Hỗn Tại Tam Quốc Làm Quân Phiệt

Quân trướng của Trương Lỗ.Dương Nhâm, Dương Ngang đầu tóc tán loạn, lảo đảo xông vào trong, Trương Lỗ giật nảy mình, thất thanh nói: "Hai vị tướng quân vì sao lại như vậy?""Trúng kế rồi?" Dương Nhâm sầu thảm nói: "Sư quân, quân ta trúng kế rồi!"Dương Ngang nói: "Bọn mạt tướng phụng quân lệnh của sư quân, dẫn quân xuất doanh đang muốn cắt đứt đường lui của quân Lương. Không ngờ nửa đường lại đụng độ với Tây Lương thiết kỵ, lúc hai quân đang kịch chiến thì một đội bộ binh quân Lương đột nhiên từ chếch sau giết ra, thừa cơ đánh chiếm đại doanh ở hai bên, bọn mạt tướng bất đắc dĩ chỉ đành dẫn tàn bộ lui vào trong đại doanh tiền quân."Trương Lỗ ngỡ ngàng nói: "Sao lại như vậy?"Dương Tùng vội vàng nói: "Sư quân, quân Lương đang từ hai bên cánh và trung lộ tấn công mạnh mẽ không ngừng, quân ta đã rơi vào trong cảnh bị quân Lương bao vây ba mặt, tình thế nguy cấp, hiện tại phải làm thế nào bây giờ?""Mọi người đừng hoảng, cục thế vẫn chưa xấu tới mức không thể vãn hồi, đại doanh tả hữu tuy thất thủ, nhưng cả quan đạo vẫn nằm trong sự khống chế của quân ta, chỉ cần đại doanh trung quân và hậu doanh không mất, quân Lương vẫn không thể bước vào Hán Trung được nửa bước!" Trương Lỗ đã sợ đến toát mồ hôi, cuối cùng cũng đưa ra một quyết định chính xác: "Lệnh, lập tức vứt bỏ tiền doanh, toàn quân co vào tử thủ trung doanh, hậu doanh, cứ đợi sau khi trời sáng rồi tính tiếp."Do tả hữu đại doanh thất thủ, ưu thế cướp trăng lõm trong đã biến mất hoàn toàn, tiền quân vốn co về sau hai cánh đã nằm trong sự vây công ba mặt của quân Lương, tiếp tục tử thủ đương nhiên là không sáng suốt, cho nên Trương Lỗ lập tức quyết định co rút binh lực vào tử thủ đại doanh trung quân và đại doanh hậu quân là vô cùng chính xác.Nếu như không có ba ngàn kỳ binh của Trương Tú, Trương Lỗ tuy tổn thất một số binh lực và tả hữu đại doanh ở hai cánh, nhưng vẫn có thể chống địch ở ngoài biên giới, nhưng đáng tiếc rằng ba ngàn kỳ binh của Trương Tú đã xuất hiện ở phía sau quân Hán Trung, cơ hồ là quân Hán Trung vừa lui khỏi tiền doanh thì một tiểu giáo Hán Trung hốt hoảng xông vào trong đại trướng của Trương Lỗ."Sư quân, đại sự không ổn rồi!"Trương Lỗ nhíu mày, quát: "Sao lại hốt hoảng như vậy?"Tiểu giáo hốt hoảng nói: "Một nhánh tinh binh quân Lương từ phía sau giết ra, quân ta không kịp lui về phòng thủ đại doanh hậu quân nên đã thất thủ rồi!""Cái gì?" Trương Lỗ thất kinh, lạnh lùng nói: "Ngươi nói cái gì? Đại doanh hậu quân đã thất thủ?"Tiểu giáo vô lực gật đầu.Thân thể gầy gò của Trương Lỗ run rẩy, chán nản quay về ngồi trên ghế. Chư tướng Trương Vệ, Dương Nhâm, Dương Ngang mặt cũng trắng bệch, đại doanh hậu quân nếu thất thủ, sự liên hệ giữa quân Hán Trung và Nam Trịnh sẽ bị cắt đứt triệt để, hiện tại đừng nói là tử thủ đại doanh hay chống cự với quân Lương ở ngoài Hán Trung, mà ngay cả sự sinh tồn của ba vạn đại quân cũng đều thành một trở ngại lớn.Quân Lương hiện tại chỉ cần thủ chắc bốn tòa đại doanh ở trước, sau, trái, phải thì có thể vây chết ba vạn đại quân Hán Trung và Trương Lỗ ở trong sơn cốc này. Khiến người ta nghẹt thở nhất là toàn bộ quân lương quân nhu của quân Hán Trung đều chất ở đại doanh hậu quân, hậu doanh một khi thất thủ, quân Hán Trung ngay cả hai ngày cũng không sống qua nổi.Trương Lỗ và chư tướng Hán Trung không thể nào ngờ rằng, quân Lương lại có thể đột nhiên chui ra từ đằng sau."Không thể thế được!" Trương Lỗ lắc đầu, nói như đang nói mê: "Cái này tuyệt không có khả năng! Trần Thương cổ đạo và Tử Ngọ cốc tiểu lộ đều đã phái binh trấn thủ, quân Lương sao có thể vòng ra sau quân ta? Chẳng lẽ nhưng tên quân Lương này có thể biến thành chim chóc. Từ trên núi non trùng điệp bay tới ư?"Dương Tùng hít một hơi lạnh, có gắng trấn định tâm thành, khuyên: "Sư quân, điều cấp bách bay giờ là mau chóng nghĩ cách chiếm lại hậu doanh, nếu như không có lương thảo quân nhu ở hậu doanh, quân ta sẽ gặp họa bại vong, chỉ sợ ngày cả đến ngày mai cũng không chống đỡ nổi!""Xong rồi, xong hết rồi..." Trương Lỗ buồn bã thở dài: "Trước mắt quân ta đã rơi vào tử địa, nếu toàn lực công đánh hậu doanh, thì quân Lương ở tiền doanh và tả hữu doanh sẽ phát binh tới cứu, quân ta bốn mặt thụ địch, dã không thể cứu vãn rồi, không còn biện pháp nào khác cả, ài..."Dương Tùng sợ hãi nói: "Ý của sư quân là?"Trương Lỗ hữu khí mà vô lực nói: "Đầu hàng.""Không được! Chuyện này ngàn vạn lần không được!" Chư tướng Trương Vệ, Dương Nhâm, Dương Ngang vội vàng phản đối: "Sư quân đã đầu hàng một lần rồi, sao có thể hàng lần thứ hai? Hơn nữa Mã đồ tể cũng tuyệt không chịu nhận hàng đâu, quân ta nếu hàng, thì ba vạn người khó mà thoát khỏi độc thủ của Mã đồ tể, xin sư quân suy nghĩ lại.""Chiến thì chết mà không chiến cũng chết, tội gì mà phải khổ sở?" Trương Lỗ ủ ũ lắc đầu: "Bản sư quân đã quyết rồi, ngày mai sẽ một mình tới đại doanh của Lương quân xin hàng với Mã đồ tể, nếu có thể dùng tính mạng của bản sư quân để đổi lấy ba vạn tính mệnh của tướng sĩ, thì là may mắn, nếu chuyện không thành thì là ý trời rồi, biết làm sao nữa đây?"...Hôm nay, đám văn quan võ tướng của Hán Trung là Trương Lỗ, Trương Vệ, Dương Nhâm, Dương Khang, Dương Tùng, Dương Bách đều tự trói hai tay tới đại doanh của quân Lương xin hàng, Mã đồ tể thấy vậy liền vội vàng vào trướng điểm tướng.Trung quân đại trướng.Mã Dược ngồi sau án, quân sư Cổ Hủ đứng đằng sau, chư tướng Phương Duyệt, Trần Đáo chia ra đứng ở hai bên.Mấy ngàn tướng sĩ quân Lương đều mặc áo giáp, tay cần kim qua lợi nhận, bày trận trên khoảng trống ở hai bên đại trướng, ở giữa lưu lại một thông đạo đủ cho mấy người đi qua. Dưới uy thanh như trời long đất lở của tướng sĩ quân Lương, Trương Lỗ dẫn văn võ Hán Trung cúi đầu ủ rủ đi qua thông đạo, bước vào trung quân đại trương của Mã Dược.Tới trong trướng, Trương Lỗ quỳ hai gối xuống, giơ cao quan ấn của thái thú Hán Trung về phía Mã Dược, nói: "Thái thú Hán Trung Trương Lỗ, nguyện tính mạng của mình để đổi lấy sự sinh tồn của hai mươi vạn bách tính Hán Trung, Lỗ thường nghe Lương Hầu ác với man di nhưng lại hậu với Hán nhân, bách tính Hán Trung đều là tử dân của đại Hán, xin Lương hầu tha cho đừng làm hại họ." tại TruyenFull.vnMã Dược nhìn chằm chằm vào Trương Lỗ lâu đến nửa nén hương, trong trướng tĩnh lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng muỗi kêu.Lúc Trương Lỗ cùng chư tướng Hán Trung đang thấp thỏm bất an thì Mã Dược lại thở dài một tiếng, sau đó còn nói với chư tướng ở hai bên: "Có thể xá tính mạng của mình để cứu người, há lại là kẻ gian ác? Dược ta ở Quan Trung nghe danh Trương Thiên sư nghiêm khắc với bản thân, bao dung đối đãi với người đã lâu, bách tính Hán Trung hỏi sao ai ai cũng xưng tán thiên sư.""Thiên sư xin đứng dậy." Mã Dược bước lên trước trịnh trọng đỡ Trương Lỗ dậy, nói với thái độ thành khẩn: "Dược ta sở dĩ khởi binh thảo phạt Hán Trung, không phải là vì thèm thuồng đất đai phì nhiêu của Hán Trung, cũng không phải là tham lam của cải của bách tính Hán Trung, mà thực sự là vì không muốn để nơi đất đai màu mỡ như Hán Trung phải rơi vào tay gian tặc, để rồi mà trợ Trụ vi ngược."Đầu óc của Trương Lỗ rõ ràng là không theo kịp tiết tấu của Mã Dược, lắp bắp nói: "Gian tặc?"Mã Dược nói: "Gian tặc không phải ai khác, chính là đương kim thừa tướng Tào Tháo! Tào Tháo danh là Hán tướng, mà thực ra là Hán tặc, chỉ thương cho bệ hạ là thiên tử chi tôn mà lại bị bó buộc, tuy hàn đông tịch nguyệt mà lại không có áo ngự hàn, tuy gió lạnh mưa sầu mà không có chỗ nương thân, Tào tặc khi quân mà lừa dưới dối trên!""Cô phụng mật chiếu của thiên tử, khởi binh thảo tặc, thiên hạ chư hầu nếu có người không tuân thì đều là đồng đảng của Tào tặc." Mã Dược nói tới đây thì ngừng lại, bất âm bất dương nói với Trương Lỗ: "Trương thiên sư, trước đây ngài liều lĩnh rất nhiều, có điều cô tin rằng thiên sư là người thông minh, chắc hiểu rõ thiên hạ đại thế, phải không?"Nói đến đây rồi mà nếu Trương Lỗ còn chưa hiểu được ý của Mã Dược, vậy thì Trương Lỗ không cũng không xứng là quân phiệt cát cứ một phương. Trương Lỗ lập tức lộ ra vẻ giận dữ, nói: "Gian tướng bất nhân bất hiếu, bất trung bất nghĩa, ngược đãi thiên tử, trà đạp bá tánh, người người đều muốn tru diệt, hạ quan bất tài, nguyện theo Lương hầu công phạt Tào tặc?"Mã Dược vỗ tay cười lớn: "Có được sự tương trợ của Thiên Sư, chuyện sẽ dễ dàng hơn, ha ha ha..."Trương Lỗ miễn cưỡng cười theo, nhưng trong tiếng cười lại xen lẫn ý vị cay đắng.Dương Nhâm, Dương Ngang hai tướng trước tiên là ngạc nhiên, sau khi ngạc nhiên thì thấy thư thái. Dạng kết quả này tuy là hơi bất ngờ, nhưng không nghi ngờ gì nữa lại là kết quả tốt nhất. Mã đồ tể có thể bao dung cho người khác như vậy, ít nhất cũng chứng tỏ hắn là một người biết làm đại sự. Theo một người có thể làm đại sự để kiến công lập nghiệp, tất nhiên là mộng tưởng của mỗi một võ tướng.Dương Nhâm, Dương Ngang quùyxuống theo, mặt mày hổ thẹn nói: "Mạt tướng Dương Nhâm (Ngang) xin hàng."Trương Vệ tuy không cam lòng, nhưng đầu hàng đã là xu thế lớn, chỉ đành quỳ xuống phụ họa: "Mạt tướng Trương Vệ xin hàng."Chỉ có Dương Tùng, Dương Bách là mặt mày trắng bệch, trù trừ không dám quỳ xuống xin hàng. Lúc trước Trương Lỗ đầu hàng quân Lương là huynh đệ Dương Tùng, Dương Bách một mực thúc đẩy, huynh đệ hai người cũng thân cận với quân Lương nhất. Nhưng cuối cùng người đánh quân Lương một kích trí mạng cũng chính là hai huynh đệ Dương Tùng, Dương Bách.Dương Tùng cho rằng Mã đồ tể có thể tha được cho tất cả người Hán Trung, duy độc có hai huynh đệ bọn họ là không tha được. Huynh đệ Dương Tùng vốn muốn nhân lúc hỗn loạn mà đào tẩu, nhưng lại bị Trương Lỗ bắt được, lần này đến đây không phải xuất phát từ ý của mình mà là bị cưỡng bách tới. Trên thực tế, Trương Lỗ cưỡng bách hai huynh đệ Dương Tùng, Dương Bách tới xin hàng, chưa chắc là không có tư tâm muốn hy sinh hai người để bảo toàn mình.Nhưng sự tình lại một lần nữa nằm ngoài dự liệu của mọi người.Không đợi huynh đệ Dương Tùng, Dương Bách quỳ xuống xin hàng, Mã Dược sớm đã chủ động bước tới cởi trói cho hai huynh đệ, sau đó vẻ mặt ôn hòa, nói: "Hai vị chắc là Dương Tùng, Dương Bách tiên sinh rồi, quân Lương lúc mới tới Hán Trung có được sự giúp đỡ của hai vị tiên sinh, cô rất là cảm kích, còn sự tình phát sinh về sau đều là có nguyên nhân, đều trách cô dùng người không thỏa đáng, không có liên quan gì tới hai vị tiên sinh cả. Hôm nay cô mới tới Hán Trung, còn nhiều lạ lẫm, sau này còn cần hai vị tương sinh tương trợ theo nhiều."Huynh đệ Dương Tùng, Dương Bách vô cùng kinh ngạc, một hồi lâu vẫn chưa hồi thần, chỉnh lại y quan, vẻ mặt kích động nói: "Tùng (Bách) nguyện góp sức khuyển mã."Ở bên cạnh, khóe miệng Trương Lỗ hơi giật giật hai cái, bắt đầu từ giờ phút này. Dương Tùng, Dương Bách xem như là quyết một lòng đầu nhập dưới trướng Mã đồ tể....Tháng mười năm Kiến An Hán Hiến đế thứ sáu, Hán Trung được bình định.Mã Dược vẫn dùng Trương Lỗ làm thái thú Hán Trung, Dương Tùng làm trưởng sử, Dương Bách làm công tào cùng chấp chưởng chính sự, lại dùng Trương Tú làm An Nam tướng quân lĩnh năm ngàn quân trấn thủ Hán Trung.Tháng giêng năm Kiến An Hán Hiến đế thứ chín (năm 197), Mã Dược dẫn đại quân quay về Quan Trung, hàng tướng Hán Trung là Trương Vệ, Dương Nhâm, Dương Ngang suất lĩnh hai vạn hàng quân Hán Trung theo cùng bắc thượng, quân đội hai vạn người này sau này sẽ giúp sức thảo phạt Tào Tháo, đồng thời cũng là hai vạn con tin để áp chế thái thú Hán Trung Trương Lỗ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui