Cố Vân Tịch bị Lục Hạo Đình kéo vào trong nhà, đóng cửa phòng liền ôm Cố Vân Tịch hung hãn hôn!
Thật lâu không có thấy cô, hắn thật sự rất nhớ cô!
Khí tức trên người của cô để cho hắn mê đắm, dính vào liền không chịu rời nhau!
Cố Vân Tịch bị sợ hết hồn, cũng bị hoảng sợ không phản ứng kịp, liền bị hắn cạy hàm răng ra, công thành chiếm đất!
Chờ hồi phục tinh thần lại, cô liền nhắm hai mắt lại, hai tay ôm cổ hắn đáp lại!
Lấy được sự đáp lại của cô bé, Lục Hạo Đình càng kích động!
Ôm lấy cô để cho cô ngồi trên bàn, hôn hôn liền đem cô đẩy ngã, đặt ở dưới người!
Cố Vân Tịch sững sốt một chút, bàn.. Bàn sao?
Hắn hôn thật lâu, quần áo đều bị hắn xé ra, da thịt trắng nõn mê người lộ ra, Lục Hạo Đình cảm giác mình sắp mất khống chế, vội vàng dừng lại!
Ôm người mềm mại, hắn vùi đầu vào cổ của cô điều chỉnh lại hô hấp!
Đến khi trong thân thể bình thường lại đi, hắn mới đứng dậy đem Cố Vân Tịch bế lên.
Cố Vân Tịch gò má mắc cở đỏ bừng, một bên vừa lại quần áo mình, một bên vừa cười nói: "Lại đem em ôm lên bàn ăn, xem ra anh thật muốn ăn em!"
Lục Hạo Đình: "..."
Hắn nhìn một cái, thấy nha đầu này quả nhiên bị hắn ôm ngồi trên bàn ăn, mới vừa rồi còn bị hắn đè xuống!
Hắn vui một chút!
Vị trí này chọn thật tốt!
Đụng nhẹ cái mũi nhỏ của cô, Lục Hạo Đình hôn trán của cô một cái, ôm cô đi xuống.
Hai người ở nhà không biết đối diện có một người kích động!
Vương Tuyết thời gian rất lâu không thấy Cố Vân Tịch, lần trước ở trong bộ đội thấy Cố Vân Tịch đã là mùa hè trước, lúc ấy cô còn ỷ vào ba mình là sư trưởng, phải đem Cố Vân Tịch đuổi ra ngoài!
Kết quả Cố Vân Tịch thật giống như một chút cũng không sợ hãi!
Sau đó cô liền chưa thấy qua Cố Vân Tịch!
Chỉ bất quá nha đầu này thật giống sống không tệ đi làm minh tinh, gần đây Cố Vân Tịch lại diễn Lạc Khinh Linh nên cô rất giận a!
Mặc cổ trang xinh đẹp, còn có người ái mộ theo đuổi, cảnh tượng như vậy, tiểu tiện nhân này dựa vào cái gì mà có chứ?
Bất quá chỉ là một đứa trẻ không ai muốn, còn dậy nổi sao?
Hôm nay cô tới bên nhà bạn chơi, thời tiết thật tốt, bên ngoài có không ít hoa tươi, cô vốn đứng ở trước cửa sổ cầm điện thoại di động chụp hình chơi, lại không nghĩ rằng sẽ chụp được một màn này!
Gần đây cô cũng quan tâm tin tức bát quái ở giới giải trí, có nói Cố Vân Tịch sau lưng có kim chủ được người bao dưỡng?
Rất nhiều người ái mộ lại không tin, bất quá cô rất tin không nghi ngờ!
Dẫu sao quá khứ Cố Vân Tịch, cô quá hiểu, nếu như không có kim chủ bưng, Cố Vân Tịch tuyệt đối không thể nào rạng rỡ như bây giờ.
Nhìn đi mới vừa rồi còn không phải bị cô bắt được chứng cớ sao?
Người sĩ quan trẻ tuổi kia, cô cũng biết kêu Lục Hạo Đình!
Người này địch nhân của ba cô, cô thường xuyên ở nhà nghe được ba than phiền tên khốn kiếp này cản đường ba của cô.
Người này cô không có thấy rô, cụ thể có hình dạng gì cô cũng không biết, chỉ xem qua xa xa mấy lần, miễn cưỡng có thể nhận ra thôi!
Nghe nói rất trẻ tuổi hơn nữa trong nhà có một chút bối cảnh, năng lực phi phàm!
Ỷ có chút gia thế ngăn cản đường ba cô!
Ba cô là một đường ngồi vào ghế sư trưởng rất không dễ dàng, mặc dù mấy năm nay không thể tiến hơn một bước, cũng có thể bồi dưỡng thế lực mình thật tốt để cho sau được này tốt hơn.
Chỉ cần ba có thế lực càng ngày càng lớn, như vậy cô người nữ nhi này liền càng ngày sẽ càng tôn quý.
Giá tên khốn kiếp kia lại ngăn cản đường ba cô, hừ!
Không nghĩ tới, hôm nay lại có thể thấy Cố Vân Tịch cùng hắn ôm nhau ở chung một chỗ, như vậy nói Cố Vân Tịch sau lưng có kim chủ chính là hắn sao?
A!
Cũng phải! Trẻ tuổi lại cách xa nhà, lại có chút gia thế, có quyền thế ở bên ngoài tự nhiên muốn tìm một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vui đùa một chút!
Vương Tuyết không nghĩ tới trùng hợp như vậy, lại có thể bị cô chụp được hình ảnh này, vội vàng chụp thêm mấy tấm hình!
Nhưng ở cái góc độ này chụp chỉ được bóng lưng Lục Hạo Đình hơn nữa bởi vì vấn đề tia sáng, hình không phải rất rõ, Lục Hạo Đình mặc quân trang, có chút âm trầm, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra giống như quân trang mà thôi.
Đến nổi Cố Vân Tịch, mặc dù không phải rất rõ nhưng cũng đủ nhận ra!
Vương Tuyết nhìn hình vẫn hài lòng.
Hình tới tay, cô lập tức tìm người gửi hình liên quan Cố Vân Tịch!
Quả thật có rất nhiều người đều nói Cố Vân Tịch có kim chủ, bị bao dưỡng.
Tin tức rất nhiều nhưng bởi vì Cố Vân Tịch mới xuất đạo, nhân vật chỉ có Lạc Khinh Linh, diễn không tệ, bạo đỏ lại người là người có đường duyên tốt cho nên rất nhiều người cũng không tin.
Mỗi một người đều la hét có bản lãnh để chứng cớ a các loại!
Vương Tuyết cười!
Chứng cớ?
Vương Tuyết dù sao cũng là con gái Sư đoàn trưởng, từ trước ở nông thôn, cô mặc dù rất nhiều chuyện cũng không biết, nhưng tới Giang Châu thấy được một ít phương thức cha mình làm việc, cô rốt cuộc minh bạch, mình không giống.
Cô là con gái Sư đoàn trưởng!
Có địa vị!
Có một số việc căn bản cũng không cần cô tự mình động thủ!
Bên người Vương Tuyết cũng không thiếu nịnh hót lấy lòng người, cô hỏi thăm một chút cũng đã biết tình huống gần đây của Cố Vân Tịch!
Làm nửa ngày, tiểu tiện nhân này rốt cuộc lại trở về An gia, còn đem An Vân Tuyết cho đè xuống?
A!
Có kim chủ chính là không giống nhau a!
Vương Tuyết nghĩ biện pháp tìm được An Vân Tuyết!
An Vân Tuyết nhìn cô gái trước mặt này, lớn hơn cô ta mấy tuổi nhưng cô ta không nhận biết!
"Cô tìm tôi sao? Cô thật sự có chứng cớ Cố Vân Tịch bị bao dưỡng sao?" Bởi vì Vương Tuyết nói cô ta có chứng cớ Cố Vân Tịch bị kim chủ bao dưỡng cho nên An Vân Tuyết mới đáp ứng thấy cô.
Vương Tuyết nhìn đối diện An Vân Tuyết đã từng cũng là một sao sáng!
Cô lúc ấy còn hâm mộ qua cô nương này, ra đời nhà giàu thiên kim, dáng dấp đẹp, là Đại minh tinh có thể quay phim, có thể mặc các loại lễ phục đi thảm đỏ, nhiều người hâm mộ!
Cô tuổi tác so với cô ta còn lớn hơn vài tuổi!
Kết quả còn không có bằng người ta lẫn vào tốt!
Nhưng bây giờ thì sao?
Tình huống hoàn toàn xoay ngược lại!
Lúc này, cô cao cao tại thượng là con gái Sư trưởng, mà An Vân Tuyết bất quá chỉ là một đứa con gái của thương nhân, còn là một đứa con gái riêng!
Suy nghĩ tên của đối phương cũng có một chữ Tuyết, Vương Tuyết nhất thời cảm thấy thật giống như bị cái gì đồ bẩn dính dính vào vậy có chút khó chịu!
Nhìn An Vân Tuyết, cô khinh thường nói: "Đương nhiên là có, cô cho là tôi là cô sao a! Có thể bị một nha đầu quê mùa chèn ép không bò dậy nổi!"
An Vân Tuyết sắc mặt lạnh lẽo!
Gần đây những người này không phải cũng quá thích đem chuyện mình bàn luận sao? Làm sao từng người một chạy đến trước mặt cô ta diệu võ dương oai?
Nhìn An Vân Tuyết có ánh mắt kia, Vương Tuyết cười!
"Làm sao? Còn không phục? A! Nếu không phải nhìn cô còn hữu dụng, cô cho là tôi sẽ đến tìm cô, loại người đê tiện này hợp tác sao? Cô biết tôi là ai chăng? Ba tôi là bộ đội cấp cao bằng không tôi tại sao có thể có cái chuôi của Cố Vân Tịch?"
Bộ đội quan cấp cao?
An Vân Tuyết sững sốt một chút!
Bỗng nhiên liền nhớ lại trước ở An nghệ người kia cho Cố Vân Tịch chỗ dựa cũng là một quân nhân!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...