Sau khi xuống tầng trệt, Kiều An Hảo không nhịn được thì thầm hỏi Kiều An Hạ:" Chị, chị nói người có khả năng sẽ trở thành bạn trai của chị là Lục cẩn Niên sao?"
Kiều An Hạ gật nhẹ và khẽ nói: "Thật ra chuyện này hơi phức tạp. Vốn dĩ chị cho là chị cùng Lục cẩn Niên chứ không mặn không nhạt, như bạn bè bình thường suốt như thế, nhưng mấy năm nay, trong một lần tình cờ gặp mặt, anh ấy nói với chị đôi câu. Kiều Kiều, em biết đó, Lục Cẩn Niên người này tâm cao khí ngạo, đâu để cô gái nào vào mắt. Lần anh ấy nói chuyện, chị cũng không dám suy nghĩ nhiều, nhưng liên tiếp nhiều năm, thì chị cảm thấy có thể anh ấy có ý với chị..."
Lục Cẩn Niên thanh toán xong, thấy Kiều An Hảo và Kiều An Hạ đi ra từ thang máy. Anh lấy lại thẻ, đi về phía hai người. Khi tới gần đằng sau, đang định cất tiếng gọi thì nghe được câu hỏi của Kiều An Hảo, anh nhất thời nuốt lại, sau đó nghe Kiều An Hạ phát biểu một tràng dài.
Lục Cẩn Niên nháy mắt trở nên âm trầm, anh lập tức dừng bước.
Kiều An Hạ và Kiều An Hảo đi ra nhà hàng, không thấy Lục cẩn Niên, Kiều An Hạ lấy di động đinh gọi cho Lục Cẩn Niên hỏi xem đang ở đâu. Lục cẩn Niên cao ngạo bước ra khỏi cửa nhà hàng, thậm chí không một lời chào hỏi Kiều An Hạ và Kiều An Hạ đang đứng ở một bên, lướt qua đi thẳng đến trước xe của mình, mở cửa ngồi xuống, sau đó khởi động xe liền một cước đạp ga rời đi.
Kiều An Hạ đưa Kiều An Hảo trở về khách sạn của đoàn phim. Nhìn Kiều An Hảo vào cửa khách sạn rồi, đang định khởi động xe quay đầu rời khỏi, bất chợt cửa xe chỗ ghế phụ bị mở ra.
Kiều An Hạ hoảng sợ, quay đầu thì nhìn thấy Lục cẩn Niên vẻ mặt tối sầm ngồi xuống.
Không đợi Kiều An Hạ kịp mở miệng nói chuyện, Lục Cẩn Niên liền giơ tay chỉ về phía trước, lạnh nhạt bảo: "Lái tới kia dừng một chút."
Kiều An Hạ không đoán ra Lục cẩn Niên lên xe mình có chuyện gì, nên không do dự nghe theo chỉ thị của Lục Cẩn Niên lái xe tới một chỗ vắng vẻ yên tĩnh.
Kiều An Hạ tắt máy, quay đầu lại mỉm cười với Lục Cẩn Niên: "Cẩn Niên, anh tìm em có chuyện..."
Kiều An Hạ chưa dứt câu, Lục cẩn Niên đột ngột ngắt lời của cô: "Kiều An Hạ."
Không phải Lục cẩn Niên chưa từng gọi đầy đủ cả tên lẫn họ của cô, nhưng bây giờ khi nghe anh gọi Kiều An Hạ, đáy lòng cô chợt dâng lên dự cảm không tốt. Cô nhìn Lục cẩn Niên, chớp mắt, không nói gì.
"Tôi nhớ rõ trước nay tôi chưa hề cho cô ấn tượng sai, khiến cô Tâm tưởng tôi có ý với cô..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...