, khiến Lục Cẩn Niên ghen tỵ.
Kiều An Hảo nhìn về phía Hứa Gia Mộc nói: "Anh Gia Mộc, anh phải nhanh chóng khỏe lại, qua giai đoạn này sẽ chiếu phim của em, lúc đầu anh từng nói, nếu như em xuất hiện trên TV, anh muốn được xem đầu tiên..." Nói đến đây, Lục Cẩn Niên rốt cuộc không chịu nổi lên tiếng nói một câu: "Tôi đến phòng vệ sinh." Sau đó, đi ra khỏi phòng bệnh.
Cho đến tối nay, nhìn anh và cô nói chuyện, anh mới biết, thì ra là giữa bọn họ, có nhiều giao ước như vậy.
Mặc dù Hứa Gia Mộc phản ứng có hơi chậm lại, nhưng lúc Kiều An Hảo nhắc tới phim, cảm xúc trong mắt có vẻ phập phồng, trong đầu liền nhớ lại ba chữ "Tống Tương Tư" này, trong lồng ngực không khỏi cuồn cuộn có một sự tức giận.
bạn nào muốn đọc trước hơn 90 chương thì có thể mua trước giá rẻ để ủng hộ dịch giả thêm đường sữa nhé :) ai mua có thể liên hệ qua gmail này : [email protected] nhé
Hứa Gia Mộc tỉnh lại lần đầu tiên, ngủ mê man lâu như vậy, thân thể còn mệt mỏi, cho nên không có sức, tinh thần chưa đủ tỉnh táo, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nặng trĩu ngủ.
Kiều An Hảo đắp chăn cho Hứa Gia Mộc xong, xoay người dặn dò vài điều với người chăm sóc Hứa Gia Mộc, mới cầm túi của mình lên, đi ra khỏi phòng bệnh.
-
Lục Cẩn Niên đi ra ngoài, không có trở về phòng bệnh, anh đứng ở hàng lang, nhìn xuyên qua kính thủy tinh của phòng bệnh, nhìn Kiều An Hảo ngồi ở bên cạnh giường bệnh Hứa Gia Mộc, dáng vẻ nói luôn mồm, mặc dù không biết rốt cuộc cô nói gì, nhưng đáy lòng vẫn nổi lên sự hâm mộ, thậm chí anh cũng có có ý nghĩ, hận không thể biến thành người sống đời sống thực vật vì bị tai nạn - Hứa Gia Mộc.
Hứa Gia Mộc ngủ, Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hảo cho anh thể thiếp đắp bị hình ảnh, rốt cục xoay người, rời đi.
-
Kiều An Hảo đi ra khỏi phòng bệnh, thấy hành lang trống vắng, không có Lục Cẩn Niên, lấy điện thoại di động ra gọi cho anh, không ai nhận nghe, vì vậy trước tìm bác sĩ vào phòng vệ sinh nam tìm, biết Lục Cẩn Niên không có ở đây, mới đi xuống lầu.
Kiều An Hảo đi ra khu nhập viện, như cũ không nhìn thấy Lục Cẩn Niên, vì vậy lần nữa lấy điện thoại di động ra, gọi cho Lục Cẩn Niên một cú điện thoại, sau đó nghe thấy tiếng chuông điện thoại từ phía trước truyền tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...