Hôn Nhân Ngọt Ngào

Thương Ngao Liệt đi ra “Biệt uyển Cố gia”, nhìn hai bên đường, cố gắng suy đoán phương hướng cô vợ nhỏ trốn đi.

Cố Bách Dã cũng từ phía sau vỗ vỗ vai anh, “Được rồi, nhìn bộ dáng thân tàn chí kiên này của cậu, anh giúp cậu.” Hắn hất chiếc áo khoác tây trang màu xám tro, đặt tại đầu vai, chậm rì rì nói: “Tìm được cô ấy anh sẽ gọi điện thoại cho cậu.”

Hai người chia nhau hành động. Cố Bách Dã đã tìm nửa ngày trên đảo, vừa phái tài xế Cố gia, bảo mẫu, người làm vườn, tất cả đều xuất động. Kết quả Hạ Đại tiểu thư giống như người không có việc gì ở tại một quán cà phê gọi là “Tiệm bánh Tư gia” nghỉ ngơi, trong tay còn cầm bản đồ hướng dẫn.

Cố thiếu gia nhức đầu lập tức báo cho ông xã xui xẻo của cô, bản thân lại chầm chậm đi vào trong tiệm.

Hạ Nhã đã sớm phát hiện Cố Bách Dã đứng ngoài cửa tiệm. Tác phong người đàn ông này kỳ quái, đứng trong đám người liền ầm ĩ vang trời. Nếu đổi lại là giáo sư Thương, tiệm này sẽ lặng ngắt như tờ.

Cô bấm điện thoại di động nhắn tin cho Quan San San, ngoài miệng nói: “Người anh em, làm phiền tránh cho khác, anh ngăn cản sóng tín hiệu điện thoại của tôi rồi.”

Cố Bách Dã quả thật là vô tội, chuyển ghế ngồi xuống đối diện cô, “Được rồi đại tiểu thư của tôi, em họ tôi cũng đã vì cô mà cãi nhau với mẹ cậu ấy.”


Hạ Nhã chế giễu nói: “Thật hâm mộ các người nha, từ nhỏ đã có một người mẹ thành công như vậy.”

Cố Bách Dã cũng hừ lạnh một tiếng, “Em dâu nói sai rồi, Cố gia bên này tôi không dám nói, nhưng người đứng đầu Thương gia bây giờ đều do Thương Ngao Liệt nắm quyền.”

Cô nghe trong lời nói của đối phương còn có ý khác. 

Cố thiếu gia cười cười nói: “Em dâu còn non lắm, không có nhãn lực, đừng xem giáo sư Thương chúng ta hiện tại là một bộ dáng học giả tinh anh, năm đó bao nhiêu trọng trách đều rơi xuống trên đầu của cậu ta. Cậu ta hiếu thuận thì hiếu thuận, nhưng việc hôn nhân vẫn hoàn toàn có năng lực tự làm chủ. Tôi biết dì cũng không làm gì được cậu ta, chớ nói chi là số mệnh cao thấp nhà họ Thương đều nằm trong tay cậu ta. Ai dám nói cái gì? Cô tức thì tức, lại ầm ĩ với cậu ta, đây không phải là cố tình làm khó cậu ta hay sao.”

Lời còn chưa nói hết, một nữ phục vụ liền đi tới nhắc nhở hắn: “Tiên sinh, trong tiệm không được hút thuốc.”

“Xin lỗi, tôi nói chuyện quá nhập tâm, quên mất việc này.” Cố Bách Dã cũng ngẩng đầu, nhìn thấy đối phương là một cô gái trẻ tuổi, đơn giản liền muốn đùa giỡn, “Làm phiền người đẹp dập tắt giúp tôi.”

Hắn đưa điếu thuốc trong miệng tới trong tay đối phương, Hạ Nhã khinh thường nói: “Anh ngược lại tùy chỗ đều có thể phóng điện, coi chừng ngày nào đó sử dụng quá độ, “động cơ liền nổ tung.”

Cố Bách Dã cũng không cho là đúng, “Nào giống bộ dáng của ông xã cô. Dù cho có trói cậu ta trên giường cũng phải đẩy một cái mới nhúc nhích, toàn bộ đều vận động bằng tay.”

Hạ Nhã nghe đối phương chuyển chủ đề, bắt đầu chê cười cuộc sống giường chiếu của cô cùng Thương Ngao Liệt không hài hòa. Cô đương nhiên không muốn Thương Ngao Liệt bị Cố Bách Dã này nói, huống chi là trước mặt người đàn ông phong lưu này. Vì vậy cố ý nói, “Làm sao anh biết, anh đã thử qua rồi sao?”

Cố Bách Dã nhún nhún vai, hỏi ngược lại cô: “Vậy cô thử qua rồi sao?”

Mặt Hạ Nhã liền đỏ lên, “Mỗi ngày tôi đều dùng, ông xã tôi chính là toàn bộ tính năng đều là lắp ráp tự động. 

Trong tiệm dần dần yên tĩnh, mọi người đều giảm thấp giọng nói chuyện. Hạ Nhã đột nhiên có dự cảm, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Thương Ngao Liệt đứng ở đằng kia, cũng không biết đối phương đã đứng đó từ lúc nào, nghe được nhiều hay ít.


Việc không liên quan đến mình, Cố Bách Dã cũng không muốn hao phí tâm tư ở chỗ này, liền đứng dậy tặng lại vị trí cho em họ, dẹp đường hồi phủ. 

Thương Ngao Liệt giả bộ ho khan, trong mắt đã không che hết được vui vẻ. Sau đó anh nhìn xem xung quanh, nhiều người nhiều miệng cũng không tiện nói chuyện, thử thăm dò hỏi cô: “Chúng ta nói chuyện một chút?”

Hai người đi ra khỏi quán cà phê, trong tay Hạ Nhã còn cầm một túi bánh thủ công tự làm. Thương Ngao Liệt thoáng cách xa cô vài bước, cô nhìn thấy trên đảo này phần lớn là các cặp tình nhân, từng đôi từng đôi đều toát ra vẻ ngọt ngào. Cô cũng nổi lên tính tình, muốn nắm tay anh. Chỉ là đối với tính cách của thầy Thương, lại không dám thử.  

Lúc này Thương Ngao Liệt xoay người, tay trái cầm lấy túi bánh trong tay cô, tay phải lại chủ động đan xen năm ngón tay với tay cô, một mực nắm chặt. Hạ Nhã cảm giác bản thân đi bên cạnh anh càng trở nên nhỏ nhắn xinh xắn. 

Thương Ngao Liệt nói: “Anh mang em đến đây chính là muốn em nhìn thấy một mặt này của mẹ, không vì cái gì khác. Trước đó anh cho rằng đã nói chuyện xong hết rồi, nhưng mà xem ra tạm thời anh không thể thay đổi suy nghĩ của bà.”

Cảm xúc của Hạ Nhã cũng đã bình tĩnh, Thương Ngao Liệt bổ sung: “Anh tin tưởng mẹ vì hai chúng ta, sẽ đồng ý thỏa hiệp. Em cũng lùi một bước, coi như….. vi cái nhà này.”

"Em hiểu rồi, gia hòa vạn sự hưng chứ gì."

Chỉ là cô cũng không phải vì cái nhà này, cô chỉ là vì anh.

Hai người bọn họ đi tới một hẻm nhỏ thưa thớt người, Hạ Nhã mượn cơ hội ôm lấy thắt lưng Thương Ngao Liệt từ phía sau lưng, nhỏ giọng khóc lên. Trong lúc này có uất ức cũng có hối hận. 


Thương Ngao Liệt suy nghĩ một chút, nói: “Hạ Nhã, bà ấy là mẹ anh, là trưởng bối. Em đối với bà như vậy rất không lễ phép, nhưng mà anh có thể hiểu được. Chúng ta là hậu bối, có thể phải nhường nhịn nhiều hơn….” Anh giống như mơ hồ thở dài, cô cũng nghe thấy rồi. “Công việc anh bận rộn, đã để bà một mình trong nhà nhiều năm.”

Hạ Nhã không dám hỏi nhiều chuyện cha anh ở đâu? Chỉ biết là phụ nữ tới tuổi này, chắc hẳn cuộc sống đã trở thành cục diện đáng buồn, không có nửa điểm gợn sóng. Cô lau nước mắt, con ngươi trong trẻo, “Em biết, em không nên làm cho mẹ anh đau lòng.”

Thương Ngao Liệt cười cười, xoay người nắm lấy bờ vai cô, “Đừng khóc. Không phải nói chưa từng tới đây sao? Anh cũng vậy, khó có dịp rãnh rỗi, cùng em đi xung quanh một chút, thế nào?”

"...... Thật?!" Hạ Nhã nghe thấy lời này, tâm tình lo lắng không vui hoàn toàn bay mất, hân hoan tung tăng như chim sẻ mở ra bản đồ vừa mua trong tay. 

Khí hậu ôn hòa, mặc dù khách du lịch đông nghẹt, nhưng hứng thú của Hạ Nhã lại thủy chung tăng vọt. Cuối cùng, Thương Ngao Liệt tuy không tính là tuýp người lãng mạn, nhưng anh làm việc đâu ra đấy, lại có thể đi chơi cùng cô cả một ngày, đúng là phúc lợi hiếm có. 

Trên đảo những quán nhỏ thú vị có rất nhiều, phong cách kiến trúc Trung Tây kết hợp. Dạo qua một dãy quầy tạp hóa, đùa giỡn cùng đoàn hải mã, những cửa hàng theo phong cách Châu Âu trải dài trên đường, nhà hàng Hắc Miêu, quầy coi bói…… Còn có pho tượng Trịnh Thành Công, sừng sững hướng về phía Đông Nam, quả nhiên che cả đỉnh núi. 

Hạ Nhã xa xa nhìn tượng điêu khắc phía xa, gió biển thổi bay mái tóc dài màu vàng rám nắng của cô, phất phới tràn đầy sức sống. *diii?enđ~aaan//leeeq:uuuy>


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui