Editor: Xám
Người phụ nữ này, hình như cô đã từng gặp ở đâu rồi.
Gặp ở đâu, nhất thời Diêu Hữu Thiên lại không nhớ ra.
Chỗ này là nơi nghỉ ngơi dành riêng cho phòng tiệc, xung quanh có vài cái cây, đã ngăn tầm nhìn ở bên ngoài hơn một nửa.
Theo lý Diêu Hữu Thiên và Chiến Li ở đây, hoàn toàn sẽ không có người chú ý đến. Người phụ này nhất định là cố ý tìm đến.
Trong lòng Diêu Hữu Thiên hiểu rõ, cơ thể không động, mắt nhìn thẳng, chỉ chờ hành động của đối phương.
Người phụ nữ kia lại bưng ly rượu trên tay, đi thẳng tới ngồi xuống đối diện cô.
Hai chân gác lên nhau, người nghiêng tới phía trước hơn một chút, nhìn từ góc độ này, gò bồng đào nơi cổ áo chữ V mở rộng kia thật đúng là hùng vĩ.
,
“Cô Cố thật đúng là có phúc mà, trong nhà có một người chồng cao to đẹp trai giàu có, bên ngoài còn có một tri kỷ si tình. Chỉ không biết trong lòng cô Cố, trọng lượng của chồng nặng hơn một chút, hay là trọng lượng của tri kỷ nặng hơn một chút?”
Bờ môi tô son đỏ tươi đóng mở không ngừng, nhưng lời nhả ra lại rất chói tai.
Chiến Li híp mắt lại, trong mắt có ý đối địch không che giấu chút nào. Đang muốn mở miệng, Diêu Hữu Thiên lại đột nhiên cười.
Vẻ lạnh nhạt bình tĩnh trên mặt cô, tạo thành tương phản rõ ràng với vẻ sắc bén trong mắt Luna.
“Quý cô này, không phải là tôi có phúc lớn, trong lòng trọng lượng của ai nặng hơn, là việc của tôi, có liên quan gì đến cô sao?”
,
Luna giơ tay lên, cố ý huơ huơ đồng hồ vàng trên tay.
Kiểu dáng đó, đơn giản trang nhã, là kiểu dáng Cố Thừa Diệu thích. Người phụ nữ đeo mặc dù hơi to, nhưng có khí chất của chiếc đồng hồ ở đó, dù sao cũng không tính là quá bất thường.
Màu mắt Diêu Hữu Thiên càng đậm, nhưng trên mặt vẫn không để lộ điều gì.
“Vốn dĩ, là không liên quan.” Luna cười, ánh mắt không rõ ý tứ: “Nhưng mà bây giờ, lại có liên quan.”
Uống ly rượu một hơi cạn sạch, Luna cười nhẹ: “Bởi vì, trong lòng cô, nếu trọng lượng của chồng nặng hơn, vậy dĩ nhiên người phụ nữ khác không có cơ hội. Nếu như trọng lượng của tri kỷ của cô nặng hơn, chẳng phải những người phụ nữ khác sẽ có cơ hội sao?”
,
Diêu Hữu Thiên nheo mắt lại, không nói một lời, dường như đang suy đoán ý tứ trong lời nói của đối phương.
Chiến Li cẩn thận nhìn Diêu Hữu Thiên, hình như cũng muốn biết, trong lòng cô, rốt cuộc là trọng lượng của anh nặng hơn, hay là Cố Thừa Diệu ——
Rõ ràng trước đó cô đã nói cực kỳ rõ ràng, thế nhưng anh lại không cam lòng đến vậy.
“Thiên Thiên ——” Người phụ nữ này, không phải tình nhân ở bên ngoài của Cố Thừa Diệu chứ? Nếu như phải, Chiến Li không ngại đánh chết Cố Thừa Diệu.
,
“Tôi không hiểu rõ lắm, cơ hội cô nói là ý gì?” Diêu Hữu Thiên bình tĩnh lại trong thời gian ngắn nhất, cũng ngăn cản câu hỏi sắp thành lời của Chiến Li: “Nếu như cơ hội cô nói là chỉ Cố Thừa Diệu. Vậy thật xin lỗi. Anh ấy đã kết hôn rồi, là chồng của tôi ——“
,
Nói cách khác, cô không có cơ hội, cũng đừng mơ tưởng nữa.
“Chồng của cô? Đương nhiên tôi biết anh ấy là chồng của cô.”
Cuối cùng Luna đã cười, trong mắt có chút điên cuồng. Lại huơ huơ đồng hồ vàng trên tay, nụ cười ở khóe môi, mang theo ba phần đắc ý, ba phần khoe khoang, và cả bốn phần chế giễu: “Cô Cố, vật này. Là ngày hôm qua lúc anh Cố đến chỗ tôi, đã quên
//