Những ánh sáng rực rỡ đang theo nhịp của San cho đến giai đoạn trao giải.
Một cô gái xinh xắn mang đến một bó hoa hồng trắng thuần khiết, San đưa tay nhận lấy, một nụ cười xinh đẹp đến kinh ngạc nở trên môi.
Người chủ trì bước tới, cúi xuống và đưa tay ra.
Sử dụng các nghi thức cao nhất để chào đón sự xuất hiện của San.
Trên sân khấu, một bản giao hưởng tuyệt đẹp vang lên.
Thị trưởng Đinh, trong bộ vest chỉnh tề, năng động bước tới và trao cho San một chiếc cúp làm bằng pha lê trắng tự nhiên với một ngôi sao trên để hình chóp, một chiếc cúp tượng trưng cho sự tinh khiết và lấp lánh, và một phong bì giải thưởng màu đỏ
San nở một nụ cười đẹp nhất, hào phóng và đứng đắn, và gật đầu cảm ơn.
Ngay lập tức, có tiếng vỗ tay như sấm của khán giả.
Cảnh tượng này trên sân khấu đã rơi vào mắt của Cố Ngôn.
Anh đang đứng sau đám đông cách đó không xa, nhìn San rạng rỡ trên bục giảng.
Anh ấy cáu kỉnh một cách khó hiểu, và anh ấy không thể biết mình cảm thấy gì, nhưng ngực anh ấy như thắt lại.
Cố Ngôn đương nhiên cũng thấy rằng tất cả những người trong nhóm dự án đều đến.
Nhìn vẻ ngoài hào hứng của họ, họ đều yêu quý San từ tận đáy lòng.
Có vẻ như độ nổi tiếng của San không hề kém cạnh.
Có đủ loại thảo luận từ những người xung quanh anh.
"Tôi không ngờ Bạch Ngọc San lại xinh đẹp như vậy.
Với chiều cao và vóc dáng như thế này, không có vấn đề gì khi trở thành người mẫu".
"Tại sao muốn làm người mẫu? Cô ấy là học giả, có thể dựa vào chỉ số thông minh, tại sao lại dựa vào dung nhan và thân hình?"
"Ồ, đúng vậy.
Ông trời không công bằng, ông trời đã ban cho cô ấy sắc đẹp và trí tuệ."
"Cô ấy can đảm quá, là phụ nữ mà dám nhảy xuống nước cứu đàn ông thì ai dám với cô? Hơn nữa, dưới đáy sông thường có dòng chảy ngầm.
Theo người dân hiện trường, cô ấy suýt không đưa ra được.
"
"Vì vậy, cô ấy đã có được ngôi sao sáng để đổi lấy mạng sống của mình, và nó xứng đáng với tên gọi của nó."..v..v...
Cố Ngôn đang đeo kính râm và lặng lẽ lắng nghe.
Anh không khỏi cúi đầu cười.
Rất nhiều người khen cô.
Vì vậy, anh là người duy nhất có thành kiến với cô? Anh có nhầm không? Anh không thể không bắt đầu nghi ngờ bản thân.
Trong khung cảnh sôi động và hoành tráng, An Vân Tây vô tình bước xuống xe, Cố Tiêu Tiêu vì quá lười biếng mà không chịu xuống xe.
An Vân Tây đi về phía trước, đột nhiên nhìn thấy Cố Ngôn đứng ở cách đó không xa, lưng đứng sừng sững, tựa hồ đang nhìn cảnh tượng này.
Cô ấy tiến lên hai bước, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ đẹp trai và cương nghị của Cố Ngôn, cô ấy nở một nụ cười dịu dàng, và độ cong gợi cảm trên khóe môi của anh khiến cô ấy ngạc nhiên.
Anh đang nhìn San trên sân khấu và nỡ nụ cười.
Cô ghen tức đến mức xanh cả mắt, véo vào mu bàn tay, móng tay cắm sâu vào da thịt để lại những vết hằn ghê tởm.
Cô chưa bao giờ thấy Cố Ngôn cười với cô.
Không ngờ Cố Ngôn cũng đến xem lễ trao giải, cô nghĩ lát nữa hai người sẽ trực tiếp đến Cục Nội vụ để gặp mặt.
Rốt cuộc, họ sẽ ly hôn.
Cô thoáng lo lắng rằng anh sẽ dần mất kiểm soát và bị thu hút bởi San.
Giống như nhiều người khác mà cô biết.
Bởi vì San là như vậy.
Dù đi đến đâu, cô ấy cũng như mặt trời mọc, tỏa sáng rực rỡ và sưởi ấm mọi thứ xung quanh.
Sau đó, Thị trưởng Đinh vẫy tay chào đám đông và rời sân khấu trao giải.
Cuối lễ trao giải là phần trả lời câu hỏi của các phóng viên.
Được sự cho phép của người dẫn chương trình, một nhóm phóng viên với máy ảnh ống kính tiêu cự dài tràn ra hàng ghế đầu.
Họ bắt đầu đặt câu hỏi một cách có trật tự.
"Xin lỗi, cô San, tôi nghe nói hiện tại cô đang là thực tập sinh của Tập đoàn R&S.
Sau thời gian thực tập, cô có định ở lại Tập đoàn R&S tiếp tục làm việc không?"
“Tôi vẫn chưa nghĩ ra, cám ơn.” Qiao Ran lịch sự đáp lại.
Cố Ngôn cau mày, khuôn mặt tuấn tú tối sầm lại một chút.
Anh đã không nghĩ về nó trong một thời gian? Sau khi thực tập cô ấy vẫn muốn nhảy đến một nơi khác làm ? Đối với tài năng, anh sẽ không buông tha.
Các phóng viên đặt câu hỏi từng câu một, và luôn có những người muốn phá vỡ tình hình.
"Tôi nghe nói rằng bạn đã được đặc cách để được nhận vào Đại học Cornell vào cuối năm thứ hai.
Bạn đã làm gì khi không vào đại học trong hai năm qua? Và bạn đã được tuyển dụng đặc biệt qua những kênh và mối quan hệ nào ? "
“Đây là quyền riêng tư cá nhân của tôi, và tôi không thể bình luận.” San trả lời không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.
Cố Ngôn cười nhẹ, ánh mắt đầy ngưỡng mộ, dường như San đã quá đủ để đối phó, trước đây anh còn lo lắng rằng cô sẽ không thích hợp với loại cảnh này.
Dường như những lo lắng của anh là không cần thiết.
"Cô San, cô có bạn trai chưa?", Một nữ phóng viên hỏi.
Khi được hỏi một câu nhạy cảm, San dừng lại, mặc dù không thích nhưng cô vẫn cau mày và đáp: "Chưa."
"Vâng, cô San, cô thực sự chưa có bạn trai vì cô đã có chồng?" Một phóng viên áo xanh ném những câu hỏi như một quả bom.
Được một lúc, phía dưới sôi lên.
Mọi người bàn tán xôn xao, xì xào.
"Bạch Ngọc San thực sự đã kết hôn? Đó có phải là một cuộc hôn nhân giấu mặt?"
"Tôi không có nghe nói qua, sao đột nhiên như vậy?"
"Tại sao trước đây không nghe thấy tiếng gió nào?"
San sững sờ trong giây lát, tim đập loạn nhịp.
Đôi mắt đẹp sáng ngời quét qua quét lại một vòng phía dưới, thấy mọi người xì xào bàn tán, vô số ánh mắt nghi ngờ đang nhìn cô, cô không khỏi có chút bất lực.
Chuyện gì đang xảy ra vậy, chẳng lẽ chuyện cô nhận được giấy đăng ký kết hôn lại bị bại lộ?Cô nên trả lời câu hỏi này như thế nào?
Cố Ngôn cũng bị sốc, đôi mắt đen của anh ấy lóe lên những cạnh sắc bén.
Tận dụng cơ hội này, An Vân Tây bước nhanh đến bên cạnh Cố Ngôn, nói nhỏ: " Anh Ngôn, anh cũng ở đây à?"
Anh quay đầu lại, ngạc nhiên thấy An Vân Tây đã tới, "Tại sao em lại tới đây sao không ở nhà dưỡng sức?"
An Vân Tây nhẹ nhàng cười, " em không sao, đương nhiên tôi đến đây để chúc mừng San trong một lễ trao giải quan trọng như vậy."
Thấy San chậm trễ trả lời, phóng viên áo xanh đơn giản lên tiếng rồi bật micro lên,
" Cô có thể bật điện thoại di động lên, vừa rồi, mười phút trước, có người nặc danh đăng ảnh giấy đăng ký kết hôn của cô lên diễn đàn thành phố.
"
Mọi người lấy điện thoại di động ra, cúi đầu mở truy vấn.
Chắc chắn, trên diễn đàn của thành phố K, một người ẩn danh đã đăng một bức ảnh giấy đăng ký kết hôn.
Thời gian và tên đã được cố tình tẩy xóa, nhưng ảnh của hai bên rất rõ ràng.
Con dấu đỏ của Cục Nội chính hiện rõ.
Phụ nữ thì xinh đẹp tuyệt trần còn đàn ông thì đẹp trai vô song.
"Người đàn ông này là Cố Ngôn! Hóa ra là Cố Ngôn, chủ tịch tập đoàn R&S! Cố Ngôn đã kết hôn!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...