Hôn Nhân Tàn Khốc Với Chồng Phúc Hắc
Trong phòng khách lớn của Hoa Gia, tình hình có vẻ ngày càng căng thẳng.
Không khí lúc nào cũng như dây đàn đến nỗi chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến thế trận vỡ òa.
"Đã có lòng nghi ngờ, chuyện gì cũng có thể bóp méo được"
Giọng Tử Đằng nhẹ nhàng nhưng vẫn đanh thép như cá tính quật cường của cô vậy.
Hoa Quân Tử nghe vậy liền tái mặt.
Ông quay sang Tử Đằng mắng: "Sao con có thể nói những lời như vậy trước mặt Lâm lão gia và Minh Hải? Mau xin lỗi nhanh lên"
Tử Đằng liên đứng dậy nói: "Con không sai.
Sao phải xin lỗi? Nếu như cha gọi con chỉ để nói những chuyện này thì con xin phép lên phòng đây.
Còn những chuyện còn lại ai muốn nghĩ sao cũng được"
"Khoan.
Như vậy còn hôn sự này thì sao?"
Hoa Quân Tử đã mất bình tĩnh.
Tử Đằng quay sang nhìn Minh Hải thấy anh đến cả ánh mắt nhìn cũng không cho cô một cái liên mỉm cười cay đắng: "Hôn sự này không có cũng không sao."
Nói rồi Tử Đằng bỏ đi một nước lên lầu.
Hoa Quân Tử tức tôi nhìn theo không nói nên lời.
Tức thì bệnh đau tim của ông lại tái phát khiến ông phải đưa tay lên ngực mình thở hổn hển.
Bạch Lệ Thu thấy vậy liền lo lắng: "Lão gia ông không sao chứ? Tử Đằng nó nói vậy có nghĩa là nó không phải là người làm ra những chuyện như vậy đâu."
Tuyết Mai thấy tình hình có vẻ ngày càng nghiêm trọng hơn liên trong bụng cười thâm.
Tuy nhiên cô ta vẫn giả vờ làm xoa dịu tình hình.
"À! Mọi người đừng nghiêm trọng như vậy chứ thật ra.."
Minh Hải đưa tay ôm đầu đi về phòng mình mà không nói gì nữa.
Ngay cả Lâm Ngọc Dung cũng cảm thấy tâm trí rối bời.
Trong một quán cà phê sang trọng nằm trong phố Ngọc Lộ, một đám người đang rảnh rỗi vừa bàn chuyện vừa lướt điện thoại.
Một cô gái với tóc dài chấm ngang lưng nói với một đám người bạn của cô ta: "Tưởng trưởng nữ Hoa Gia xuất thân danh môn như thế nào kia, ai ngờ lại là loại phụ nữ như vậy"
Cô gái tóc xoăn cũng vui vẻ tám chuyện: "Thì đó, mấy ngày gần đầy dư luận đều xôn xao hết cả lên rồi.
Những tờ báo đều đồng loạt đưa lên trang nhất hết.
Mấy bồ xem này"
Nói rồi cô ta định đưa điện thoại cho đám bạn xem, nhưng vừa định mở một trang báo mạng ra, ánh mắt cô ta liên tròn xoe ngạc nhiên: "Là cái gì nữa đây?"
Bàn tay cô ta chạm vào dòng tin mới nhất, những hình lạnh lùng nói: "Em đã từng nói không biết gì về người đàn ông tên Phùng Đức Cường đó, nhưng tại sao trên mạng lại đầy rẫy những tấm hình em và hắn ta gặp mặt nhau"
"Anh nói cái gì?"
Tử Đằng nhất thời ngạc nhiên.
Minh Hải nghe vậy liền cười châm biếm: "Em đừng nói là mình không biết nghe thiếu thuyết phục lắm.
Rảnh thì lên mạng xem chuyện tốt mà em đã làm đi"
Sau khi Minh Hải cúp máy, Tử Đằng vẫn còn nghe rõ mồm một tiếng thở gấp của anh.
Cô trầm ngâm một lát rồi cũng lên mạng để xem, bởi vì khoảng thời gian gần đây do tránh áp lực từ cộng đồng mạng nên Tử Đằng đã khóa tài khoản mạng xã hội và những ứng dụng báo mạng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...