Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Từ khi Cố Vân Tịch tiến vào tổ kịch quay phim thời gian rảnh rất ít!

Lục Hạo Đình trong bộ đội bên kia gần đây cũng bận rộn, vì vậy hai người cơ hội gặp mặt càng thêm ít đi!

Ngày này vừa vặn Cố Vân Tịch không có cảnh quay, cô có thể nghỉ ngơi một ngày, liền vội vàng gửi tin cho Lục Hạo Đình.

Bởi vì gần đây hắn bề bộn nhiều việc, điện thoại đều tắt máy, hoặc phương tiện không có tiếp cho nên cô đã thành thói quen chỉ gửi tin cho hắn!

Lần này lại thật lâu đều không trở về.

Cố Vân Tịch có chút buồn!

Ai đã khá nhiều ngày không thấy hắn, nhớ hắn a!

Thật vất vả có một ngày rảnh, chẳng lẽ cứ như vậy lãng phí sao?

Không bỏ được!

Cố Vân Tịch tìm Lưu Tinh Trì, kết quả Lưu Tinh Trì cũng không nghe điện thoại, cô không có biện pháp nên gọi cho Lâm Kiêu!

Rất đúng dịp, Lâm Kiêu ngược lại tiếp điện thoại!

"U a! Người đẹp, em còn nhớ anh sao a?"

Cố Vân Tịch:" "

Khẩu khí này làm sao nghe có chút oán niệm?

Thật ra thì đi! Cô thật giống như ném hắn một cái, thật xin lỗi Lâm Kiêu.

Người này kiếp trước cùng cô là anh em tốt, quan hệ có thể thân thiết!

Nhưng đời này, cô chỉ lo nói yêu đương với Lục Hạo Đình, ngay cả người anh em đều quên!

Cố Vân Tịch cười khan hai tiếng" A a! Anh ấn tượng khắc sâu như vậy a! "


" Tìm anh có chuyện gì? "

" Anh Hạo Đình có ở bộ đội hay không? "

Lâm Kiêu:" "

Làm nửa ngày là tìm Lục Hạo Đình.

" Hắn đi ra ngoài tán gái, không biết có trở về hay không! "

Cố Vân Tịch tức giận đùng cúp điện thoại một tiếng.

Tin ngươi mới có quỷ!

Không có biện pháp, lại đi tìm Vương Hầu cùng Lâm Chiêu, khá tốt, Vương Hầu biết" Đoàn trưởng ở bộ đội a! Bất quá hai ngày có chút bận bịu, bây giờ hẳn đang họp đi! Buổi chiều mới vừa ăn cơm liền bị kêu đi, đến bây giờ chúng tôi cũng không gặp được hắn! "

" Tốt lắm tôi biết, các anh đi huấn luyện đi! "

Cố Vân Tịch biết tin tức Lục Hạo Đình, cuối cùng yên tâm, vội vàng thu thập một chút đồ mình rồi chạy đi vào bộ đội tìm hắn.

Đi theo một người lính, có thời gian liền đi gặp, không cần kiểu cách, có cơ hội liền chạy đi gặp, nếu không ngày nào đó muốn gặp cũng không thấy được.

Cố Vân Tịch tới bộ đội, Lục Hạo Đình mới gọi điện thoại tới" A lô! Vân Tịch, em ở chỗ nào? Anh bây giờ đi qua đón em! "

Khá nhiều ngày không thấy tiểu nha đầu này, hắn cũng thấy nhớ cô!

Cố Vân Tịch cười một tiếng" Không cần, em đã đến bộ đội, anh làm việc xong sao? Vào nhà đi! "

Lục Hạo Đình vui mừng" Anh bây giờ trở về "

Vân Tịch lại đến tìm hắn?

Có phải hay không cũng giống mình, nhớ hắn?

Lục Hạo Đình vội vàng đi về nhà, hắn thân cao chân dài, đi bộ giống như một trận gió, rất nhanh liền đến trước mặt Cố Vân Tịch.

Cố Vân Tịch đi siêu thị mua chút vừa mới đi ra liền thấy được bóng người Lục Hạo Đình.

" Anh Hạo Đình! "

Đang đi về nhà Lục Hạo Đình dừng chân một cái, quay đầu liền thấy tiểu cô nương xinh đẹp đứng ở nơi đó.

Hắn nghiêm túc mặt lạnh như băng, không kiềm được liền lộ ra nụ cười, hướng cô giang hai cánh tay, cô nương liền nhào tới trong ngực hắn.

Cố Vân Tịch cười một tiếng, nhất thời liền vọt tới trong ngực hắn nhào lên" Anh Hạo Đình có nhớ em hay không? "

Giá cô nương kiều kiều mềm nhũn trong ngực, Lục Hạo Đình mới cảm thấy đời mình viên mãn!

Đầu ngón tay chạm vào mái tóc dài của cô, hắn nghiêng ở bên tai cô nói:" Em nếu không tới tìm anh, anh tối nay liền đi tìm em! "

Nói xong ở bên tai cô hôn một cái!

Kia cảm xúc ấm áp để cho Cố Vân Tịch ngọt đến trong lòng, cô ngẩng đầu, nhón chân lên ngay tại miệng hắn hôn một cái, chọc Lục Hạo Đình cười một tiếng!

Lúc này, một thanh âm đặc biệt sát phong truyền tới" Được rồi được rồi! Ban ngày ngược chó à! "

Lâm Kiêu kia bóng người xuất hiện ở sau lưng Cố Vân Tịch, Lục Hạo Đình ngẩng đầu liền thấy hắn nhất thời liền nhíu mày có chút không vui!

Lâm Kiêu thấy Lục Hạo Đình biểu tình kia, nhất thời vui vẻ!

" Nhìn cậu có biểu tình kia. Tôi nói thấy chiến hữu cậu liền thái độ này? Đình Đình a! Chúng ta dầu gì cũng cùng một cái đại viện đi ra ngoài, từ nhỏ cái mông trần cùng nhau lớn lên có giao tình, cậu sao liền ghét tôi như vậy ư? Tôi rõ ràng rất nhiều người thích a! "


Cố Vân Tịch:" "

Ta sợ ngươi đối với ý ta có cái gì hiểu lầm đi!

Lục Hạo Đình híp mắt, mâu quang nhất thời nguy hiểm.

Cái mông trần lớn lên có giao tình?

Tên khốn này lại đang trước mặt Vân Tịch nói cái này?

" Mấy ngày không đánh cậu, cậu ngứa da sao? "

Thanh âm này hơi có điểm cắn răng nghiến lợi mà nói.

Lâm Kiêu nghe một chút cũng không sợ, cười nói:" Bạn nữ trước mặt là bằng hữu, chớ bạo lực, tiểu cô nương bị cậu hù chạy cho cậu khóc! "

Cố Vân Tịch:" "

Lục Hạo Đình:" "

Lục Hạo Đình lười đi theo người rỗi rãnh nói chuyện, kéo Cố Vân Tịch liền lên lầu!

Lâm Kiêu thấy hai người lại chạy, nhất thời cười, vội vàng liền đi theo lên.

" A a a! Tôi nói họ Lục, tôi cũng nói không sai a! Cậu làm gì ẩn núp tôi a? Có phải hay không sợ tôi? "

Lục Hạo Đình không đáp lại, kéo Cố Vân Tịch đi vào nhà, tốc độ kia nhất định chính là chạy.

Lâm Kiêu vào lúc này cũng phát hiện không được bình thường, vội vàng liền đuổi.

" A a a! Hai người chạy cái gì? Tôi còn lời chưa nói hết đâu! Chớ chạy a tôi phải đi vào nhà cậu ăn cơm chùa "

" Ầm! "Một tiếng, cửa nhà bị Lục Hạo Đình hung hãn đóng lại.

Phía sau Lâm Kiêu theo kịp đang chuẩn bị vọt vào, lỗ mũi thiếu chút nữa bị đụng lệch!

" Ai u! "

Hắn lui trở lại, xoa lỗ mũi ai u ai u kêu to!

Ngẩng đầu một cái, liền thấy nhà bên cạnh cửa mở ra, một bà lão đang lộ đầu cười híp mắt nhìn hắn!


Lâm Kiêu:" "

Bà lão cười mặt đầy từ ái" Tiểu tử còn chưa có bạn gái sao? Nhìn bộ dáng kia của con cũng biết con là một tên ngốc, tình nhân nhỏ người ta gặp mặt đang hạnh phúc đó! Con lại chạy tới làm kỳ đà cản mũi, đáng đời bị nhốt ở bên ngoài a! "

Lâm Kiêu:" "

Hắn là tên ngốc sao?

Có lầm hay không?

Bạn gái hắn có một đống lớn được không?

Nụ cười trên mặt bà lão hết sức rực rỡ" Tiểu tử rất muốn cưới vợ có phải hay không? Thật ra thì dáng dấp con cũng không tệ lắm, nếu ở bên ngoài bằng vào gương mặt con này cũng có thể tìm một con dâu tốt "

Lâm Kiêu:" "

" Nhưng nơi này là bộ đội a! Cô gái ít đến đáng thương, bà nghe nói bộ đội của các con độc thân gặp được khủng long cũng hận không được lấy về nhà! "

Lâm Kiêu:" "

Bà lão này nghe ai nói?

Bà lão cười nói:" Tiểu tử a! Bà cùng con hữu duyên nhìn con liền thuận mắt, bà giới thiệu cho con một cô gái như thế nào? Cô gái này kêu Như Hoa như thế nào? Có phải con nghe tên này cũng biết rất đẹp hay không? "

" Như Hoa Như Hoa, cùng Hoa nhi nhìn giống vậy! Ngày nào các con gặp một chút? "

Lâm Kiêu nuốt nước miếng một cái, nói chuyện cũng lắp bắp!

" A a con còn có việc, con đi trước a! "

Nói xong chạy như một làn khói!

Bà lão đi ra theo ra cầu thang nhìn xuống một cái, nhất thời cười lộ ra một hàm răng!

" Ai u đại binh trong bộ đội ngốc thật là chơi quá vui! Cuộc sống này so với đợi ở quê có ý tứ nhiều ha ha ha!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận