Lúc ăn cơm, Tần Thịnh rõ ràng cảm nhận được thái độ của Tang Nguyệt với anh đã có sự chuyển biến, trước kia lúc ăn cơm cô sẽ chủ động tìm đề tài để trao đổi với anh vài câu, hôm nay cô vẫn luôn cắm đầu ăn cơm,anh ngẫu nhiên nói chuyện với cô vài câu,cô cũng chỉ trả lời cho có lệ hai câu, thậm chí đến cả đầu cũng không nâng lên.
Cơm nước xong, Tang Nguyệt không ở lại dưới lầu nữa, trực tiếp lên lầu, Tần Thịnh nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau cô, đi qua cửa thư phòng cô, cô dừng lại, xoay người nói với anh: “Anh hôm qua cả một đêm không ngủ, ban ngày ngủ cũng không được nhiều lắm, bây giờ đi tắm rửa sạch sẽ trước, lên giường nghỉ ngơi sớm một chút đi.
”Nói xong, cô đi vào thư phòng.
Tần Thịnh đứng ở bên cạnh cửa, nhìn cô ngồi vào bàn làm việc, mở máy tính ra, cũng không nhìn lấy anh một cái.
Tần Thịnh trầm ngâm một lát, nhấc chân đi đến gần bàn làm việc, ánh mắt thâm thúy nhìn cô, mở miệng nói: “Tang Nguyệt, chuyện hôm nay anh làm thực thiếu thỏa đáng, anh cần phải nói lời xin lỗi tới em.
”“Không sao đâu, em không giận.
” Tang Nguyệt ngẩng đầu, khóe mắt hơi cong lên, chứng minh mình thật sự không có giận, “Em còn có chút việc phải xử lý, làm xong việc em liền về phòng, anh về phòng trước, nghỉ ngơi sớm một chút.
”Tuy cô trông có vẻ rất bình thường, nhưng Tần Thịnh rõ ràng có thể cảm giác được cô đang trốn tránh mình.
Tần Thịnh không đoán được trong lòng cô đang suy nghĩ cái gì, sau khi về phòng ngủ, anh gọi điện thoại cho mẹ trước, nghe mẹ chia sẻ những chuyện thú vị khi đi du lịch cùng ba trong tuần này, lại kể thêm chuyện gia đình của mấy người bạn, nhà ai có người kết hôn, nhà ai mới có thêm em bé, bình thường mẹ với anh nói chuyện phiếm phải hơn nửa tiếng.
Cuối cùng là ba anh ở bên kia thúc giục, mới kết thúc trò chuyện.
Cúp máy xong, Tần Thịnh ngồi ở trên sô pha, nghĩ lại Tang Nguyệt lúc anh bị ốm quan tâm chăm sóc với thái độ khi phát hiện anh cố ý bán thảm.
Ở trong phòng bệnh, cô tựa hồ thật sự không có giận dỗi, còn cười.
Nhưng trên đường về nhà, thái độ của cô đột nhiên lạnh nhạt dần.
Chẳng lẽ là ở bệnh viện, cô quan tâm đến sức khoẻ của anh, nhất thời không có ý thức được anh lừa cô, giờ bình tĩnh lại, mới nhận ra mình bị lừa, cho nên bắt đầu tức giận?Tần Thịnh suy nghĩ thật lâu, cầm lấy di động xuống nhà để tránh Tang Nguyệt, gọi điện thoại cho Trịnh Lang.
Tiếng chuông vang lên mười mấy giây, bên kia mới nghe máy, “Thịnh ca, có việc gì thế?”Ngữ khí Tần Thịnh bình tĩnh hỏi: “Mày còn ở bệnh viện sao?”Trịnh Lang mặt dày vô sỉ cười, “Đúng vậy,em bị thương nghiêm trọng như vậy, chưa đến mười ngày nửa tháng khẳng định không thể xuất viện.
”Tần Thịnh nghe thấy cậu ta không biết xấu hổ nói câu này, liền biết Quý Khuynh đang không ở bên cạnh cậu ta, hỏi: “Quý Khuynh đâu?”Trịnh Lang nói: “Chú Quý với dì Diệp hôm nay về Nam Thành, em ấy về nhà ăn cơm với ba mẹ, ăn xong lại qua chỗ em.
”Chuyện cậu ta bị tai nạn xe cộ này chỉ có mấy người tiểu bối bọn họ biết, đều lừa mấy người trưởng bối, thứ nhất, không muốn làm các trưởng bối lo lắng, thứ hai, anh ta là đang giả vờ, giấu được Quý Khuynh nhưng không thể gạt được người ba am hiểu y thuật của cô ấy, mấy cái kỹ xảo nhỏ này, chú Quý chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là có thể nhận ra, chỉ có thể dựa vào lí do không muốn làm trưởng bối lo lắng để Quý Tụng với Quý Khuynh giấu kín với người lớn trong nhà, Tần Thịnh càng không cần phải nói, anh biết anh ta đang diễn, không có khả năng nói cho trưởng bối trong nhà.
Tần Thịnh nhàn nhạt nói: “Buổi tối đừng để em ấy đến bệnh viện, Quý Tụng hôm qua nói với tao qua điện thoại, bảo tao đến bệnh viện trông mày, thay cho Quý Khuynh đi về, em ấy là gái chưa chồng ở bệnh viện chăm sóc mày không tốt lắm.
”“Không thể thế được.
” Trịnh Lang không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, “Em đã bọc mình bọc thành ra như vậy, ở bệnh viện chính là vì muốn Khuynh Khuynh đến đây chăm sóc em, em ấy không tới em còn diễn làm cái gì.
”Tần Thịnh: “Quý Tụng cố ý dặn dò tao không thể để Quý Khuynh ở bệnh viện với mày vào buổi đêm, tao đáp ứng nó rồi.
”Trịnh Lang cười, “Cậu ta là đề phòng em mà, cậu ta không biết quan hệ của em với Khuynh Khuynh nhưng anh thì biết, Khuynh Khuynh ở đây với em rất tiện, hơn nữa, anh có bao giờ nghe lời Quý Tụng nói chứ?”Tần Thịnh bất động thanh sắc dò hỏi, “Mày không có nghĩ tới, lỡ như Quý Khuynh phát hiện mày đang diễn thì mày tính làm sao bây giờ?”Trịnh Lang cười nói: “Phát hiện thì nói xin lỗi chứ có thể làm gì bây giờ?”Tần Thịnh im lặng vài giây, làm bộ không chút để ý hỏi: “Em ấy giận không thèm để ý đến màu thì sao?”Trịnh Lang cười khúc khích, “Vậy thì cứ lì lợm la liếm nha, liệt nữ sợ triền lang,có thể bám đến khi nào em ấy để ý đến em thì thôi.
”(liệt nữ sợ triền lang: dù cô gái có cương quyết đến đâu thì cũng sợ đàn ông lì lợm đeo bám)Tần Thịnh cau mày, “Mày vứt hết mắt mũi đi sao?”Trịnh Lang không cho là đúng, “Ở trước mặt bà xã còn cần gì mặt mũi a, mấy lớp da trên mặt kia có thể ôm được vợ sao?”Trịnh Lang nói xong câu đó, đột nhiên bật cười.
Tần Thịnh nghe thấy tiếng cười chế nhạo của cậu ta, nhíu mày, “Mày bị động kinh à?”Trịnh Lang cười ha ha, hết sức vui mừng, “Em nói chứ Thịnh ca, hôm qua anh đến đây cũng không nhớ tới lời dặn dò bảo anh đến đổi cho Khuynh Khuynh đi về, không được để em ấy qua đêm với em của Quý Tụng,sao hôm nay lại đột nhiên nhớ tới không thể để Khuynh Khuynh ở lại đây qua đêm, còn nhọc lòng chuyện của hai đứa em, hỏi em sau khi bị phát hiện thì phải làm gì,anh tốt bụng như vậy từ khi nào thế, không phải anh về diễn khổ nhục kế, bị chị dâu phát hiện, hiện tại chị dâu không để ý tới anh, nên chạy tới tìm em chỉ kế đấy chứ?”Sắc mặt Tần Thịnh cứng đờ lại, mạnh miệng nói, “Không thể nào.
”Trịnh Lang cười nói: “Thôi đi, hai chúng ta cùng nhau lớn lên từ nhỏ, em còn không hiểu anh sao, nói đi, tình huống của anh với chị dâu là như thế nào, người anh em này nghĩ cách cho anh.
”Tần Thịnh ngữ khí bình đạm, “Tao với Tang Nguyệt vẫn rất tốt đẹp.
”“Được rồi được rồi, anh với chị dâu vẫn tốt đẹp.
” Trịnh Lang thuận theo anh nói, không vạch trần, nhưng vẫn phân tích cho anh, “Tình huống của anh với Tang Nguyệt và của em cùng Khuynh Khuynh không có giống nhau, em với Khuynh Khuynh là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, em ấy thích em, em thích em ấy, chỉ là em ấy mạnh miệng, không muốn thừa nhận là thích em,em mới diễn khổ nhục kế, đã làm em ấy hiểu rõ con tim mình, sau đó hai đứa bọn em liền có thể thuận lý thành chương ở bên nhau còn anh cùng Tang Nguyệt mới biết nhau không bao lâu, nếu cô ấy không thích anh, anh có chặt đứt chân mình, cô ấy cũng sẽ không rớt một giọt nước mắt vì anh.
”Tần Thịnh trầm mặc một lát, nói: “Tang Nguyệt đối xử với tao rất tốt, em ấy rất quan tâm đến sức khoẻ của tao.
”Lời này xem như là cam chịu thừa nhận lời phỏng đoán của Trịnh Lang.
Trịnh Lang: “Anh, nói một câu không xuôi tai nhé, Tang Nguyệt kết hôn với anh rồi, cô ấy quan tâm đến sức khoẻ của anh là chuyện rất bình thường, thấy anh rối rắm như vậy, còn chạy về diễn khổ nhục kế, em đoán,anh là muốn biết trong lòng cô ấy có anh hay không, anh như này, không cần hỏi cũng khẳng định là anh có động tâm, Tang Nguyệt có rung động với anh hay không, tạm không thể biết, nhưng cô ấy tất nhiên không để ý đến anh như anh để ý cô ấy, bằng không cũng sẽ không để anh ở đấy rối rắm cô ấy có ý với mình hay không.
”Tần Thịnh trong lòng tắc nghẹn, cũng đã nói đến đây rồi, anh cũng không cần giữ mặt mũi gì nữa, hỏi: “Vậy theo ý của mày thì giờ như nào?”“Theo ý của em thì anh theo đuổi cô ấy trước đi, để cô ấy có tình cảm với anh trước, chờ sau khi anh có thể cảm nhận được tâm ý của cô ấy mới bắt đầu dò xét,có rất nhiều cách để theo đuổi phụ nữ, có một số người thì anh càng dây dưa đeo bám người ta càng thích, có một số người phụ nữ, càng lì lợm la liếm lại càng chán ghét anh, cái này cũng tuỳ vào mỗi người, với Khuynh Khuynh thì đeo bám là cách thích hợp nhất còn với Tang Nguyệt thì em không biết, anh phải tự mình cân nhắc, được rồi,anh cứ chậm rãi suy nghĩ đi, Khuynh Khuynh tới rồi, cúp đây, không có chuyện gì không cần gọi điện thoại cho em.
”Nói xong, Trịnh Lang dứt khoát nhanh chóng dập máy.
Tần Thịnh cụp mí mắt xuống, ngồi ở trên sô pha trầm tư một lát, xoay người lên lầu.
Tang Nguyệt còn đang ở trong thư phòng làm việc, Tần Thịnh đi đến cửa thư phòng cô, đứng ở bên cạnh cửa nhìn cô một lúc.
Tang Nguyệt đã sớm nhận ra được anh đang ở bên ngoài nhìn chằm chằm mình, cố kiềm chế để không bị anh làm phân tâm, cố ý giả vờ hết sức chăm chú làm việc, không nhìn về phía anh.
Một lát sau, Tần Thịnh rời đi, đi vào thư phòng của mình.
Ngồi vào bàn làm việc, Tần Thịnh cầm một cái quyển sổ đặt ở trước mặt, mở trình duyệt máy tính ra, tìm kiếm cách làm như thế nào để theo đuổi một mỹ nữ, để cô ấy yêu mình.
Giao diện tìm kiếm hiện ra rất nhiều đáp án, Tần Thịnh xem qua một lần, cầm lấy bút, ghi chép lại vào sổ.
Từ những điều phân tích các cách thức theo đuổi trên mạng, Tần Thịnh tổng kết ra được hai cách có tính khả thi cao nhất.
Lạt mềm buộc chặt, lì lợm đeo bám.
Tần Thịnh ghi lại các ưu khuyết điểm của từng biện pháp vào sổ.
Ưu điểm của lạt mềm buộc chặt là đối với đối phương như gần như xa, đến gần kết thân trước, để đối phương thích ứng với sự tồn tại của mình, sau đó lại rời xa, bảo trì cảm giác thần bí, giả bộ không thèm để ý đến, để đối phương không đoán được tâm tư của mình, trong lòng canh cánh về mình.
Hầu hết phụ nữ đều cắn câu bởi chiêu này.
Khuyết điểm là chỉ thích hợp với đàn ông có giá trị nhan sắc cao, đặc biệt là cao phú soái, không áp dụng cho người xấu.
(Cao phú soái: cao to, đẹp trai, nhà giàu)Anh chính là cao phú soái này.
Có thể thực thi.
Tần Thịnh tích một cái vào sau câu lạt mềm buộc chặt.
Lì lợm đeo bám có ưu điểm là liệt nữ sợ triền lang, vẫn luôn quấn lấy cô ấy, dùng thâm tình làm lay động cô ấy, chỉ cần cô ấy không cự tuyệt quá mãnh liệt, liền có cơ hội thành công.
Khuyết điểm là không được xấu trai, sẽ làm người phụ nữ bị dây dưa cảm thấy ghê tởm.
Anh không xấu, có thể loại bỏ khuyết điểm, có thể thực thi.
Tần Thịnh cầm lấy bút, tick một cái sau dòng lì lợm đeo bám.
Sau khi xác nhận hai phương án này, Tần Thịnh phân tích trình tự thực hiện phương án.
Nếu anh cứ đeo bám mãi mà không có thành công nghĩa là anh không phải rất có lực hấp dẫn với Tang Nguyệt, lì lợm đeo bám mãi không có thành công, sau đó lại dùng lạt mềm buộc chặt, với Tang Nguyệt như gần như xa, tất nhiên sẽ càng đẩy người ta ra càng xa, không thể thành công.
Cho nên không thể chơi đeo bám trước được.
Phải thực hiện lạt mềm buộc chặt trước, nếu thành công thì mục đích đạt thành.
Không thành công sẽ thực hiện phương án số hai, lì lợm đeo bám.
Tần Thịnh bôi bôi vẽ vẽ ở trên sổ, cuối cùng xác định được phương án theo đuổi, lạt mềm buộc chặt trước, sau đó lì lợm đeo bám.
Quyết định xong trình tự phương án theo đuổi, Tần Thịnh lại tiếp tục lên kế hoạch thực hiện cụ thể.
Lạt mềm buộc chặt chủ yếu là, như gần như xa, lúc nóng lúc lạnh.
Lúc nóng lúc lạnh, một ngày có 24 tiếng đồng hồ, bình quân mười hai tiếng lạnh, mười hai tiếng nóng.
Lạnh chính là đối xử với cô hờ hững.
Nóng chính là tích cực chủ động với cô hơn một chút.
Đã hiểu,anh với Tang Nguyệt buổi tối ngủ chung trên một cái giường, ở trên giường, từ trước đến nay đều là anh tích cực chủ động, ôm nhau ngủ, vậy là thiên về nóng.
Mỗi ngày anh đều ngủ lúc 10 giờ rưỡi tối, dậy lúc 6 giờ rưỡi sáng, ngủ tám tiếng một ngày, thời gian để nóng vẫn còn bốn tiếng, ngẫu nhiên buổi sáng sẽ dậy muộn cùng Tang Nguyệt, mà bình thường nếu dậy muộn cũng là ngủ thêm hai đến năm tiếng,hai đến năm tiếng này cũng là nóng, vậy là vừa đủ.
Tổng kết, lúc ngủ thì đối xử với Tang Nguyệt nhiệt tình, xuống giường thì lạnh lùng.
Thời gian thực hiện kế hoạch lạt mềm buộc chặt là một tháng.
Sau một tháng, dùng khổ nhục kế, bán thảm để thử tâm ý Tang Nguyệt, nếu thành công, mục đích đạt thành, không thành công thì tiến đến kế hoạch thứ hai, lì lợm đeo bám.
Lì lợm đeo bám thì phải không biết xấu hổ.
Vẫn luôn dây dưa với cô.
Buổi tối nhiệt tình, ban ngày cũng nhiệt tình, phải luôn nhiệt tình như lửa, lúc nào cũng phải để đối phương biết mình tồn tại, có cơ hội liền cho cô ấy thấy tâm ý của mình.
Thời gian thực hiện kế hoạch, một tháng, một tháng sau, lại dùng khổ nhục kế, bán thảm thử tâm ý Tang Nguyệt, nếu không thành công, tiếp tục lì lợm đeo bám, cứ lặp đi lặp lại như vậy.
Phác thảo xong kế hoạch trên sổ, Tần Thịnh mở máy tính ra,làm một bản kế hoạch tổng hợp các phương án.
Làm xong bản kế hoạch, Tần Thịnh nhìn chằm chằm phần kế hoạch thực hiện cụ thể của phương án lạt mềm buộc chặt, cảm thấy sau khi xuống giường vẫn luôn lạnh lùng với Tang Nguyệt thì không có ổn lắm.
Nghĩ nghĩ, ngón tay di con chuột đến phần kế hoạch, bổ sung thêm, khi Tang Nguyệt chủ động gửi tin nhắn thì phải về, Tang Nguyệt chủ động gọi điện thoại đến, phải nghe.
Bổ sung: Mỗi tuần chủ động gọi một cuộc điện thoại cho Tang Nguyệt.
Bổ sung: Mỗi tuần chủ động mời Tang Nguyệt đi xem phim một lần.
Bổ sung: Mỗi tuần chủ động hẹn Tang Nguyệt đi ra ngoài ăn tối một lần.
Bổ sung: Mỗi tuần chủ động cùng Tang Nguyệt đi shopping một lần.
Bổ sung: Mỗi tuần chủ động đưa Tang Nguyệt đi làm một lần.
Bổ sung: Lúc đi công tác phải chủ động gửi lịch trình qua cho Tang Nguyệt.
Tần Thịnh nhìn chằm chằm phần nội dung bổ sung, nhíu mày, như vậy có phải quá chủ động rồi không, tựa hồ biến thành lì lợm đeo bán.
Suy tư một hồi, Tần Thịnh xoá hết phần nội dung bổ sung mới thêm ấy đi, chỉ để lại một cái, Tang Nguyệt chủ động gọi điện thoại phải nghe, Tang Nguyệt chủ động nhắn tin đến, phải về.
Điều chỉnh xong nội dung kế hoạch, Tần Thịnh nhìn phương án mình đề ra, khống chế không nhìn phần nội dung bổ sung của phần lạt mềm buộc chặt.
Mấu chốt của lạt mềm buộc chặt chính là lúc nóng lúc lạnh, duy trì khoảng cách nhất định,anh không thể quá chủ động, phải khắc chế.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...