Sau vài ngày, do công ty hai nhà Tiếu Từ liên thủ, vài trang báo đã ngừng đưa tin. Mà những tin đồn trước cũng dường như chưa từng xảy ra, biến mất không dấu vết.
Nhưng các nhân vật chính trong lời đồn lại không thể quay về cuộc sống an tĩnh trước kia.
Có lần, Từ Trác Dư đi ngang qua phòng y tá, liền thấy các y tá chụm thành một vòng bàn luận gì đó, thấy cậu đến thì ngay tức khắc tản ra, đều là biểu tình mất tự nhiên làm bộ chỉnh lý bệnh án.
Cậu cũng làm như không nhìn thấy gì, thẳng lưng bước tiếp.
Giống như cho dù trên đường chỉ còn mình cậu, cũng sẽ kiên cường bước đi, giống như sẽ không vì bị tổn thương mà đi xuống.
Sau khi báo chí đưa tin, ánh mắt của đồng nghiệp trong bệnh viện từ lén lén lút lút né tránh đến quang minh chính đại bàn luận. Các y tá này còn tốt, còn có người gan lớn dù ngay trước mặt cậu cũng không ngại, không lưu tình mà đâm vào nỗi đau của Từ Trác Dư.
Ví dụ Khang Húc.
Hai người đều cùng một phòng làm việc, từ lúc sư phụ để Từ Trác Dư làm trợ thủ thứ nhất mà cậu ta phải làm thứ hai, cho nên Khang Húc đối Từ Trác Dư càng thêm đố kị.
Ai cũng biết trợ thủ thứ hai chỉ có thể tách, khâu vết thương, căn bản là không có cơ hội sử dụng dao Gamma.
“Anh này, hôm trước em xem báo chí, tin tức về anh ở khắp nơi a! Bệnh nhân kia và anh có quan hệ như thế nào vậy? Nhưng là em phải nhắc nhở anh điều này, ngàn vạn lần không nên bởi vì….. này mà ảnh hưởng đến công việc, lần đầu phẫu thuật với dao Gamma kiểu mới đừng để xảy ra sự cố?”
Mấy ngày nay Từ Trác Dư đã vì việc này mà bị làm tổn thương, bây giờ đây lại bị chọc ngay đúng chỗ đau, cậu vẫn phải kiên cường phản kích.
Hơn nữa, người này suốt ngày nói luyên thuyên, không trừng trị không được.
Từ Trác Dư ngẩng đầu, cằm hơi hướng về phía trước, thẳng đầu nhìn Khang Húc. Trong ánh mắt lộ vẻ tự tin và cao ngạo của một thực tập sinh ưu tú nhất khoa giải phẫu thần kinh.
Chỉ vài giây, Khang Húc bị nhìn chăm chú có chút chột dạ, sắc mặt bắt đầu không được tự nhiên.
Đúng lúc này, Từ Trác Dư mở miệng nói,” Anh cũng khuyên cậu nên đặt sự chú ý của mình vào công việc. Cho dù là người trợ thủ thứ hai, cũng không thể phớt lờ cuộc giải phẫu này.”
” Hơn nữa…làm bác sĩ chúng ta đều biết họa từ miệng mà ra..Không biết cậu có quên điều này hay không?”
Cậu cố ý nói chậm rãi, nhưng với Khang Húc, ngôn ngữ của cậu có phần áp bách.
Nói xong, Từ Trác Dư cầm lấy bệnh án đi ra phòng làm việc.
Cậu cứ như vậy mạnh mẽ chống đỡ một ngày một đêm, làm bộ mình không có bị tin tức xấu ảnh hưởng đến. Đồng thời, phương án nghiên cứu giải phẫu cho Kỷ Hòa đang được khẩn trương thảo luận. Bởi vì đây vốn là lần đầu tiên sử dụng dao Gamma kiểu mới, bệnh viện đối với lần giải phẫu này rất coi trọng.
Từ Trác Dư mỗi ngày đều thẳng đến phòng hội họp, thần kinh buộc chặt một ngày đêm mới nới lỏng ra.
Cậu áp lực thật lớn, lớn đến nỗi đầu có chút đau.
” Tôi tuyên bố, đến nay, dao Gamma được toàn bộ mọi người thí nghiệm đã thành công!” Chủ nhiệm khoa giải phẫu thần kinh vui vẻ nói.
” Trải qua một thảo luận nhỏ, dao Gamma kiểu mới sẽ được sử dụng vào ngày 16 tháng này, cũng chính là thứ hai tiến hành. Yêu cầu các khoa chuẩn bị tốt.”
Chờ mọi người đi ra phòng họp, sư phụ gọi Từ Trác Dư lại, ” Trác Dư, tuy rằng mấy ngày nay lưu truyền không ít tin tức bất lợi với cậu, nhưng trước đây cậu ra nước ngoài, lại là học trò của ta, ta tin tưởng năng lực của cậu, cũng tin tưởng cậu sẽ không vì những nhân tố này ảnh hưởng, xuất sắc hoàn thành cuộc giải phẫu này.”
” Vâng, cảm ơn thầy.”
” Ở nơi này đã mấy ngày, phương án cụ thể chúng ta đã bàn qua, bây giờ cậu hãy nghỉ ngơi thật tốt, điều chỉnh tâm trạng của mình là được rồi.”
” Vâng ạ.” Từ Trác Dư đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...