Edit: Mạch Lạc Khê
“Nếu như bây giờ mình nói với Vũ Di nhị ca muốn gặp mặt Khiết Như, chắc chắn mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp.
Bỏ đi, tạm thời đừng nói với cô ấy chuyện này thì tốt hơn, đến lúc tìm được Khiết Như mình sẽ cố thuyết phục con bé cũng chưa muộn.
”
Nghĩ đến tình hình bên phía Hạo Thy Nhật hiện tại đang căng thẳng, hơn nữa Vũ Thiên Minh đồng thời cũng ra tay với Khiết Như, với bọn họ mà nói chắc chắn đã không mấy thong thả, nếu như còn vì chuyện của nhị ca làm phiền đến Khiết Như e là chỉ tăng thêm phiền toái.
Diên Bảo suy nghĩ kỹ, không vội đề cập đến chuyện của Thúc Triệt gần đây không được tốt, bất đắc dĩ nói dối.
- Không có, chỉ là dạo trước anh hai của anh có chút không phải với con bé, đúng lúc điện thoại của Khiết Như lại không thể gọi được, anh chỉ đơn thuần muốn thay anh ấy xin lỗi con bé thôi, anh hi vọng con bé sẽ không để trong lòng.
-!
- Được rồi Vũ Di, em mau nghỉ ngơi đi, đừng suy nghĩ nhiều quá, nếu không sẽ ảnh hưởng sức khỏe.
-!
- Anh biết rồi, chờ tin tốt của em.
-!
- Tạm biệt!
Nhìn cuộc gọi đã kết thúc, Diên Bảo thở hắt ra một hơi, đầu óc đột nhiên thấy trĩu nặng, tựa hồ như có một tảng đá đè lên.
Diên Thúc Triệt đau lòng vì Khiết Như, bây giờ Khiết Như lại ở trong tay Vũ Thiên Minh, về phía Hạo gia và Vũ gia chắc chắn sẽ trở nên mâu thuẫn, bọn họ rất có thể giống như Vũ Di đã nói sẽ xâu xé lẫn nhau, anh thật sự rất lo lắng bọn họ sẽ không thể hòa hợp.
Bọn anh từ nhỏ đã là bạn bè, lớn lên mối quan hệ vẫn chưa hề thay đổi, không ngờ chỉ chớp mắt đã đi xa như vậy, anh thật sự không đành lòng!
Diên Dục Luân vừa rồi nghe được những lời không nên nghe từ miệng của em trai, lòng dạ trỗi dậy tia phẫn nộ cực hạn.
Từ phía sau truyền đến giọng đanh thép.
- EB, kỳ thật anh không nghĩ ngay cả em cũng giống như Thúc Triệt chống lại anh, cho rằng trong chuyện này anh là người có lỗi, thật sự anh nghe rất đau lòng, làm cho anh hai thật sự rất thất vọng.
***
Buổi chiều Lăng Duyệt lái xe đưa Thiên Minh và Khiết Như đến biển, cả hai cùng nó xây lâu đài, nhặt vỏ ốc, sau đó ngắm hoàng hôn.
Hiếm khi nhìn thấy chủ tịch vui vẻ như hôm nay, Lăng Duyệt cũng không tiện làm phiền, anh chủ động rời khỏi bờ biển ngay sau đó, trả lại không gian yên tĩnh cho hai người.
Vũ Thiên Minh chọn cho Khiết Như quần áo khá thoải mái, chiếc áo phông màu hồng, kết hợp cùng quần short màu nâu.
Ngược lại Vũ Thiên Minh vẫn giống như thường ngày, trong bộ âu phục đen lịch lãm, hoàn toàn không thoát được vẻ nghiêm túc vốn có.
Nhiệt độ ở biển ngày một xuống rất thấp, Vũ Thiên Minh dự định một lúc sẽ đưa Khiết Như về, không ngờ bảo bối nhỏ càng chơi càng hăng say, đến giờ cũng đã hơn 2 tiếng.
Vũ Thiên Minh trầm ngâm từ xa quan sát Đồng Khiết Như nghịch nước, sắc mặt u ám đã biến mất hoàn toàn, lơ đễnh tạo ra một nụ cười tuyệt đẹp.
Thời điểm Thiên Minh đi về phía Khiết Như, Lăng Duyệt đúng lúc cũng xuất hiện.
Lăng Duyệt đứng sau Vũ Thiên Minh, khẩn trương, nói:
- Chủ tịch, tôi nghĩ cũng đến lúc tôi nên đưa Đồng tiểu thư về rồi, nếu không Hạo tổng nhất định sẽ cho rằng anh bắt mất Khiết Như, mối quan hệ của hai người sẽ trở nên rối rắm hơn, đó là điều mà Vũ phu nhân không muốn nhìn thấy nhất.
Anh ấy cũng đã hứa sẽ không làm khó anh, muốn anh có thể giữ lời hứa của mình, đừng để mọi chuyện khó cứu vãn, chủ tịch, nên trả vẫn là phải trả.
Vũ Thiên Minh dừng lại, thở hắt ra một hơi, cuối cùng, miễn cưỡng ừ một tiếng.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...